Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Trưởng Lảo

Tiểu thuyết gốc · 1131 chữ

Ngay khi bước ra khỏi phòng Long một mạch hướng đến nơi ở của Gia Gia.

Đến nơi Long thấy nơi ở của gia gia như tiên cảnh tại hồng trần. Tiên khí cô đặc bay lượn trong không khí như sương, phía trước là một mảnh đất đầy cỏ xanh xen lẫn rất nhiều loại hoa. Chính giữa là lối đi thẳng tắp, đi một đoạn đến một cây cầu bắt qua một cái hồ có nhiều loài có lộng lẫy bơi lội, bước qua cầu là đến mảng sân của một ngôi nhà nhỏ bằng tre bên phải sân có một bụi tre và ngay bên cạnh đó là một cái bàn từ đá có khắc hình bàn cờ ngay bên trên.

Khi Long đã ngắm nghía hết một vòng nơi này thì thanh âm của gia gia vang vọng từ trong nhà ra:

" Đến rồi sao không vào mà lại đứng ở đó."

Long ngượng ngùng bước vào và nói:

" Đã hai năm rồi mà nơi này không có thay đổi gì cả."

"Khi còn sống Nải Nải con rất thích nơi này nên ta không muốn thay đổi gì ở đây cả." - Nghe Long nói vậy Gia Gia Long nói.

"Lại đây gia gia kiểm tra sức khỏe cho con."- Gia gia ra hiệu Long đến gần và nói.

Long ngoan ngoãn đến gần Gia Gia và ngồi xuống. Gia Gia đưa tay bắt mạch Hoàng Long sao đó buông ra và gật đầu cười nói:

" Sức khỏe hồi phục gần như toàn bộ rồi. Ta nghe nói thiếu gia cứ làm việc vô nghĩa trong đình viện nhưng ta thấy hiệu quả không tệ nhỉ."

"Hờ hờ" - Long cười gượng không ngờ việc mình làm gần như không ai biết mà lại đến tai Gia Gia.

"Sẳn con đã đến đây thì ta có chuyện muốn nói với con hay đúng hơn là thông báo. Tháng sao là Thiếu Niên chi chiến mỗi năm một lần của gia tộc. Do con hôn mê hai năm nên cả hai lần thứ hạn của con là hạn chót và luật của gia tộc là người hạn chót sẽ bị đuổi khỏi gia tộc cho dù là ai đi nữa. Và ta và phụ thân của con đã đứng ra dùng địa vị của mình để giữ con lại. điều đó đã gây ra không ít tranh cãi và tất cả đã thông nhất ở kì Thiếu Niên chi chiến lần này mà con lại tiếp tục hạn chót thì con chắc chắn sẽ bị trục xuất khỏi gia tộc."- Gia Gia nói.

" Thế nếu con không tỉnh dậy kiệp Thiếu Niên chi chiến thì sao ạ, chẳng lẽ vẫn bị đuổi ạ?" - Long thắc mắc.

" Trường hợp đó thì con vẫn sẽ được giữ lại nhưng mọi đặc quyền của thiếu gia của con sẽ bị mất và không được nhận tài nghiên từ gia tộc nữa. Nhưng lúc này con tỉnh rồi thì điều đó không thể xảy ra." - Gia gia giải thích thắc mắc của Long.

" Gia gia con nhất định không để người thất vọng."- Long khí thế quật cường nói với Gia Gia.

"Được ta chờ xem con tỏa sáng. Đây cho con."- Gia Gia cười cười nói với Long và ném cho Long một cái nhẫn trữ vật."

Long vô thức chụp lấy chiếc nhẫn và quay ra hỏi:

"Đây là gì ạ"

"Đó là những thứ lúc ta đi tìm cách cứu con mà nhặt được con cứ giữ đi mà này con đến chỗ mẫu thân con lấy số tài nguyên tu luyện của mình trong 2 năm qua đi."- Gia Gia giải thích.

"Giờ thì đi đi, ta muốn nghỉ ngơi."- Gia Gia phất phất tay ý đuổi Long ra ngoài.

Thấy Gia Gia như vậy Long chẳng thể làm ngoài lẳng lặng bước ra.

Khi Long bước ra khỏi nơi ở của Gia Gia, Long không vội đến phòng của mẫu thân mà đi thẳng đến phủ của Đại trưởng lão.

Khi Long bước vào thì một nha hoàn đã đứng đó chờ từ khi nào.

" Thiếu gia, Đại trưởng lão chờ ở trong ạ."- Nha hoàn kia lên tiếng.

Long không nói gì mà vẫn bước đi đến đại điện ở giữa phủ. Trong đại điện lúc này là một lão nhân tầm cỡ tóc bạc trắng đang ngồi nhâm nhi ly trà đây không ai khác chính là Đại trưởng lão Trần Hoàn Tựu. Thấy Long vừa đến Đại trưởng lão bỏ ly trà xuống và nói.

" Hoàng Long, khỏe rồi sao." - Đại trưởng lão nói với vẽ thân mật.

" Nhờ phúc của ngài mà con khỏe rồi ạ."- Long cười nói.

" Hôm nay con đến đây làm gì, ta không nghĩ là con đến đây thăm ta đâu."- Đại trưởng lão nói.

" Đúng là như vậy thật, con đến đây để lấy lại công bằng cho người của con."- Long không mặn không nhạt nói.

" Rồi ta hiểu rồi. Mang chúng lên đây."- Đại trưởng lão gật đầu và ra lệnh.

Sao khi nghe Đại trưởng lão ra lệnh, 3 trung niên nhân áp giải 3 người phụ nữ bị thương chồng chất đến.

" Đây là 3 kẻ đã đánh người của con ta đã thay con xử lý chúng."- Khi 3 người phụ nữ được giải đến Đại trưởng lão nói.

Long không nói gì chỉ đi đến gần một người và hỏi:

" Sao các ngươi đánh nàng."

"Hahaha tại ta thích, tại sao ta phải làm việc cực khổ mà nó lại chỉ phải chăm sóc cho một tên phế nhân chứ hahaha" - Ả ta cười điên dại.

Đúng lúc này thanh âm của Thanh Ngân vang lên:

" Bọn họ bị đụng chân đụng tay vào rồi ngươi hỏi cũng vô dụng."

Nghe Thanh Ngân nói vậy Long lăng người trong thoáng chốc sao đó đứng lên và nói với Đại trưởng lão:

" Vậy là được rồi con xin phép."

" Đã đến sao không ở lại ăn bữa cơm lại lại vội về rồi." - Đại trưởng lão vội nói.

Long chắp tay cười nói:" con thật sự có việc cần làm, Đại trưởng lão thứ lỗi."

Nói xong Long xoay người bước ra ngoài. Vừa bước ra khỏi cửa nụ cười trên mặt lập tức thay đổi trở nên tràn đầy sát khí.

Cùng lúc đó trong phủ Đại trưởng lão, một tay nắm của chiếc ghế đã bị bóp nát thành phấn vụn từ bao giờ.

" Ngươi biết làm gì rồi đó."- Đại trưởng lão nói một câu không đầu không đuôi vào không khí.

" Đã rõ." - m thanh như u linh đáp lời..................................................

Bạn đang đọc Bá Chủ Lảnh Khốc sáng tác bởi HoàngKiệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangkietz
Thời gian
Cập nhật HoàngKiệt
Lượt thích 5
Lượt đọc 149

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.