Trận chiến đảo Phượng Hoàng.
Trên bãi cát trắng phía bờ bắc của đảo Phượng Hoàng bỗng nhiên xuất hiện bốn chiếc thuyền buồm cỡ lớn, đóng theo kiểu phương Tây. Những tên hải tặc canh gác ở đây đã phát hiện ra đối phương. Chúng không hề sợ hãi mà lại lấy làm vui mừng đơn giản vì thuyền lớn của chúng đã bị đánh đắm cả rồi. Thực ra vẫn còn những không chủ để chở hết cả đám. Nên nhớ dù là khác loài nhưng chúng vẫn là hải tặc. Chúng cần một đội thuyền với sự cơ động để tránh sự truy bắt của hải quân hai thâm chí đánh trả khi cần thiết.
Đang nhiên xuất hiện bốn chiếc thuyền này thì khác gì trên trời rơi xuống món quà cho chúng. Không cần biết đối phương là ai, mạnh bao nhiêu, điều quan trọng nhất đối với bọn hải tặc lúc này là phải cướp được thuyền. Nếu như đây là thuyền kiểu phương Đông thì chúng không quan tâm tới mức đó
Chiến trường là sự biến hóa đa đoan như vậy đó, nếu như trước đây nếu gặp phải lực lượng mạnh như vậy thì khả năng chúng sẽ rút về sau bức tường gỗ trên núi mà cố thủ. Nhưng vì bị đánh đắm hết thuyền to nên chúng lại trở nên liều lĩnh tấn công đội thuyền mạnh mẽ này.
So với cân người thì đám hải tặc ma cà rồng nay vận hành quân đội hiệu quả hơn hẵn. Chỉ một hiệu lệnh của viên chỉ huy, một gã nhìn như hải tặc trong cướp biển vùng Caribe với cái miệng đầy vòi bạch tuộc cùng thân người người bẩn thiểu không tưởng, một số lượng hải tặc ma cà rồng khổng lồ đã được tập hợp cùng với cả đám quái vật. Dù sao thì hắn, gọi cho đúng là thuyền tưởng Barbosa tìn rằng mình vẫn có ưu thế hơn hải quân của loài người.
Vấn đề đặt ra lúc này lại trở nên khó khăn cho việc đổ bộ rất nhiều, hơn trăm tay súng hỏa mai của đối phương là lực lượng mang tính uy hiếp cực cao trong quá trình đổ bộ, còn chưa kể đến đám nhện càng cua, xác sống và pháp sư. Do đó, hai chiếc thuyền, mua của người Castilla vẫn neo cách bờ tầm 500m. Họ đang phải thương lượng lại kế sách. Anh Minh cũng không biết chuyện gì xảy ra nhưng hắn đã ra lệnh chờ đợi xem kì biến mà không vội vàng tấn công.
Hải tặc chỉ dám đứng trên bờ mà nhe răng trợn mắt. Có thách chúng giờ này cũng không dám bơi ra tiếp cận thuyền. Bởi các tay súng và cả đạn pháo từ phía trên thuyền sẵn sàng tiêu diệt chúng trong chớp mắt. Đừng nghĩ ma cà rồng là bất tử. Ma cà rồng ở thế giới này chỉ sống dai hơn con người thôi chứ vẫn chết như thường. Tất nhiên, một con ma cà rồng thừa sắt cắn nát cổ một người đàn ông trưởng thành nhưng khi cả ngàn ngươi giao chiến thì lại là chuyện khác.
Tên thủ lãnh của hải tặc, Barbosa cũng là một tên có đầu óc. Hắn biết rằng nếu ép sát không cho binh sĩ trên thuyền đổ bộ thì rất có thể họ sẽ bỏ đi, vậy thì cơ hội cướp thuyền là không còn rồi. Do vậy hắn hạ mệnh lệnh lui lại sau hơn 1km Khoảng cách này vừa đủ để an toàn cho hai chiếc thuyền kia cập bãi mà thả quân. Nhưng cũng thuận lợi cho lũ hải tặc chạy nước rút rồi bắn súng, sau đó là lao vào cận chiến rồi xông lên cướp thuyền. Điểm qua trọng ở đây là thuyền đổ bộ nhanh hay lũ ma cà rồng chạy nước rút đến trước.
-Tất cả cặp bến. Pháo binh bắn hổ trợ hỏa lực.
Tuy rằng tình thế không như dự tính thế nhưng Anh Minh vẫn không nao núng mà đưa ra chỉ lệnh
Thấy được thuyền đang cập bến thì đám hải tặc nhao nhao hưng phấn mà liếm môi liếm mép, mài đao xoàn xoạt. Chỉ sợ con mồi bỏ đi thôi, nếu những chiếc thuyền khi dám đổ bộ thì chúng dám chiến, hải tặc là một lũ vong mạng không nhát chiến một chút nào. Nhất là khi chúng bị dồn vào chân tường rồi, không có thuyền lớn thì phần lớn nhóm hải tặc ma cà rồng này sẽ chết đói trên đảo mà thôi, số thuyền nhỏ còn lại chỉ có thể chứa vài chục người mà thôi.
Về pháo binh thì chúng chưa từng thua một trận đấu pháo nào. Do đó, chúng vẫn tư tin mình có thể áp chế hỏa lực pháo binh của con thuyền. Tất nhiên, nếu thua thì bọn chúng vẫn rất mạnh về ma thuật. Do đó, một thứ vẫn đi theo đúng kế hoạch của Anh Minh.
Mấy khẩu pháo đặt trên thuyền đã khai hỏa rồi. Hai viên bi sắt như xé tan không khí mà lao ra khỏi nòng pháo.
Chỉ nghe thấy hai tiếng víu víu trong không gian, sau đó ngay lập tức là tiếng hét thảm thiết phát ra từ phía lũ hải tặc đang lao đến. Chỉ có hai viên đạn bi kích thước 10cm nhưng lại có thể vẽ lên một đường kẻ máu me be bét kéo dài đến 10m. Phải nói uy lực của loại đạn tròn này khá lớn nếu tấn công vào đội hình chằng chịt người. Đạn tròng hau còn gọi là đạn nảy, chúng được bắn ra sau đó đập đất và nảy lên xuống, nơi chúng lăn qua sẽ là xương cốt máu me tung tóe. Thế nhưng đó là loại đạn tròn kích cỡ lớn tầm 20cm đến 30cm mới có thể nảy đất mà lăn dễ dàng. Loại đạn 10cm này của Anh Minh là kiểu bắn trực tiếp vào đám đông, tuy vậy sức phá hoại kinh khủng. Ít ra mỗi viên đạn đã xuyên thấu năm sáu tên hải tặc.
Điều quan trọng nhất là pháo binh đối phương không bắn trả được vì ngoài tầm bắn. Hơn nữa, bản thân pháo kiểu thế kỉ XVII này cũng bị thổi tung lên trời.
So với quân số gần đạt đến cả ngàn của lũ ma cà rồng biển thì hơn chục người chết quá nhỏ bé. Nhưng tính chấn nhiếp của nó thì rất cự đại. Đầu tiên là tiếng nổ lớn sau đó là một dãy “người” bị xuyên lỗ, máu me be bét chân tay cụt gãy, ruột gan bèo nhèo. Cả đoàn quân của lũ hải tặc bỗng nhiên như trúng phải tà thuật mà khựng cả lại.
Pháo binh thì hắn thấy nhiều rồi, pháo bắn dọa người của Đại Hoa, pháo uy lực của hải quân các nước. Có điều hắn biết là quy trình nạp đạn của pháo này không thể nhanh được. Do vậy tên này hò hét thúc giục bộ hạ lao lên, hắn còn rút kiếm chém bay đầu mấy tên hèn nhát quay đầu chạy. Chính vì sự hung ác này làm cho lũ hải tặc sợ hãi mà quay đầu lại chiến đấu. Thêm vào đó, toàn bộ đám xác sống không sợ chết cũng được tung ra. Hơn nữa, đám nhện càng cua cũng lao vào nhưng được kiềm lại để đảm bảo chúng không phá tan con thuyền.
Phải nói thật lòng, bọn chúng chạy nhanh đạt chuẩn Olympic. Đúng là trong tình huống bình thường, con ngươi không thể nào sống xót trước đám quái vật này chứ đừng nói là chiến đấu. Tuy nhiên, hôm nay lại không may cho bọn chúng.
Thời gian dành dật từng giây, tên lãng nhân đầu tiên nhanh nhất đã chạm đích khoảng cách 300m thế nhưng Anh Minh vẫn cố nén nhịn, thêm hai giây sau thì đã có khá nhiều ma cà rồng biển tiếp cận khoảng cách này.
- BẮN – Anh Minh không do dự ra lệnh
" ĐOÀNG..ĐOÀNG..ĐOÀNG... CHÍU...CHÍU...CHÍU...”
Tiếng súng dồn dập vang lên " PHẬP....PHẬP....PHẬP...." tiếng đạn ngọt xớt xuyên qua da thịt vang lên. Một loạt “người” ngã xuống. Kẻ thì chết ngay kẻ thì rên rỉ thống khổ lăn lộn trên đất. Cảnh hộp sọ vỡ tan máu pha lẫn óc trắn bầy nhày văng tứ tán, cảnh đạn xuyên qua thân tao thành lỗ to bằng miệng bát sau lưng máu thị bày nhày, cảnh ôm tay ôm chân thống khổ lăn lộn mặt đất thậ quá hãi hùng khiếp vía. Đến cả các ma cà rồng với tinh thần thép, nói đúng hơn là không còn cảm xúc cũng hãi hùng khiếp vía. Do nỗi sợ tâm lý và chướng ngại vật nên tốc độ họ xông lên không thể nhanh như lúc đầu.
Phải nói là vì không muốn làm hỏng thuyền nên đám quái vật đều không được tung ra. Nên nhớ là những con nhện cua hay dơi đều to gấp đôi một con bò, đó là kích thước tối thiểu. Nếu chúng quá hưng phấn thì có thể phá hư hết toàn bộ con thuyền.
Tất nhiên, sau đợt này thì hắn cũng đã hiểu ra mọi chuyện. Tuy nhiên, lúc đó thì đã quá muộn.
Trong khi đó, những chiến sĩ của Anh Minh cũng có chút rung tay. Nên nhớ họ đang đánh với ma cà rồng. Tuy không khủng khiếp như Qủy tộc nhưng cũng có thể em là ác mộng hàng đêm. Ở đây lại còn nhìn thấy lũ ma cà rồng đông nhưng kiến cỏ xông đến thì áp lực tâm lý trong họ khá mạnh.
Với Anh Minh, hắn không có lựa chọn bởi nếu so quân số thì Bách Việt mãi mãi phải thua Đại Hoa sao, còn chưa tính đến đám chủng tộc có quân số áp đảo, con nít mấy tuổi đã đủ đập chết đàn ông trưởng thành. Ngoài ra, hắn không phải là hoàng đế. Dù hắn đánh giá rất cao hai cha con họ Dương qua lần gặp mặt ở ngôi đền mà sao này mới biết, hắn hiểu sẽ không ai để hắn nắm trong tay quân số khổng lồ cả, trừ khi muốn nhường ngai vàng. Do đó, hắn chỉ có thể xây dựng quân đội theo hướng tinh nhuệ mà thôi. Cái quan trọng nhất đó là tâm lý.
Lũ cướp biển sau hai lần bị đả kích liên tiếp có vẻ đã khá hoảng loạn rồi, xong chỉ huy của chúng ta cũng không phải tầm thường. Tên này biết rằng lúc này quay đầu chạy đã quá muộn.
Lúc này, những con quái vật trên đảo cùng đồng loạt xông lên. Trên trời, đám dơi từ bốn phương tám hướng cũng lao vào tấn công.
Bản thân Barbosa cảm nhận được đây dường như là quân chính quy của một quốc gia nào đó. Nếu hắn đúng thì tin tức về đạo quân với hỏa khí khủng khiếp kia hoàn toàn chính xác. Do đó hắn quyết định chuyển từ cướp tàu sang cướp người và hỏa khí. Hắn tin chắc tên kia đang ở đây. Mấy ngày trước công chúa Bách Việt đã bị mất tích ở quần đảo Trường Hoàng nên có lẽ Hoàng đế Bách Việt đã sai tên kia tới tấn công bọn chúng. Nếu đã vậy, chỉ cần hắn bắt được cái tên Minh gì đó rồi dùng phép thuật bắt hắn làm việc cho mình thì hiệu quả hơn rồi không phải sao.
Tuy nhiên, Anh Minh làm sao sơ xuất như vậy. Hắn hiểu rõ manh đang ở thế giới có cả ma thuật và quái vật. Dù mang cả đạo quân hiện đại hắn cũng không dám làm càn nếu không rõ tình hình chứ đừng nó là đám quân đội nữa nạt nửa mở này.
Từ trong thuyền, những cây nỏ phóng lựu. Vâng, nỏ phóng lựu. Với trình độ của Anh Minh bây giờ hắn không chế nổi mấy thứ như B40 hay Bazoka, còn chưa nói là hắn vẫn đang xài thuốc nổ đen chỉ cái tiến thành phần mà thôi. Chính xác thì cái thứ này là lai giữa nỏ và súng cối được kết hợp với phép thuật dạng gió và lửa. Bản thân thuốc súng lại trộn với gió và lửa thì cũng biết hậu quả thế nào rồi. Hơn nữa, đầu khối lựu rất giống đầu đạn B40. Đây cũng là cách để gia tăng tốc độ.
Tiện thể, ngư lôi của bọn họ cũng được lắp bánh xe để đánh trên bộ được cảm tử quân mang lên đất liền rồi lao vào đám quái. Mục tiêu quá lớn. Cực kì dễ hành động.
Ngoài ra, “cha vợ” của Anh Minh cũng đã hành động. Từ trên cao, những tia sét mang theo ngọn lửa màu xanh cứ như dao bổ thịt mà lao xuống. Lúc này giống như một cơn giông thực thụ. Từng chút, từng từng, những con dơi, và cả đám quái bị nổ tan xác. Những con cố tới gần thì bị nỏ phóng lựu và ngư lôi trên cạn kết hợp phép thuật thổi bay. Lúc trước, nếu muốn giết từng này quái vật, cái giá phải trả của sinh mạng là không tưởng nổi, dù có pháp sư cũng vậy.
Tất nhiên, đám dơi ở tên không thì nhanh hơn nhiều. Dù vậy, không may cho bọn chúng.
Phía trên cao, cơn mưa lửa từ lũ dơi bị đốt cháy vẫn không ngừng rơi xuống nền tuyết, cả một vùng đất rộng lớn rực sáng, soi rõ cả đảo Phượng Hoàng. Lúc này, con rồng khổng lồ của jasmine đang tung cánh. Đây cũng xem như là dịch vụ khuyến mãi dành cho Anh Minh vì hắn làm nàng khá ấn tượng. Phải nói là con rồng này mạnh hơn mấy con rồng mà Anh Minh đã đánh ở An Hội.
Những vẫn còn quá nhiều dơi, chúng bâu lấy xung quanh Drogon, vươn những chiếc móng sắc như dao cạo và cặp răng cứng như thép nguội tấn công con rồng khổng lồ. Những âm thanh leng keng như sắt thép va vào nhau. Con rồng rống lên đầy giận dữ, con rồng khạc lửa thành một vòng xung quanh cơ thể. Lũ dơi la hét, bốc cháy rồi lại rơi xuống như mưa sao băng. Nhưng, lớp này rơi xuống thì lớp khác lại ùa tới, cố sức đục khoét cơ thể con rồng trăm tuổi. Nhìn lên bầu trời, con rồng chìm vào trong biển dơi, như bị màu đen kìn kịt ấy nuốt chửng. May thay, chiến binh phượng hoàng lửa của Bách Việt nhanh chóng lao tới giải nguy. Tuy kích thước không bằng con rồng gia của Jasmine nhưng lại cơ động hơn hẳn
Cứ như thế, trận chiến đi đến kết thúc. Thuyền trưởng của bọn Ma cà rồng biển Barbosa đành phải bỏ trốn. Về cơ bản, chiến dịch giải cứu công chúa Bách Việt bước đầu thành công.
Đăng bởi | dangtuanviet2018 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 42 |