Chuẩn bị tác chiến.
Người xuyên không có mạnh không? Về lý thuyết là có. Tuy nhiên, phần lớn các tiểu thuyết lại nâng cấp cho người xuyên không trở nên quá khủng khiếp. Nên nhớ là không phải tất cả những kẻ xuyên không trong tiểu thuyết đều là siêu nhân là chỉ là những kẻ thất bại ở kiếp trước, không có kinh nghiệm xã hội. Vậy mà khi xuyên xong thì ai cũng như thánh. Các nhân vật phụ, kẻ thù, dù sao cũng là thủ lĩnh một phương vậy mà hành động không có não. Thấy hỏa khí khủng bố vẫn lao đầu vô rồi chết.
Đó là trong truyện mà Anh Minh đọc còn ở trong đây thì đúng là không vui tí nào. Khi vừa mới chiếm lại đảo Phượng Hoàng, hắn phát hiện công chúa đã biến đi đâu mất. Cùng lúc này, phía triều đình Bách Việt lại nhận được thư từ tên ma cà rồng Barbosa. Nói cho đơn giản thì hắn đã đưa công chúa đi tới tới đại bản doanh của mình từ trước, triều đình muốn chuộc thì đem năm ngàn lượng vàng cùng trăm nô bộc tới Vùng đất vô danh mà chuộc.
Nói về cái chỗ tên Vùng đất vô danh thì trên thực tế nó là lãnh thổ nằm phía Nam Drapura. Đối chiếu với thế giới cũ của Anh Minh thì nó chính là Nam Bộ thời chưa khai phá. Một ngàn năm trước, vương quốc Nagar thống trị khu vực này bị diệt vong bởi kẻ thù của mình, người Lachen. Từng có một cuộc chiến nhỏ giữa Bách Việt thời họ Võ thống trị với người Lachen. Kết quả vua Lachen tử trận. Tiện thể, vùng đất này vẫn là đất hoang.
Đọc xong thư, Lê Chiêu nổi xung. Lão lệnh cho quân bộ chế tạo theo mấy vạn viên đạn pháo các loại, bổ sung cho lính của Anh Minh. Điều thêm trăm chiến thuyền hổ trợ của lực lượng thủy binh.
Trong khi đó, bản thân tên Anh Minh này đang bận giải quyết vấn đề sau khi tái chiếm đảo. Dù sao muốn tấn công đại bản doanh cũng phải lên kế hoạch cẩn thận.
Tiện thể còn có một vấn đề khi mà trong cả đám ma cà rồng này lại có 200 lính nhân loại, chính xác là lính Đại Hoa đào ngũ và còn một tên thư sinh tên Tuấn Hiền. Nguyên nhân là đám này có thể tránh được đám pháp sư nên dùng để do thám là chuyện cực tốt.
Dù vậy, phải nói là tên này làm việc cho đám quái vật đó mà không bị biến thành thức ăn thì cũng có chút bản lĩnh. Vốn dĩ cái tên Barbosa này phần lớn dựa vào đột kích bất ngờ và phép thuật mà kiếm ăn. Nhờ vào Tuấn Hiền này nên kiếm thêm được một chút.
Tiện thể, tên này đúng là thư sinh thật. Hắn quê Châu Tô thi mãi không đỗ một lần nào đến uất ức mà định về quê làm ruộng qua ngày. Thế nhưng hắn có một muội muội rất xinh đẹp ở nhà. Không may là bị một tên ác bá để mắt đến. Do đó, trong một lần bất cẩn mà em gái của hắn bị hãm hiếp. Cô gái đáng thương vậy mà tự tử. Uất hận hắn kiện lên quan xong tên này không tiền không thế thì kiện sao nổi một tên ác bá lắm tiền nhiều của. Đã kiện không được thì thôi, đằng này tên thư sinh nghèo còn bị ăn 20 gậy vì tội vu không.
Điên lên hắn học một chút ma thuật để trừng trị tên ác bá kia vậy mà lại bị truy nã, không phải vì tội giết người mà là vì tự ý học phép thuật. Tư tưởng giai cấp của người Đai Hoa rất nặng. Tự ý học phép thuật có thể bị chặt đầu. Trong khi đó, những kẻ có năng lực sử dụng ma thuật đều được triều đình Bách Việt xem trọng.
Điều quan trọng nhất là hắn từng tham quan cứ điểm của bọn Ma cà rồng biển. Hơn nữa, hắn biết cả nơi giam công chúa ở đâu.
-Ngươi tên là Tuấn Hiền đúng không. Nhìn ngươi có vẻ như đã đọc qua binh thư. Vậy ngươi có đánh giá gì về trận chiến vừa rồi của chúng ta và đám ma cà rồng. Nói thẳng thắn vì nó liên quan cả tiền đồ và tính mạng của ngươi.
Tuấn Hiền thầm giật mình, đây rõ ràng là khảo nghiệm hắn, nếu trả lời đúng có lẽ hắn sẽ được vị tướng quân của Bách Việt trọng dụng. Một đội quân với toàn vũ khí mạnh mẽ và thần bí như vậy quả là rất cường đại.
-Tướng quân quả là người cao minh. Thả một đường sống để bọn chúng không đánh đến cùng. Tuy nhiên, tin tức về ngài cùng đạo quân hỏa khí mạnh mẽ đã lan khắp vùng Nam Lục địa Đông Thổ. Do đó, rất nhiều kẻ liều mạng muốn bắt sống ngài.
Lời của tên này làm Anh Minh lạnh xương sống. Đúng là hắn phải cảnh giác cao độ mới được.
“Nếu bây giờ có chiến tranh giữa Đại Hoa và Bách Việt ngươi dự tính ra sao. Suy nghĩ cho kĩ rồi trả lời, ta ghét nhất là bọn người phản bội tổ quốc của mình, vì những kẻ đó có thể phản bội bất cứ ai.”
Nói đoạn Anh Minh tay phải rút đoản kiếm ra đùa nghịch tung qua tung lại. Ý đồ của hắn đã rõ ràng, chỉ cần Tuấn Hiền trả lời giúp Bách Việt thì hắn là kẻ bất trung, bất nghĩa phản bội tổ quốc của mình, lúc đó máu tươi sẽ phun ba thước ngay. Vậy nhưng tên thư sinh này rất điềm tĩnh. Quả thật cuộc đời chìm nổi cũng đã luyện ra được một thằng khá biến thái.
“Xin hỏi tướng quân tại hạ có tổ quốc sao? Có dân tộc sao? Hoàn cảnh của tại hạ thì cũng đã nói cho tướng quân rồi. Ta chỉ có mong ước giết chết tên ác bá hãm hại em gái, ép chết mẫu thân mà thôi. Cái gì đó tổ quốc,dân tộc hữu dụng sao… chúng bất nhân sao trách ta bất nghĩa. Ta hiểu ý tướng quân muốn nói, xong nếu ta thề chỉ trung với tướng quân thì sao? Tướng quân muốn đánh Đại Hoa ta đánh Đại Hoa, muốn đánh Bách Việt thì ta đánh Bách Việt, nếu làm trái lời thề này thì trời chu đất diệt, chết trong loạn tiễn phân thây.”
Hắn dừng lại một chút quan sát sắc mặt của Anh Minh nhưng vẫn không thấy được một chút biến hóa nào. Cắn răng cắn lợi hăn quyết tung ra chiêu cuối cùng.
-Vả lại ta vốn dĩ cũng không phải người Đại Hoa. Nói theo cách nào đó, ta cũng không phải là con người thuần chủng. Tổ tiên ta di cư từ Trung Địa tới Lục địa Đông Thổ.
Nhìn gương mặt rất Tây của tên Mã Diễn là Nguyên Hãn cũng có thể đoán ra. Con gái lai giữa người Ả rập và người Phương Đông thường rất xinh đẹp, có lẽ em gái của tên Tuấn Hiền là người như vậy nên đã trở thành mầm họa. Hơn nữa, yêu tinh là những kẻ có năng kiếu với ma thuật như người lùn giỏi về kĩ thuật vậy.
Trên thực tế, trung thành không thể thông qua thề thốt mà tin tưởng được. Nhưng nếu ngươi là một người đủ sức mạnh, đủ quyền lực, có tương lai... và ngươi cũng đảm bảo được tương lai của đối phương thì tất nhiên sẽ có được sự trung thành của họ. Còn mức độ trung thành đến đâu thì tùy thời cuộc.
-Ta muốn tấn công cân cứ của tộc Ma cà rồng biển ở Vùng đất vô danh. Ngươi có kế sách gì không?
Giờ đây Anh Minh đưa ra một khảo nghiệm cuối cùng cho tên con lai mang dòng máu yêu tinh này. Quả thật người có thể bàn mưu tính kế bên cạnh hắn rất hiếm hoi. Văn Siêu tuy quan hệ với hắn khá tốt những vẫn không phải là thuộc hạ.
“Bẩm tướng quân, đại bản doanh của bọn Ma cà rồng cũng chính là thủ đô của Vương quốc Nagar cũ. Có hai bãi biển có thể đổ quân số lượng lớn là phía đông nam và phí Bắc của cứ. Nhưng chắc chắn hai nơi này đã có trọng binh của quân địch canh phòng. Nhưng tại vị trí này, và chỗ này toàn toàn có thể đổ quân theo thuyền nhỏ. Sau đó sẽ có hai cánh rừng cây bụi tại đây có thể che dấu cho chúng ta. Tiếp theo đó chúng ta có thể thực hiện hai 2 kế sách, Một là công thẳng vào doanh trại chính của quân Minh bao vây tiêu diệt chúng. Nhưng kế này có một lỗ hổng là quân địch canh gác tại bến cảng có tầm 200 người nên hoàn toàn có thể điều khiển 2 chiếc tuyền chạy mất nếu chúng thấy bất lợi. Như vậy thì người ngày cần cứu có thể cũng không cứu được.”
Tuy rằng hắn không biết tại sao công chúa của một nước lại chạy ra biển rồi để đám quái vật bắt cóc, tên Anh Minh còn chả biết nửa là, tên này hiểu rằng đây là cơ hồi thăng quan phát tài của hắn.
Ngừng một chút, hắn lại nói:
“Trung sách là chúng ta đi đường nhỏ công chiếm bến cảng chiếm lấy 4 chiến thuyền rồi cứu người. Nhưng lúc này chúng ta sẽ gặp phải sự tấn công mãnh liệt của gần một ngàn quân địch từ doanh trại tiếp cứu. Vì chúng không còn đường lui nên sẽ chiến đấu đến chết mới thôi. Gần một vạn Ma cà rồng này có trang bị giáp trụ và khiên lớn nên không dễ dàng dùng hơn một binh của tướng quân mà tiêu diệt, với vũ khí của tướng quân thì phần thắng vẫn là chúng ta. Nhưng thương vong là khá lớn.”
Tên Tuấn Hiền nói chung là dốc hết ruột gan ra mà bày kế, vì hắn biết muốn có chỗ đứng trong lòng vị tướng quân trẻ tuổi này thì phải thể hiện ra tài hoa của mình.
……………………………..
Đến gần cả tuần sau thì quân đội Bách Việt mới tập hợp xong lực lượng để đi cứu công chúa. Phải nói là giá trị của công chúa Bách Việt rất lớn nên hắn tin tên Barbosa sẽ không làm hại tính mạng hay đối xử tệ hại. Thêm vào đó, để bảo đảm thì đích thân Thái tử cũng đã chuyển mấy trăm lượng vàng trước cho bọn chúng. Về số còn lại và nô lệ thì tên Thái tử này khẳng định sẽ chuyển sau.
Trong lúc này, ở cực Nam của vương quốc Drapura cũ, tất cả đang đứng duyệt binh dưới lá cờ Bách Việt tung bay trong gió. Với quân của Anh Minh, lễ chào cờ này đã thành tục lệ của ba quân mỗi buổi sáng sớm nhưng hôm nay chúng đặc biệt trang trọng vì họ chuẩn bị xuất chiến.
Ngoài ra, còn phải nhắc đến 113 tên hải tặc được lãnh đạo bởi Tuấn Hiền cũng lập thành một doanh trang bị súng hỏa mai lắp lê.
Nói đến cái doanh này thì rất lạ lùng. Tuấn Hiền cầu xin cho đám thủ hạ này của hắn đoái công chuộc tội và lập thành một doanh thịt sống pháo hôi đi đầu trong lần này chiến dịch. Thật ra lũ này cũng là nông dân bị chế độ phong kiến hà khắc ép đến sống không nổi mà phải chui lủi ra biển làm một lũ vong mạng rồi thành tay sai của đám Ma cà rồng. Tuy tay chúng nhuốm máu người nhưng cũng khôg phải loại máu lạnh ra những loại mệnh lệnh vô nhân tính như lũ chỉ huy ma cà rồng.
Tất nhiên, Anh Minh chấp nhận lời cầu xin của lũ này nhưng hắn ra điều lệ, lập 10 người một nhóm. Một người trốn hoặc phản giết cả nhóm, một nhóm trốn hay phản giết cả trăm người bọn họ. Đây là luật thép không có ngoại lệ. Ở thế giới này không có quy định đối xử với tù binh, hàng binh. Luật pháp Bách Việt cũng cho phép hắn toàn quyền định đoạt với tư cách thống soái chỉ cần đừng làm những chuyện quá đáng làm người người phẫn nộ truyền đến tai vua là được. Mà chuyện này thì chắc không rồi.
Đăng bởi | dangtuanviet2018 |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 48 |