Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dư Xảo Xảo

Phiên bản Dịch · 956 chữ

Chương 2: Dư Xảo Xảo

"Độ hảo cảm ban đầu của Dư Xảo Xảo: 0 điểm."

"Giá trị tài sản ban đầu của người chơi: 0 điểm."

"Lưu ý: Giá trị tài sản là tiền tệ trong game, có thể dùng để mua vật phẩm hoặc rút tiền mặt."

"Đầu tư hoặc mua quà cho bạn gái ảo sẽ giúp bạn gia tăng giá trị tài sản."

"Tỷ lệ rút tiền hiện tại là 1:10. Cứ mỗi 1 tệ bạn chi cho bạn gái ảo, bạn sẽ nhận được 1 điểm giá trị tài sản, tương đương 10 tệ tiền mặt."

"Bạn gái ảo có cảm xúc và cá tính riêng, vì vậy sẽ có độ hảo cảm với người chơi."

"Độ hảo cảm sẽ ảnh hưởng đến các chức năng trong game. Khi độ hảo cảm đủ cao, bạn gái ảo có thể trở thành bạn gái thật của bạn."

"Vì vậy, hãy cố gắng nâng cao độ hảo cảm của bạn gái ảo. Và… hãy mua quà cho cô ấy!"

Trần Ngôn đọc thông báo mà mặt mày ngơ ngác

Cái quái gì thế này?

Sao lại liên quan đến "rút tiền"?

Đây là game nhập vai? Hay là lừa đảo trá hình?

Nạp 1 tệ, rút ra 10 tệ?

Lợi nhuận 1000%? Lừa trẻ con à?

Lỡ nạp vào mấy nghìn tệ mà không rút được thì sao? Không phải lừa đảo thì là gì!

Thầm nhắc nhở bản thân không được mắc bẫy, Trần Ngôn bấm "Tiếp tục", muốn xem thử game này rốt cuộc là cái gì.

Trò chơi chính thức bắt đầu…

Màn hình điện thoại lóe sáng, hiện ra giao diện pixel đơn giản. Một nhân vật chibi trông khá giống Dư Xảo Xảo đang lon ton đi vào một cửa hàng tiện lợi.

Trên đầu nhân vật hiện dòng chữ: "Đang mua sắm…"

Trần Ngôn thử bấm vào nhân vật, nhưng không có tác dụng gì.

Anh lại thử bấm vào các vị trí khác trên màn hình.

Sau một hồi mày mò, Trần Ngôn nhận ra game này được thiết kế cực kỳ đơn giản.

Ngoài giao diện chính và trang giới thiệu bạn gái ảo, chỉ có một mục "Cửa hàng" chưa được mở khóa.

Thậm chí không có cả nút nạp tiền, muốn bị lừa cũng không được.

"Game này là sản phẩm chưa hoàn thiện à?"

"Sản phẩm dở dang mà cũng dám quảng cáo? Đúng là lắm tiền. Số tiền đó mà cho mình làm "Người Bảo Vệ Bí Mật" thì tốt biết mấy."

Nghịch ngợm một hồi mà vẫn không hiểu cách chơi, Trần Ngôn chán nản ném điện thoại sang một bên, vươn vai, xoa bụng, cảm thấy hơi đói.

Nhìn đồng hồ, đã là giữa trưa.

Anh lục lọi khắp nhà, từ tủ lạnh đến gầm giường, nhưng không tìm thấy gì ăn được.

"Hả? Mì gói cũng hết sạch rồi?"

Trần Ngôn gãi đầu, quyết định xuống cửa hàng tiện lợi dưới lầu mua đồ ăn.

Mặc áo khoác, cầm điện thoại, xỏ dép lê, Trần Ngôn lững thững xuống lầu…

Trần Ngôn là người Cầm Đảo, từ nhỏ đã đam mê game, ước mơ mở một công ty game lớn nhất cả nước, thay đổi bộ mặt ngành công nghiệp game nội địa!

Anh luôn nỗ lực vì ước mơ đó. Thời đại học, anh đã tự mình thiết kế hai tựa game nhỏ, nhận được nhiều lời khen ngợi.

"Người Bảo Vệ Bí Mật" là dự án tâm huyết mà anh bắt đầu từ thời đại học.

Để có tiền khởi động dự án, sau khi tốt nghiệp, Trần Ngôn mở một studio game, chuyên cày thuê, kiếm vàng ảo rồi bán lấy tiền.

Công việc tuy có phần nhàm chán, nhưng thu nhập cũng tạm ổn.

Mỗi ngày được tiến gần hơn với ước mơ, Trần Ngôn cảm thấy tràn đầy động lực.

Căn phòng này vừa là nơi làm việc, vừa là nơi nghỉ ngơi của anh.

Anh thường xuyên ru rú trong phòng từ sáng đến tối, cày game, đến bữa thì gọi đồ ăn ngoài.

Nhưng cày game thì hay quên thời gian, nên anh luôn trữ sẵn mì gói trong nhà, phòng trường hợp "đêm khuya đói bụng nhớ đến bữa trưa chưa ăn"…

Đến cửa hàng tiện lợi, Trần Ngôn đẩy cửa bước vào. Sau quầy là một người phụ nữ ngoài bốn mươi tuổi.

"Hôm nay dì Lưu trực à? Cho cháu thùng mì gói."

Dì Lưu là nhân viên cửa hàng, hiển nhiên rất quen mặt Trần Ngôn. Cô cười tươi, lộ khuôn mặt đầy nếp nhăn: "Tiểu Trần lại đến mua mì à? Vẫn là mì dưa chua Nhất Thống Lão Đàn chứ hả?"

"Vâng ạ. Cho cháu thêm hai gói xúc xích nữa."

"Được rồi." Dì Lưu đáp, quay vào kho lấy mì.

Trần Ngôn đứng chờ trước quầy, tiện thể ngó nghiêng xem có món gì ngon để mua thêm.

Kết quả, đúng lúc đó, một cô gái từ phía kệ hàng đi ra, lọt vào tầm mắt Trần Ngôn.

Làn da trắng nõn, khuôn mặt xinh xắn đáng yêu, đôi mắt to tròn ánh lên vẻ ngây thơ pha chút u buồn, vóc dáng gợi cảm trong chiếc áo phông ôm sát, khiến máu trong người Trần Ngôn như sôi lên sùng sục.

Bất chợt nhìn thấy mỹ nhân, Trần Ngôn không khỏi ngẩn ngơ.

Sau đó… ngẩn người.

Ồ…

Sao nữ sinh này trông quen thế nhỉ?

Trần Ngôn nhìn nữ sinh kia, vẻ nghi hoặc trong mắt ngày càng sâu.

Một lát sau, một tia sáng lóe lên trong đầu anh.

Cái này…

Cái này… giống hệt bạn gái ảo của mình!

Bạn đang đọc Bạn Gái Ảo Của Ta (Dịch) của Tác giả: Thường Thế
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi H.vân_hy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.