Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tỏ tình

Phiên bản Dịch · 1049 chữ

Cô ngạc nhiên nhìn Trần Ngôn: “Sao anh biết em ở ký túc xá này?”

Chưa kịp để Trần Ngôn trả lời, cô bạn cùng phòng hôm trước đi cùng Dư Xảo Xảo gặp Trần Ngôn đã lắc lắc điện thoại, thản nhiên đáp: “Tớ nói cho anh ấy biết. Anh ấy không phải bạn của cậu sao?”

Dư Xảo Xảo ôm trán, vẻ mặt bất lực.

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Mọi thứ cứ rối tung lên…

Càng bất lực hơn là việc Trần Ngôn tiến đến, nhét bó hoa to tướng vào tay cô, rồi nói: “Xảo Xảo, anh biết em không thích anh.”

“Nhưng không sao. Em cứ nhận lấy.”

Trên đầu Dư Xảo Xảo từ từ hiện lên một dấu chấm hỏi: ?

Trần Ngôn lại móc từ trong túi ra hai vé xem phim: “Tối nay em có muốn đi xem phim không?”

Dư Xảo Xảo vừa định mở miệng từ chối.

Trần Ngôn lại nhanh nhảu: “Anh biết em chắc chắn không muốn đi cùng anh. Không sao cả. Vé này tặng em, em đi cùng bạn cùng phòng nhé. Anh mua sáu vé, em có thể rủ thêm năm người nữa.”

Nói rồi, Trần Ngôn lại móc ra bốn vé xem phim nữa, đưa hết cho Dư Xảo Xảo.

Số dấu chấm hỏi trên đầu Dư Xảo Xảo tăng lên: ???

Trần Ngôn tiếp tục: “Xem phim xong, em có muốn đi ăn buffet không?”

Rồi anh vỗ trán: “Anh quên mất là em không đi xem phim cùng anh.”

“Vậy… Vé buffet anh cũng tặng em luôn, em rủ bạn cùng phòng đi nhé.”

Nói xong, Trần Ngôn lại nhét sáu phiếu buffet vào tay Dư Xảo Xảo.

Dư Xảo Xảo hoàn toàn bị nhấn chìm trong dấu chấm hỏi: ????

Sau khi đưa hết quà, Trần Ngôn nói: “Đấy, quà tặng em hết rồi. Anh đã mua rồi, em không cần thì vứt đi cũng được. Không được trả lại đâu. Anh đi đây. Tạm biệt.”

Nói xong, Trần Ngôn xoay người, không chút do dự, cũng không ngoảnh đầu lại mà bỏ đi.

Dư Xảo Xảo: ??

Các bạn cùng phòng: ???

Đám đông xung quanh: ????

Sáng sớm tinh mơ, tay ôm bó hoa hồng 99 bông, đứng dưới lầu ký túc xá nữ, bản thân đã là một sự kiện lớn, thu hút không ít người hiếu kỳ.

Ai cũng nghĩ anh ta đến tỏ tình, hoặc theo đuổi cô gái nào đó.

Ai ngờ, Trần Ngôn sau khi gặp được “đối tượng tỏ tình”, nhét quà vào tay cô ấy, nói vài câu đại loại như “Em không muốn đi cùng anh thì đi với bạn cũng được”, rồi bỏ đi.

Nếu đã biết người ta không muốn đi xem phim, ăn buffet cùng mình, thì mua vé làm gì?

Lại còn mua hẳn sáu vé!

Rồi còn câu “Không cần thì vứt đi, nhưng không được trả lại”.

Trả lại là bị trừ tiền à?!

Đây là đến tỏ tình hay đến bán hàng vậy?

À không… Bán hàng thì phải lấy tiền chứ! Vậy anh chàng này là đại gia rải tiền tự đặt KPI cho mình à?!

Hơn nữa… Anh ta chẳng nói chuyện gì với cô gái mà anh ta theo đuổi cả?

Cô gái kia, từ đầu đến cuối chẳng nói được câu nào!

Những người chứng kiến toàn bộ sự việc đều hoang mang…

Cô bạn cùng phòng của Dư Xảo Xảo huých vai cô, cười đắc ý: “Tớ đã nói rồi mà. Anh ta chỉ muốn tặng quà cho cậu thôi, chứ chẳng có hứng thú gì với cậu cả.”

Rồi cô nàng bĩu môi: “Ánh mắt anh ta chẳng có chút tình cảm nào. Cứ như đang làm nhiệm vụ ấy.”

“Hay là… bố mẹ cậu phái anh ta đến thử lòng cậu? Cậu là thiên kim tiểu thư trá hình à?” Nói đến đây, cô bạn dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Dư Xảo Xảo.

Dư Xảo Xảo: “...”

Nhìn theo bóng lưng Trần Ngôn, lòng Dư Xảo Xảo rối bời…

Còn Trần Ngôn, trên đường về nhà, vừa đi vừa nhìn con số 1582 trên màn hình điện thoại, nở nụ cười mãn nguyện.

Bởi vì điều đó có nghĩa là những món quà anh tặng Dư Xảo Xảo đều được hệ thống công nhận.

Cũng có nghĩa là thí nghiệm của anh đã thành công mỹ mãn.

Qua hai ngày thử nghiệm, Trần Ngôn đã phần nào nắm được giới hạn gian lận của trò chơi.

Anh phát hiện, chỉ cần giá trị quà tặng không quá cao, kiểu vài chục ngàn, hoặc không cấu kết với bạn gái ảo để rút ruột hệ thống, thì hệ thống sẽ không có bất kỳ cảnh báo nào.

Đây là một tin cực kỳ tốt cho kế hoạch tương lai của Trần Ngôn.

Sau khi rút ra kết luận từ thí nghiệm, Trần Ngôn bắt đầu kiểm kê thu hoạch của mình.

Giá trị tài sản hiện tại là 1582 điểm.

Tiệc nướng tối qua, 269 tệ.

Bó hoa 99 bông hôm nay, 288 tệ. Đây là cái giá Trần Ngôn sống chết không cho người bán mặc cả mới có được.

Không phải ngày lễ tình nhân, hoa chẳng đáng giá là bao.

6 vé xem phim, 6 vé buffet, mua giá gốc hết 756 tệ.

Giá trị tài sản cứ thế vượt mốc 1000, tương đương với hơn 10 ngàn tệ tiền mặt!

Quả nhiên có “máy rút tiền” riêng thì kiếm tiền nhanh thật!

Nghĩ đến việc chỉ trong hai ngày đã kiếm được hơn 10 ngàn tệ, đẩy nhanh tiến độ kế hoạch một bước dài, Trần Ngôn hưng phấn muốn nổ tung!

Bạn gái thì có gì hay!

Ôm ấp, thơm tho, vuốt ve?

Làm sao sướng bằng cày game kiếm tiền!

Mình đúng là thiên tài game!

Ha ha ha!

Hết vui, Trần Ngôn bấm nút “Rút tiền”.

Vẫn là giọng nữ ngọt ngào quen thuộc: “Alipay, tài khoản của bạn đã được cộng 15 820 tệ…”

Nhìn số dư Alipay, Trần Ngôn sung sướng kêu lên một tiếng, khiến những người xung quanh giật mình, không hiểu chàng trai trẻ này bị làm sao.

Chắc là thất tình…

Bạn đang đọc Bạn Gái Ảo Của Ta (Dịch) của Tác giả: Thường Thế
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi H.vân_hy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.