Võ Quán Thiên Nguyên!
Hai ngày sau, ở bên ngoài Phong Hoa thành, Tần Hạo ngẩng đầu nhìn về toà thành trì to lớn ở phía xa, trong lòng cũng có chút kinh ngạc thán phục. Tường thành dùng gạch đen để xây lên, đạt tới độ cao khoảng bảy tám mươi mét. Tường thành cao đến mức này thì ngay cả Võ giả Hậu Thiên cũng không có khả năng leo tường mà vào.
"Tòa Phong Hoa thành thật là là đồ sộ a." Tần Hạo cảm thán một câu. Đây là lần đầu tiên hắn đi vào tòa thành thị lớn như thế từ khi hắn tới thế giới này đến nay.
"Đó là chuyện đương nhiên. Đại Hạ Hoàng Triều có bảy mươi hai toà đại thành, mười toà chủ thành, tòa Phong Hoa thành này chính là một trong bảy mươi hai toà đại thành đó." Đường Thiên Vũ đáp lại với giọng nói pha chút tự hào trong đó.
Phong Hoa thành là một trong bảy mươi hai tòa đại thành của Đại Hạ Hoàng Triều, nhân khẩu thường trú hơn ngàn vạn, quang cảnh vô cùng phồn hoa, náo nhiệt!
"Độ Chân đại sư đi theo ta, trước tiên ta sẽ dẫn ngươi đi gặp phó quán chủ, để hắn hỗ trợ ngươi liên hệ luyện đan sư luyện chế đan dược." Đường Thiên Vũ rất nhiệt tình mời Tần Hạo vào thành.
Tần Hạo gật đầu rồi đi theo hắn, sau khi đi quanh co qua một vài con đường thì hắn dừng lại bên ngoài một tòa phủ đệ to lớn, trên bảng hiệu có điêu khắc bốn chữ Võ Quán Thiên Nguyên như rồng bay phượng múa.
"Đường Võ Sư." Võ giả trấn giữ nơi cửa ra vào khi nhìn thấy Đường Thiên Vũ liền cung kính ân cần thăm hỏi hắn. Muốn đảm nhiệm chức Võ Sư tại võ quán Thiên Nguyên, vậy chí ít phải có tu vi Hậu Thiên cấp mới được. Toàn bộ võ quán Thiên Nguyên chỉ có hơn mười vị Võ Sư, mỗi một vị Võ Sư đều có địa vị vô cùng cao quý ở chỗ này.
"Hừm? Phó quán chủ có đó không?" Đường Thiên Vũ gật gật đầu, đồng thời hỏi lại một câu.
"Bẩm báo Đường Võ Sư, phó quán chủ hẳn là đang đọc sách trong thư phòng." Một tên võ giả trong đó đáp lời.
"Hây! Hô!"
Tần Hạo, Đường Thiên Vũ cùng tiến vào trong võ quán, sau đó Tần Hạo nhìn thấy trên quảng trường bên trong võ quán có chừng mấy trăm người đang mặc trang phục võ giả đang luyện tập quyền pháp theo sự hướng dẫn của một tên nam tử cường tráng, âm thanh hò hét vang lên khắp nơi.
Mấy trăm người luyện võ ở cùng một chỗ, tràng diện này quả thật có chút khiến cho người ta cảm thấy rung động.
Tần Hạo nhịn không được nói: "Võ quán này của các ngươi phát triển không tệ a!"
Võ quán Thiên Nguyên tọa lạc trên một con đường phồn hoa trong Phong Hoa thành. Loại khu vực này không thể nghi ngờ là tấc đất tấc vàng, võ quán Thiên Nguyên có thể cầm xuống mảnh đất này, còn tuyển nhận nhiều đệ tử như vậy, đúng thật là phát triển không tệ.
Đường Thiên Vũ cười cười, trong thanh âm mang theo một tia tự hào nói ra: "Quán chủ, phó quán chủ của chúng ta đều là cao thủ hiếm thấy trong Hậu Thiên cảnh, nhất là quán chủ Vương Thiên Nguyên. Hắn là cường giả xếp ở vị trí thứ 109 trên Địa Bảng. Bởi vì thanh danh của hắn, cho nên rất nhiều quý tộc đại quan ở Phong Hoa thành đều sẽ đưa con cái của mình đến võ quán chúng ta để tập võ!"
Tần Hạo kinh ngạc: "Địa Bảng cường giả?"
Căn cứ theo những gì Tần Hạo được biết, trong giang hồ có Bách Hiểu Lâu đề xuất Địa Bảng cùng Thiên Bảng. Trong Địa Bảng có tên của một trăm hai mươi tám tên cường giả Hậu Thiên đỉnh phong, người nào người nấy đều rất mạnh mẽ, căn cứ trên chiến tích, thanh danh mà tiến hành xếp hạng.
Những người có thể leo lên Địa Bảng tuyệt đối có thể vang danh trong Đại Hạ Hoàng Triều. Đây là thứ chứng minh thực lực, cũng là một vinh dự lớn lao!
Về phần Thiên Bảng, thì chỉ có bảy mươi hai cái vị trí, chỉ có Tiên Thiên Tông Sư trong Thập Quốc mới có thể được lưu danh trên đó, mỗi một người trong đó đều là nhân vật danh chấn Thập Quốc, ai nấy đều có thực lực một mình độc chiến ngàn quân, còn được xưng là đỉnh tiêm chiến lực của nhân loại!
Quán chủ của Võ quán Thiên Nguyên tên là Vương Thiên Nguyên, xếp thứ 109 trên Địa Bảng. Cũng chính thanh danh của hắn là biển hiệu vàng của võ quán Thiên Nguyên, rất nhiều thiếu niên muốn tập võ trong Phong Hoa thành đều sẽ suy nghĩ trăm phương ngàn kế để tiến vào võ quán Thiên Nguyên, điều này dĩ nhiên làm cho võ quán Thiên Nguyên càng trở nên hưng thịnh.
"Phó quán chủ, người có ở đó không?" Đi đến bên ngoài một tòa thư phòng, Đường Thiên Vũ nhẹ nhàng gõ cửa, dò hỏi.
"Là Đường Thiên Vũ à? Vào đi." Trong phòng vang lên một thanh âm nhu hòa đáp lại
Đường Thiên Vũ đẩy cửa ra, cùng Tần Hạo tiến vào trong phòng. Trong căn phòng có một vị nam tử nho nhã, khoảng chừng bốn mươi tuổi đang ngồi đọc sách.
Vị nam tử nho nhã chính là phó quán chủ Lâm Dục của võ quán Thiên Nguyên. Lâm Dục nhìn thấy Đường Thiên Vũ tiến vào cùng với Tần Hạo nên hơi kinh ngạc nhìn về phía Tần Hạo hỏi: "Vị tiểu huynh đệ này là ai?"
Đường Thiên Vũ liền vội vàng giới thiệu: "Phó quán chủ, hắn tên là Độ Chân, thực lực mạnh vô cùng. Trước đó ta bị Lý Tự cùng năm tên võ giả nhất lưu phục kích, kém chút nữa đã bỏ mình, là Độ Chân tiểu sư phó đã cứu ta, một mình nhẹ nhàng đánh chết đám người Lý Tự!"
"Một mình đánh chết Lý Tự cùng năm tên nhất lưu cao thủ?" Nho nhã nam tử Lâm Dục bỗng có chút động dung. Muốn giết sạch Lý Tự cộng thêm năm tên nhất lưu cao thủ, tối thiểu phải có thực lực Hậu Thiên trung kỳ thì mới có thể làm được!
Sau đó Đường Thiên Vũ quay sang Lâm Dục nháy mắt mấy cái. Lâm Dục hiểu ý, biết rõ Đường Thiên Vũ mang Tần Hạo đến là có lòng kéo hắn gia nhập võ quán.
Ngay lập tức Lâm Dục đứng dậy, khuôn mặt tràn ngập ý cười nói: "Độ Chân tiểu sư phó, thật cảm ơn ngươi đã cứu Đường Thiên Vũ. Ta nghe nói ngươi thực lực phi phàm, Lâm Dục ta chính thức mời ngươi gia nhập võ quán Thiên Nguyên chúng ta, đảm nhiệm chức Võ Sư có được không."
"Trở thành Võ Sư, mỗi tháng có thể nhận được tiền lương là một trăm lượng bạc, mặt khác có thể tham khảo một chút võ đạo điển tịch trong võ quán." Lâm Dục tràn đầy hảo ý mời mọc.
Tần Hạo trầm ngâm một lúc, sau đó nói với Lâm Dục: "Ta sẽ không ở lại Phong Hoa thành này quá lâu, chỉ sợ không có cách nào gia nhập võ quán Thiên Nguyên các người được."
Nghe vậy, Lâm Dục có chút thất vọng, nhưng sau đó lại tiếp tục nói: "Vậy ngươi cũng có thể đảm nhiệm chức vụ kí danh Võ Sư, nếu vậy thì về mặt đãi ngộ sẽ thấp hơn một chút, nhưng lại không hạn chế tự do của ngươi. Ngươi có thể đi đâu cũng được, nhưng nếu như võ quán tao ngộ nguy cơ thì ngươi có nghĩa vụ quay về hỗ trợ."
"Còn có chức vụ kí danh Võ Sư này nữa ư?" Tần Hạo cảm thấy kinh ngạc một trận. Trong võ quán Thiên Nguyên có tầm mười vị Võ Sư quanh năm trấn giữ ở đây, cùng càng nhiều kí danh Võ Sư ở bên ngoài.
Tần Hạo trầm ngâm, có thể rời khỏi bất kỳ lúc nào, còn có thể hưởng thụ đãi ngộ, điều kiện này xác thực không tệ. Nhưng khi võ quán gặp phải nguy cơ, kí danh Võ Sư có nghĩa vụ phải ra tay cứu viện.
"Muốn ta gia nhập cũng được, nhưng ta cũng có điều kiện." Tần Hạo suy tư một chút, nếu như không có hạn chế, vậy thì treo thêm một cái tên cũng không có vấn đề gì.
"Điều kiện sao? Mời nói." Lâm Dục nghi hoặc hỏi.
Tần Hạo nghiêm mặt nói: "Ta cần mấy tên Võ giả Hậu Thiên cùng một ít võ giả nhất lưu cùng ta bồi luyện."
Lời này vừa ra liền khiến cho khóe miệng Lâm Dục co giật một trận. Võ giả nhất lưu bồi luyện thì còn có thể chấp nhận được, nhưng kêu Võ giả Hậu Thiên đi bồi luyện? Võ giả Hậu Thiên trong võ quán của bọn hắn đều là Võ Sư có thân phận tôn quý đấy.
"Ta cảm thấy. . .." Đường Thiên Vũ đứng ở một bên vội vàng nói. Hắn là người đã tận mắt chứng kiến thực lực mạnh mẽ của Tần Hạo, dù cho Tần Hạo chỉ là treo lên một cái tên ở đây, nhưng nếu như tương lai Tần Hạo thanh danh đại chấn mà nói, võ quán Thiên Nguyên bọn hắn cũng có thể lợi dụng điều này để tiến hành tuyên truyền cho võ quán. Còn điểm yêu cầu nhỏ này theo Đường Thiên Vũ thì hoàn toàn có thể đáp ứng!
Lâm Dục nhìn thoáng qua Đường Thiên Vũ. Đường Thiên Vũ là một người làm việc ổn trọng, hắn có lòng lôi kéo Tần Hạo như thế thì chỉ có một khả năng, đó chính là thực lực của Tần Hạo vô cùng mạnh!
Đăng bởi | Thiênhạđịathượng |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 190 |