Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyền Phá Thiết Bố Sam!

Phiên bản Dịch · 1824 chữ

"Là Ngạnh Khí Công!" Rất nhiều võ giả nhìn không chớp mắt vào trận đấu ở phía trên. Võ công mà Miêu Nguy am hiểu nhất bao gồm Thiết Bố Sam cùng Ngạnh Khí Công. Ngạnh Khí Công có thể làm cho cơ bắp bản thân trở nên vô cùng cứng rắn, luyện tới cảnh giới đại thành, thậm chí có thể dùng nắm đấm đánh nát binh khí kim loại.

Một quả đấm bằng xương bằng thịt cùng một quả đấm bằng kim loại, cho dù là cùng trọng lượng, nhưng sát thương tạo thành khi đánh lên người là hoàn toàn khác biệt!

Lời nói khiêu khích của Tần Hạo hiển nhiên khiến cho Miêu Nguy thật sự nổi giận, ra tay hoàn toàn không có chút lưu thủ nào!

"Rống!"

Miêu Nguy dẫm mạnh xuống đất, khiến cho sàn đấu làm từ nham thạch ầm ầm run lên một trận. Một cơ thể tràn đầy cơ bắp, giống như một đầu hung thú nhào về phía Tần Hạo. Cỗ khí tức kinh khủng của hắn đủ để dọa cho các võ giả khác bủn rủn cả tay chân. Tần Hạo lâm trận bất động, mặc dù hắn khiêu khích ngoài miệng như vậy, nhưng khi đối mặt với một tên võ giả Hậu Thiên trung kỳ thì hắn không dám khinh thường chút nào, cương kình trong cơ thể hắn cũng bắt đầu điên cuồng vận chuyển!

Kim sắc quang mang nở rộ, hư ảnh của một chiếc chuông lớn hiển hiện lên!

Cùng lúc đó, Miêu Nguy lao nhanh tới, giận dữ đấm một quyền vào ngực Tần Hạo.

"Keng!"

Một tiếng kim loại va chạm khiến màng nhĩ người xem đau nhói, giống như lôi đình cuồn cuộn vang lên. Tất cả võ giả ở đây đều mở to hai mắt nhìn xem một màn này, không có chiêu số biến hóa gì, chỉ có va chạm nguyên thủy nhất!

"Cái gì?"

Sắc mặt Miêu Nguy biến đổi một trận. Nắm đấm được gia trì Ngạnh Khí Công của hắn đánh vào ngực Tần Hạo, hư ảnh chuông lớn kim sắc kia vậy mà lại phóng xuất ra một luồng lực phản chấn to lớn, khiến cho Miêu Nguy cứ thế bị bắn ra xa mấy mét, hai chân lảo đảo liên tiếp ma sát với mặt đất thì mới có thể đứng vững, không đến mức bị ngã nhào trên nền đất!

"Cái này. . . Miêu Nguy bị đẩy lui rồi?" Từng tên Võ Sư ở đây đều cảm thấy kinh ngạc một phen. Một quyền mạnh mẽ kia của Miêu Nguy, nếu đổi lại là bất cứ người nào trong bọn hắn thì cũng đều không dám đón đỡ, đừng nói tới việc giống như Tần Hạo, chính diện tiếp nhận toàn lực một quyền của Miêu Nguy vậy mà lại đánh bay Miêu Nguy ra ngoài như vậy.

"Kim. . . Kim Chung Tráo?" Miêu Nguy cố gắng đứng vững lại, sắc mặt có chút khó coi. Nắm đấm của hắn lúc này đang run nhè nhẹ, một cỗ đau đớn thấu xương truyền vào đại não của hắn. Hắn đã nhận ra Tần Hạo cũng đang tu luyện một môn công phu phật môn, đó chính là Kim Chung Tráo đại danh đỉnh đỉnh!

Trách không được Tần Hạo dám giao đấu với mình như vậy, bởi vì hắn cũng đang tu luyện một loại võ công thiên rất nhiều về luyện thể a.

"Thật đúng là không kém!" Thân thể Tần Hạo hơi run lên một cái, đánh tan lực lượng mà bản thân đã tiếp nhận. Lúc này hắn cũng có chút giật mình, nếu như là một võ giả khác có dũng khí oanh kích một quyền toàn lực lên người Tần Hạo như vậy, tuyệt đối sẽ giống như Lý Tự bị lực phản chấn phế đi cánh tay. Nhưng tên Miêu Nguy này vậy mà lại không bị thương, cũng cho thấy tu vi Thiết Bố Sam của hắn thâm hậu như thế nào.

"Miêu thí chủ, tới phiên ta." Tần Hạo cười cười, hắn đã tiếp một quyền của Miêu Nguy, bây giờ đã đến phiên hắn đánh.

Thần sắc Miêu Nguy có chút phức tạp, đồng dạng là công phu đòi hỏi khổ luyện, nhưng Kim Chung Tráo lại được xếp hạng vượt xa Thiết Bố Sam của hắn.

Miêu Nguy cũng bị điều này kích phát ngạo khí trong người. Khả năng phòng ngự của Tần Hạo tuy mạnh, nhưng lực công kích chưa chắc vượt qua vượt qua bản thân tu luyện Ngạnh Khí Công. Miêu Nguy ngay lập tức vỗ vỗ ngực của mình rồi nói: "Cứ tới, hi vọng ngươi xuất toàn lực!"

Nghe thấy vậy, thần sắc Tần Hạo có chút quái dị hỏi lại: "Ngươi xác định?"

"Đó là chuyện đương nhiên!" Miêu Nguy ngạo nghễ nói: " Lực phòng ngự của Thiết Bố Sam cộng thêm Ngạnh Khí Công của ta cũng không kém ngươi là bao đâu!"

"Vậy ta tới đây." Tần Hạo nghe thế thì khẽ gật đầu một cái. Hắn cũng đang muốn thử xem lực phòng ngự của Miêu Nguy liệu có mạnh mẽ hơn hắn hay không. Cho nên Tần Hạo liền đi tới trước mặt Miêu Nguy rồi chậm rãi giơ tay lên.

"La Hán Quyền!"

Một giây sau, quả đấm to lớn của Tần Hạo giống như khỏa đạn pháo oanh kích mà ra, bộ dạng giống như La Hán dùng tay không đánh chuông vậy!

Nắm đấm của Tần Hạo mang theo hơn một vạn cân cự lực nện lên trên ngực của Miêu Nguy, đồng thời gợn sóng kim sắc khuếch tán mà ra, đem lực phản chấn do va chạm tạo thành gia trì vào một quyền này, khiến cho uy lực của nó càng tăng lên gấp bội.

Bành!

Một tiếng nổ trầm muộn vang lên, sau đó một chuyện làm cho người ta hoảng sợ đãxảy ra, thân thể cường tráng của Miêu Nguy bị một quyền này đập trúng, liền giống như diều đứt dây, hai chân không thể khống chế bị đánh bật ra khỏi mặt đất, thân thể bay lên cao hơn một mét, bay ra xa gần hai mươi mét rồi mới ầm ầm rơi xuống mặt đất, khiến cho mặt đất kịch liệt run lên!

Thời khắc bị một đấm này đụng trúng người, sắc mặt Miêu Nguy liền thay đổi, quyền kình kinh khủng kia, đơn giản giống như dời non lấp bể vậy.

"Khụ khụ khụ!"

Miêu Nguy ngã ngửa trên mặt đất liên tục ho ra máu, nửa ngày sau vẫn không đứng dậy được, sắc mặt hắn tái nhợt như giấy vàng, thốt lên: "Một. . . Một quyền phá đi Thiết Bố Sam, Ngạnh Khí Công của ta?"

Miêu Nguy cảm nhận được rõ ràng rằng, sau khi hắn tiếp một quyền kia của Tần Hạo thì xương sườn liền bị đứt gãy mấy cái, khả năng phòng ngự mà hắn lấy làm kiêu ngạo vậy mà chịu không được một quyền của Tần Hạo!

“Miêu sư phó, ngươi không sao chứ?" Tần Hạo nhìn thấy Miêu Nguy cứ nằm ho ra máu như vậy thì có chút lo lắng, sớm biết thế này thì vừa nãy hắn đã lưu lực lại rồi. Nếu lỡ như một quyền này vậy mà đánh chết Miêu Nguy thì sau này quả thực có chút phiền toái.

Khóe miệng Miêu Nguy co giật một trận, sau khi được hai tên Võ Sư có quan hệ tốt với hắn chạy lên đỡ thì mới có thể từ dưới đất đứng lên. Hắn quay sang giơ một ngón tay cái với Tần Hạo rồi nói: "Cam. . . Cam bái hạ phong, ta thừa nhận ngươi có tư cách trở thành Võ Sư của võ quán Thiên Nguyên!"

Miêu Nguy mặc dù không cam tâm, nhưng trong lòng cũng chịu phục mấy phần. Một quyền của hắn đánh lên người Tần Hạo nhưng lại không thể gây được nửa phần thương tổn cho đối phương, trong khi một quyền của Tần Hạo lại đánh cho xương sườn hắn đứt gãy, mất đi sức chiến đấu ngay tại chỗ. Cho nên thực lực của Tần Hạo tuyệt đối là vượt qua hắn!

"Được. . . Hảo hảo, Độ Chân tiểu sư phó, hoan nghênh ngươi gia nhập võ quán của chúng ta!" Phó quán chủ Lâm Dục vô cùng kích động đi tới nói: "Từ đây về sau, ngươi chính là Võ Sư kí danh của võ quán chúng ta, tiền lương mỗi tháng 150 lượng bạc, có thể sử dụng phòng tu luyện chuyên môn, mỗi tuần chỉ cần bỏ ra một hai canh giờ để chỉ điểm một tên học viên trên phương diện võ đạo là được."

Vốn dĩ tiền lương của Võ Sư kí danh không có cao như thế, nhưng thực lực mà Tần Hạo hiển lộ ra làm cho Lâm Dục đề cao đãi ngộ lên rất nhiều, dù sao người có thực lực mới có thể được người khác coi trọng!

"Cái này. . . Vị Võ Sư Độ Chân mới gia nhập võ quán cũng quá mạnh đi? Một quyền vừa rồi vậy mà đánh bay một người nặng 200 cân ra xa hai mươi mét, quả thực là quái vật a!"

"Nếu như có thể ngài ấy chỉ điểm thì thật là tốt!"

Mỗi tên học viên của võ quán ở đây đều vô cùng hưng phấn, ánh mắt nhìn về phía Tần Hạo cũng thay đổi hoàn toàn. Đám học viên đến tập võ ở đây, đương nhiên là muốn loại cường giả mạnh mẽ như Tần Hạo đến chỉ điểm võ đạo.

Nhìn thấy một màn này, khuôn mặt Lâm Dục lộ ra vẻ tiếu dung. Một cái võ quán có thể hưng thịnh hay không thì phải nhìn xem trình độ của nhóm Võ Sư trong võ quán đó. Một tên Võ Sư lợi hại chính là một tấm biển hiệu vàng, hấp dẫn được rất nhiều người trẻ tuổi đến tu tập võ đạo.

Mà học viên giao nộp học phí cũng phần lớn con cháu của đại quan quý tộc, đây cũng là lý do cho địa vị rất cao của võ quán trong mỗi một tòa thành thị, thậm chí có một số ít tông môn cũng sẽ mở võ quán trong các đại thành phồn hoa.

Quán chủ Vương Thiên Nguyên của võ quán Thiên Nguyên mặc dù có tên trên Địa Bảng, nhưng đáng tiếc là hắn đã ra ngoài đi du lịch thiên hạ, tìm kiếm kỳ ngộ để đột phá Tiên Thiên, bảy tám năm qua chưa một lần quay trở về võ quán Thiên Nguyên. Hiện tại có một cường giả như Tần Hạo gia nhập, tin tưởng có thể hấp dẫn không ít người gia nhập võ quán Thiên Nguyên trong những ngày sắp tới!

Bạn đang đọc Bần Tăng Một Quyền Ngươi Sẽ Chết (Dịch) của Mạt Thế Đái Đao Bất Đái Tán
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thiênhạđịathượng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 189

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.