Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Như Người Thân 2

Phiên bản Dịch · 1080 chữ

Cơ Khôn còn thường xuyên dẫn Đại Hắc Ngưu đi cống hiến điện, Trần Tầm nhìn thấy không ngừng lắc đầu cảm thán:

"Thật sự là trâu lớn không giữ được, ha ha."

Cuối cùng Cơ Khôn lại phát hiện một vấn đề lớn, Hắc Ngưu còn chưa Trúc Cơ, sao có thể làm được? Hắn lạnh lùng nói:

"Ngưu sư đệ yên tâm, ta ở ngoại môn đi liều một cái tương lai cho ngươi, Trúc Cơ Đan Linh Thú này cũng chỉ hơn vạn cống hiến!"

"Cơ sư huynh, có Linh Thú Trúc Cơ đan rồi, có rồi, chúng ta có rồi!"

"Mu mu!"

Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu gấp gáp ngăn cản, điệu bộ này của Cơ sư huynh là muốn liều mạng, phải đưa cho Cơ Khôn xem viên Trúc Cơ Đan Linh Thú của bọn họ để hắn hoàn toàn yên lòng.

Nhưng hắn vẫn cao giọng nói:

"Ngưu sư đệ, cho dù Trúc Cơ thất bại cũng không sao, có ta ở đây, đến lúc đó lại đi đổi cho ngươi!"

Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu cực kỳ cảm động, đứng ở bên ngoài Linh Dược viên nhìn theo Cơ sư huynh rời đi, chỉ hy vọng mỗi lần hắn có thể bình an trở về, sau đó xoay người rời đi, lại bắt đầu kế hoạch tu hành của bọn họ.

...

...

Năm tháng trằn trọc thành ca khúc, thời gian trôi qua như hoa, bất tri bất giác đã có biết bao nhiêu xuân thu rời đi, hiện giờ đã là năm thứ mười Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu đi vào Linh Dược viên.

Mà mấy năm nay, chuông tang của Ngũ Uẩn Tông ngân dài, một vị đại tu sĩ Kim Đan kỳ tọa hóa, vô số người than thở, cho dù là ngàn năm tuổi thọ cũng không chống đỡ được năm tháng xâm nhập.

Trong tông môn một mảnh đìu hiu, một cây trụ cột lặng yên ngã xuống, có rất nhiều người còn chưa từ trong đau đớn này lấy lại được bình tĩnh.

Ngũ Uẩn Tông nào có năm tháng yên bình tốt đẹp gì, chẳng qua là có những tiền bối này gánh vác trọng trách đi về phía trước, cố gắng ra sức ở một nơi bọn họ không nhìn thấy được, mỗi một vị đệ tử đều đang nhận ân huệ và sự che chở của bọn họ.

Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu cũng đã từng làm pháp sự cho tiền bối, Trần Tầm còn dùng gỗ của Hạc Linh Thụ chế tạo một cái quan tài gỗ, bọn họ cùng nhau nâng quan tài thổi kèn lên, rung chuông, làm lễ tang cao quý nhất chotiền bối.

Mặc dù bọn họ cũng không gặp nhau, tuy rằng làm thế không có ý nghĩa, nhưng lại là một phần tâm ý của bọn họ, sau đó là một cái nồi lớn, nước vừa đun sôi, tràn đầy sầu não vô hạn.

Bọn họ cũng đem bảy điểm trường sinh cộng vào pháp lực, nợ bên ngoài Luyện Đan Điện rốt cục cũng trả hết.

Lương cơ bản cộng thêm bổng lộc của Linh Dược viên, Trần Tầm tính toán cẩn thận, một năm thu vào túi gần một ngàn điểm cống hiến, thật sự là phát tài, dựa vào kỹ thuật bồi dưỡng của mình và lão Ngưu là có thể nuôi gia đình, không trộm không cướp, cũng an tâm không thôi.

Mà Đại Hắc Ngưu cũng ở năm ngoái "Thuận lợi Trúc Cơ", sau đó còn đi nhập tịch trong Linh Thú Điện một phen, nó bây giờ cũng là nhân vật có thân phận, đi đường cũng bắt đầu mang theo kiêu ngạo, mũi trâu hướng lên trời.

Nó không ngừng viết chữ trên mặt đất, để Trần Tầm gọi một câu "Ngưu sư đệ" để thử xem, tâm tình Trần Tầm rất tốt cũng là thỏa mãn ý của Đại Hắc Ngưu, kích động đến mức nó lập tức đứng lên, không ngừng bò bò bò bò bò bò bò bò mắng Trần Tầm.

Trong Linh Dược viên của tông môn.

So với sự tĩnh mịch ngày xưa, hôm nay trong Hối Tuyền Giản lại tản ra một cỗ khí thế giương cung bạt kiếm, cỏ cây đều là binh.

Chỉ thấy Đại Hắc Ngưu thần sắc khẩn trương, không ngừng nhìn xung quanh, thật nhiều Trần Tầm! Thần thái của bọn họ khác nhau, đều mang theo khăn trùm tội phạm cười lạnh, có người giẫm lên mặt nước, có người giẫm lên ngọn cỏ, còn có người giẫm lên trên tảng đá lớn.

Thần thức của nó lan ra khắp nơi, nhưng những "Trần Tầm" này đều là linh khí và pháp lực tụ hợp lại, bọn họ đều là giả thì căn bản không thể động đậy, lão ngưu nó sao có thể bị loại thủ thuật che mắt cấp thấp này lừa gạt.

"Mu!"

Đại Hắc Ngưu tức giận gầm lên một tiếng, ngọn lửa hừng hực bốc lên ngút trời, ngọn lửa ở trung tâm theo sự điều khiển của thần thức bắt đầu bùng nổ khắp nơi, pháp lực khủng khiếp phun trào trong ngọn lửa phát ra tiếng rít như xé rách.

Hưu!

Hưu!

...

Từng "Trần Tầm" bị ngọn lửa nuốt chửng trong nháy mắt, hóa thành vô số khói xanh tiêu tán phía chân trời, Đại Hắc Ngưu nhếch miệng cười một tiếng, đây chính là Trúc Cơ kỳ, pháp lực khá khủng bố, nó còn chưa sử xuất toàn lực.

Keng!

Một tiếng leng keng to lớn truyền đến, hai mắt Đại Hắc Ngưu bỗng nhiên co rụt lại, bị chấn động lùi lại mấy bước, toàn thân phun trào vòng pháp lực bảo hộ ngũ sắc, đỡ được một kích Khai Sơn Phủ đánh lén.

Đây cũng là ưu thế to lớn của Trúc Cơ Kỳ, chỉ cần trong cơ thể còn có pháp lực, vòng bảo hộ pháp lực có thể tùy thời mở ra ngăn cản vết thương trí mạng.

Cũng không phải là loại vòng bảo hộ nhỏ, chỉ có ngăn cản bão cát mưa móc như Luyện Khí kỳ.

Đương nhiên nếu như bị phá phòng thì sẽ thành cát, nhưng thể chất Trúc Cơ kỳ cũng có tăng lên tương đối lớn, phàm đao phàm thương cơ bản rất khó tạo thành thương tổn, đã không yếu ớt như Luyện Khí kỳ.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Cẩu Đến Thiên Hoang Địa Lão (Bản Dịch) của Tử Linh Phong Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 186

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.