Người Trâu Đánh Nhau
Ngũ Hành Độn Ảnh đã hoàn mỹ kết hợp với tốc độ của bọn họ, trước kia đều là chạy thẳng thường xuyên gặp trường hợp không ngừng được, Đại Hắc Ngưu thế thường xuyên đụng vào trên cây.
Bây giờ lại vô cùng linh hoạt, tốc độ được điều khiển đúng mực, bọn họ thậm chí đã cảm thấy thân pháp này có thể so với Bạch Sĩ Đại sư huynh năm đó!
Sát ý như gió lạnh, đâm vào cốt tủy!
Lúc này, xung quanh không ngừng vang lên tiếng nổ, sau khi hư ảnh qua đi tất có một "Trần Tầm" xuất hiện.
Nhưng Đại Hắc Ngưu không hề hoảng hốt, nó từ từ bình tĩnh lại, tâm trạng dần dần bình tĩnh lại, Trần Tầm đã dạy nó, lúc đối chiến nhất định phải bình tĩnh, nó luôn nhớ kỹ lời nói này...
"Mu!" Hai mắt Đại Hắc Ngưu lộ ra hàn mang, thần thức của nó trông thấy Trần Tầm, hắn đang trốn ở dưới gốc linh thụ nơi xa kia!
Hưu!
Đại Hắc Ngưu hóa thành cầu vồng, nhanh chóng bay đi, thân hình linh hoạt, cũng lưu lại phía sau lưng không ít tàn ảnh Hắc Ngưu cùng hóa thân hệ mộc, trong phút chốc đã tới trước người Trần Tầm, một vó gào thét mà đi.
Thế nhưng Trần Tầm lại nở một nụ cười tàn nhẫn:
"Lão Ngưu, ngươi trúng kế rồi!"
Ầm!
"Mu!"
Đại Hắc Ngưu kêu lên một tiếng sợ hãi, trong mắt đầy vẻ không dám tin, vậy mà một chân đập vào trong hư ảnh, sau đó hung hăng thuận thế đập lên cây đại thụ này, để lại một dấu móng trâu thật lớn.
"Tây Môn Hắc Ngưu, chết đi cho ta!"
Trần Tầm hét lớn một tiếng, không ngừng xuyên qua vô số tàn ảnh hóa thân, phát ra tiếng cười khặc khặc khặc quái dị.
"Hoả cầu thuật."
Trần Tầm đột nhiên xuất hiện cách Đại Hắc Ngưu không xa. Hắn ta bấm pháp quyết, mưa lửa phủ kín bầu trời mà đến.
Được thần thức điều khiển giống như một con Hỏa Long màu đỏ sậm trùng kích đi, căn bản không cho Đại Hắc Ngưu bất kỳ cơ hội tránh né nào.
Nói thì chậm, chỉ thấy con Hỏa Long màu đỏ sậm này đã tới gần Đại Hắc Ngưu, mắt thấy sẽ đụng vào nhau.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên có biến cố, chẳng biết tại sao thân thể Đại Hắc Ngưu lại bắt đầu vặn vẹo mãnh liệt.
Đại Hắc Ngưu chỉ để lại một nụ cười trào phúng, ai mà không biết Cơ Sở Ngũ Hành Độn Quyết? Đạo Hỏa Long này trong nháy mắt bao phủ thân thể nó, hóa thành vô số khói xanh tiêu tán.
"Mẹ nó."
Trần Tầm có chút tức giận hổn hển, Tây Môn Hắc Ngưu này quả thực khó chơi, ánh mắt hắn sắc bén, thần thức không ngừng quan sát xung quanh càng ngày càng nhiều "Đại Hắc Ngưu".
"Mu!"
Theo tiếng rống to của Đại Hắc Ngưu, nó đột nhiên xuất hiện trên mặt nước, trong nháy mắt tiếng nổ vang lên quanh quẩn, một cỗ khí thế khó có thể hình dung dần dần kéo lên.
Chỉ một thoáng, năm tòa trận kỳ tọa lạc ngũ phương, cuồng phong nổi lên, như là đao nhọn sắc bén quét sạch bốn phía, vô số "Trần Tầm" bị cuốn thành mảnh vỡ pháp lực tiêu tán, dần dần hiển lộ ra bản thể của hắn.
"Lão Ngưu, ta đấm ngươi, đã nói không được phép sử dụng trận pháp!"
Trần Tầm vẻ mặt nổi giận, gằn từng chữ nói:
"Con trâu nhà ngươi, dám diễn kịch với ta?!"
"Mu mu ~"
Đại Hắc Ngưu vui sướng nhảy nhảy, chính là ngươi dạy ta, cái này gọi là binh bất yếm trá.
"Lực Bạt Sơn Hề Khí Cái Thế!!"
"Mu!"
Một tiếng hét thảm truyền đến, Đại Hắc Ngưu lại bị Trần Tầm ném xuống nước, sau đó nó đánh lén, kéo Trần Tầm xuống nước, bọn họ trực tiếp đùa giỡn trong nước.
Cuối cùng Trần Tầm đã có quyền mở miệng nói chuyện, hắn tự phán định mình thắng, hắn ở trong nước ngông cuồng cười to, không ngừng vỗ Đại Hắc Ngưu: "Tây Môn Hắc Ngưu, chơi chiêu trò với ca ca của ngươi, ngươi vẫn non lắm."
"Mu mu ~"
Lần này đổi lại là Đại Hắc Ngưu tức hổn hển, cái mũi không ngừng phát ra âm thanh "Hự, hổn hển".
"Được rồi, coi như ngươi thắng, coi như ngươi thắng."
"Mu?"
"Thật sự, mau lên đây."
Trần Tầm chậm rãi lên bờ, pháp lực không ngừng bốc hơi nước trên người, từng đợt sương trắng bốc lên, thân thể lập tức trở nên sạch sẽ.
Đại Hắc Ngưu hổ báo lắc đầu liên tục, nó không thích dùng pháp lực sấy khô, chỉ nằm phơi nắng như vậy, còn thuận miệng cắn một nắm cỏ xanh nhai trong miệng.
"Lão Ngưu, Ngũ Hành Độn Quyết Cơ Sở này quá khủng rồi."
Trần Tầm ngồi ở bên bờ, hít một hơi thật sâu, quả thực nằm ngoài dự đoán của bọn họ, hoàn toàn khác với tưởng tượng của bọn họ.
"Mu..."
Đại Hắc Ngưu cảm xúc sâu sắc gật gật đầu.
Vốn là pháp quyết cũng không phải là phi thiên độn địa, chính là một cái tiểu pháp thuật Luyện Khí kỳ, lợi dụng Ngũ Hành chi đạo, biến ảo thành một đạo pháp thuật tiểu hóa thân, cái gì cũng không làm được, chỉ có thể mê hoặc địch nhân sau đó chạy trốn.
Ví dụ như ở trong nước, mượn thủy linh khí hóa thân, ở trên mặt đất mượn thổ linh khí hóa thân,…, nhưng bọn họ vừa rồi chưa dùng thực lực chân chính.
Pháp lực hóa thân của bọn họ có thể nói là chân thật vô cùng, tuy rằng không thể nhúc nhích, nhưng có thể phân hóa trên trăm đạo, cho đến khi pháp lực dùng hết, càng là thật giả khó phân.
Nhưng nếu tùy ý chạm vào hóa thân, nó sẽ chỉ hóa thành một đạo linh khí phiêu tán, mà điểm pháp thuật cao để《 Ngũ Hành Độn Ảnh 》thực hoàn mỹ, có thể không ngừng di chuyển ở bên trong hóa thân, chạy trốn cực nhanh.
Đăng bởi | monmeoo |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 193 |