Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tâm Tư Của Kiếm Đình

Tiểu thuyết gốc · 1548 chữ

Chương 17 : Tâm Tư Của Kiếm Đình

Lĩnh Nam Sơn

Cách Lĩnh Nam Chích Quái không xa, là bộ phận quan trọng chống đỡ cả một triều đại, Việt Thần Đạo có được như ngày hôm nay cũng vì việc này.

Ánh mắt Kiếm Đình sáng lên, chân đạp ngoài hư không nhanh vun vút, từ xa nhìn vào giống như có từng khối băng đang dần trỗi dậy rồi tan đi dưới gót chân nàng.

Loại phù này rất đặc biệt, cái mà nàng đã thi triển trước đó là một loại chú nguyền thôn phệ sinh mệnh để dịch chuyển đến nơi mình muốn.

Công dụng không nói ra cũng tưởng tượng được, cho phép người dùng dịch chuyển đến nơi đã định trước, cái giá phải trả là mất đi toàn bộ thọ nguyên.

Nhưng có vẻ thọ nguyên lần này không ảnh hưởng tới nàng chăng?

Dưới cái liếc nhìn ngưỡng mộ từ những nữ tử, nam tử khác, Kiếm Đình vẫn mảy may không để ý.

Đáp xuống phía đại sảnh, từ sau hàng trăm dãy núi lớn nhỏ, loé ra nhiều thứ ánh sáng. Từng đóm từng đóm đều là nhà cửa, dinh phủ vắt ngang trên đỉnh đầu, Bách Kiếm Sơn Trang cũng được mây máu mà vẽ lên màu đỏ rực rỡ.

Lấp ló sườn dốc hiện hai thân ảnh, một người tướng mạo hoa dung tiếu tiếu, ánh mắt sắc bén như dao cạo, thân bạch y giản dị.

Người còn lại che nữa mặt ẩn trong bóng tối.

“Đình Nhi đã về, chứng tỏ Thôn Thiên Phù có tác dụng, vậy thì xem ra thiếu niên đó thật sự có tồn tại!”

“Ý chàng bảo là Đình Nhi đã có tinh huyết của thiếu niên đó?”

“Khụ khụ!” - Người mặc bạch y ho mấy cái rồi nghiêm giọng nói :”Nàng nghĩ đi đâu đấy? Đình Nhi làm sao có thể cùng với nam nhân khác?”

Vân Mạn Mạn liếc hắn một cái, rõ ràng câu này có rất nhiều tầng ý nghĩa, hắn lại nghĩ về việc tà dâm khác.

Chưa kịp để hắn có câu trả lời, Kiếm Đình đã đến trước mắt cả hai dịu dàng nói :”Mẫu thân, Phụ Thân ta đã về!”

Mỹ phụ gật đầu, cẩn thận đánh giá toàn bộ nữ nhi của mình, hơi nhíu mày nhưng không nói ra.

“Tốt! Ngươi chưa từng làm phụ thân thất vọng, Kiếm Tượng Đài lần này, ngươi chắc chắn sẽ đạp lên đầu nam nhân khác” - Kiếm Các ôn tồn vui vẻ nói.

Trong đại sảnh, bầu không khí dần trở nên nghiêm trọng, sắc mặt Kiếm Đình cũng tối lại, có chút không cam lòng.

Vân Mạn Mạn đi tới đổ đầy ấm trà, vừa khoáy khoáy tay nói :” Ai cũng sẽ thất bại, việc ngươi mất U Minh Hồn cũng không hẳn là xấu, nên đừng tự trách mình!”

Nàng vỗ lên vai Kiếm Đình rồi xoa lấy xương quai xanh an ủi, đôi mắt hiền hậu lại.

“900 năm trước, Ba Vì Sơn có một trận kết giới, cũng không rõ là ai tạo ra nhưng cho đến bây giờ ta cũng đã định hình lại được rồi!”

Kiếm Các nhìn Vân Mạn Mạn rồi cầm lấy giọt tinh huyết trong tay, thứ mà Kiếm Đình đã cắn vào cổ Y Nha Tử. Lúc đó nàng có hickey nhưng không chỉ bằng môi.

Nhưng có phải thật sự lúc đó là cảm xúc thật không? Hay chỉ là một tầng dối trá nào đó để đạt được mục đích?

Việc này cũng giải thích rằng Kiếm Đình đã sử dụng Thôn Thiên Phù nhưng vẫn không bị mất đi tuổi thọ, vì giọt Tinh Huyết lấy từ Y Nha Tử đã thôn phệ mọi dị chất.

“Cách Không Kết Giới, thủ đoạn này rất ít người có thể làm được!”

Kiếm Các ngoan độc, hai mắt tối lại nghĩ tới một ai đó liền nói:

“Nếu trận kết giới không giết được ngươi, chứng tỏ thiếu niên kia đang tồn tại ở đó! Điều này có ý nghĩa gì?”

Kiếm Đình nghe tới lời này họng như cứng lại, tim đập thình thịch. Nàng dần hồi tưởng lại quá khứ, lúc Dược Thiên Sầu đuổi giết nàng cũng rất từ tốn chậm rãi, ban đầu nàng chỉ nghĩ rằng hắn đang sợ uy áp của Việt Thần Đạo.

Vì nếu thiếu niên đó tồn tại đồng nghĩa với Trường Sinh Linh Giá Ấu Thể là có thật, Trường Sinh thật sự có thật!

Hoá ra là như vậy, việc giết nàng không phải vấn đề quan trọng, xác nhận danh tính của thiếu niên kia mới quan trọng, bởi vì Dược Thiên Sầu vốn dĩ đã giữ U Minh Hồn trong tay, cần gì phải giết?

Kiếm Đình buồn bã, đầu tóc rũ rượi chắp tay nói :”Nữ nhi đã hiểu dụng ý của người!”

Kiếm Các muốn nói gì thêm nhưng Vân Mạn Mạn đã chặn lại, từ theo hướng mắt có thể thấy sự khác lạ đối với nữ nhi trước mắt, chẳng lẽ nàng có Ấu Thể?

Phải biết, trên thế giới này con số tiên giả có Ấu Thể cực kì ít, thậm chí có một vài quốc gia độc lập họ còn không biết Ấu Thể là gì.

Khuê phòng dần khép lại, nữ tử sau khi trải qua cuộc giao hoan, từ cánh bướm cũng toả ra nhiều màu sắc, dung nhan vô khuyết giống như được Y Nha Tử nhào nặn tạo thành cực phẩm. Mái tóc nàng óng ánh đen tuyền thích đùa giỡn trên xương vai ngọc ngà, cặp đùi thon gọn, chân dài miên man nhỏ nhắn.

Kiếm Đình nhìn vào trong gương, ánh mắt đượm buồn từ từ thay đổi, không còn là dáng vẻ của một nữ nhi ngây thơ hiểu chuyện nữa.

Từ lông mi cong lên, tròng mắt sắc lại như lưỡi lam nhìn vào gương, trước trán một viên pha lê che giấu bấy lâu nay dần hiện ra trước mắt.

Băng Tinh Ấu Thể dù chưa được cộng sinh hoàn toàn nhưng thần trí của nó cũng đã dần quen thuộc với nàng.

Đúng lúc này, theo thần niệm động đậy. Một cỗ oan hồn gớm ghiếc hiện ra từ một kết giới màu tím. Đây chính là kết giới dịch chuyển mà Dược Thiên Sầu đã thấy khi nãy.

Chúng có rất nhiều khuôn mặt, tinh thần cực kì hỗn loạn hai mắt như máu dán vào thân ảnh Kiếm Đình.

Kiếm Đình khẽ cười nhẹ, đem U Minh Hồn lơ lửng giữa hư không tiến hành luyện hoá, đôi mắt ẩn chứa sự kiên cường mãnh liệt.

”Lần này phải Kết Tinh thành công!”

Ở ngoài cửa, từ bóng đèn dầu thô hừng hực vẽ ra hai bóng hình quen thuộc.

“Xem ra nàng vẫn chưa tin tưởng được ai…”

“Chàng ngốc à! Đình Nhi rõ ràng tu luyện cũng không che giấu chút nào, có thể có vài chuyện không nên nói thì không nói thôi!”

Tiếng nước ấm chạy dọc xuống khoang họng, Kiếm Các ngà ngà say tán thưởng :” Tử Sắc Kiếm Tâm Di Vật Phù có thể dịch chuyển vật phẩm sau khi dùng niệm lực từ Tâm Kiếm tạo thành! Nàng không hề coi thường đối thủ!”

Vân Mạn Mạn gật đầu, ánh mắt mỹ phụ giống như bị nhuộm bởi hoàng kim sâu sắc đánh giá khoả u hồn kia, tròng mắt giãn ra giống như thấy việc kì dị nói: “Dược Thiên Sầu cũng không hề!”

Kiếm Các nhíu mày, chẳng lẽ mình đoán sai? Bất quá hắn cũng chã quan tâm, cách dạy con của hai vợ chồng này có vẻ khá kì lạ.

Mỹ phụ bận nữa khuôn mặt lúc này mới bước ra ánh sáng, nhìn lấy những mái ngói đỏ thẳm, cánh tay uyển chuyển chi ra ngoài đại điện, ở đó có hàng vạn người đang luyện kiếm đạo, thần thái cực kì uy vũ nói.

“Bởi vì có thể hắn cũng ngoài khả năng biết được Kiếm Đình sử dụng vật này, dòng họ phú đại, hài tử cũng được nhờ. Loại kết giới tạo ra từ Tâm Kiếm chỉ có thiên tài kiếm đạo mới có thể sử dụng!”

Kiếm Các liếc mắt một cái, giọt rượu rơi ra nhưng giống như bị một cỗ kiếm ý nâng đỡ không cho rớt xuống.

Nếu như vậy, khả năng cao Kiếm Đình lần này ngã hơi đau.

Tên da mặt xấu xí luôn quàng khăn cổ ấy thâm sâu hơn hắn tưởng.

Thấy bầu không khí trở nên lạnh lẽo, Kiếm Các đổi chủ đề nói.

“Ta thấy thiếu niên ở Ba Vì Sơn cũng tuấn tú, hay là nàng mau đi mê hoặc hắn đi! Ta thèm khát muốn thấy nàng và hắn hoà làm một. Hắc hắc!”

Bộp!

“Ui ui! Sao lại đánh ta?”

Vân Mạn Mạn đỏ mặt quát:“Chàng đấy, vẫn còn có sở thích kỳ quặc đó sao?”

-----------------

Lời nhắn từ tác giả : Từ đó chúng ta biết thêm về khái niệm khác của NTR… đó là Cuckold.

Sẽ cố cân bằng giữa 18+ và cốt truyện. Đa tạ, đa tạ.

Bạn đang đọc Bị Nhốt 1000 Năm Khi Ra Ngoài Ta Muốn Xưng Thần sáng tác bởi munahg
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi munahg
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.