Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Băng Cực Huyết Ấu Thể

Tiểu thuyết gốc · 1236 chữ

Chương 21: Băng Cực Huyết Ấu Thể

Y Nha Tử bị đánh thức bởi luồng khí tức quen thuộc, lần này cũng không ngoài ý muốn.

Trải qua 1000 năm trong hai cái chớp mắt, lần đầu là 100 năm sau, nhiều sự kiện trong lúc hắn ngủ đã liên tục xảy ra ở ngoài phạm vi Thọ Lâm.

Cái chớp mắt cuối cùng từ 900 năm sau đã có thể ra ngoài, là may hay rủi không rõ, hắn gặp được Kiếm Đình, lúc đầu có vẻ chỉ là nam nữ đồng đạo.

Sau những lần giao hoan mặn nồng, đương nhiên cảm xúc cũng phải khác đôi chút. Hắn còn vốn tính bản thân sẽ lấy Ba Vì Sơn làm nơi cư trú, an nhàn tự tại.

Thì Hạo Kiếp đã giáng xuống, tương truyền cách 1000 năm Thọ Thần sẽ hiện thế ở nhân gian cắn nuốt hết sinh mệnh có linh trí, việc này có thể kéo dài tới 1 năm sau đó.

Từ sau khi nhận lấy nhiệm vụ Hệ Thống, màu đen tuyền từ khí tức thôn phệ dần cũng nồng đậm hơn rất nhiều, hắn có cảm giác thọ nguyên bị lấy ra nhanh chóng nhưng đồng thời hấp thụ lại cũng kha khá.

Y Nha Tử kinh ngạc nhìn bảng thông tin hệ thống, chỉ thấy con số thọ nguyên của mình mỗi phút đều mất một ngày tuổi thọ!

Hắn hít vào một hơi khí lạnh, trước đó mỗi giây đều thu mấy năm thọ nguyên, bây giờ lại bị trừ lại thành 1 phút mất 1 ngày tuổi?

“Thọ Thần hiển linh rồi, đi ra ngoài đi nam tử!”

Cốc!

“Ui… ui… cái… tên lưu manh!” - Thiên Khư Ngọc ôm đầu oán ức quát.

Y Nha Tử lạnh lùng nhìn nàng nói:”Từ nay ngươi phải gọi ta là ca ca!”

“Cái cù lôi ta gọi ngươi là ca ca!”

Thiên Khư Ngọc chóng nạnh nói, tay nhẹ sờ lên giữa ngực, thứ Hồng Ngọc huyền bí đã tạo ra sinh mệnh vô linh như nàng.

“Cái gì?” - Y Nha Tử trừng mắt quát khẽ, xong ẵm nàng lên tay nhẹ vỗ vào mông thiếu nữ 13 tuổi đôm đóp mấy cái :“Muội muội ta ở nơi trước cũng ngông như ngươi vậy, kết quả sau này vẫn bị ta phết vào mông!”

Thiên Khư Ngọc như sắp khóc mếu máo nói :”Ngươi ăn hiếp ta!”

“Ta không ăn, hay hiếp ngươi! Hai từ này giống nhau!” - Y Nha Tử hừ nhẹ nói.

Dường như hiểu ra dụng ý của Y Nha Tử, hai mắt nàng khựng lại, má hồng đỏ chót thẹn quá hoá giận quát :”Ngươi, tên ca ca lưu manh, ngươi đi chết đi!”

Bất chợt thân nàng cảm nhận hơi ấm nhẹ, hai bàn tay Y Nha Tử nhẹ ôm lấy nàng, thật sự nhìn rất giống muội muội của mình ở Việt Nam.

Đó có thể là lý do hắn dâng trào cảm xúc như vậy, Y Nha Tử thở ra một hơi nhè nhẹ

“Gọi ca ca là được rồi! Từ đây về sau, ta sẽ là người thân duy nhất của ngươi!”

Thiên Khư Ngọc như dừng lại, chỉ thấy tâm trí có một cảm giác là lạ nhưng không nói gì.

Từ trong thần thức Y Nha Tử, từng sợi Sinh Mệnh toả ra thành từng búp hoa, chúng như một ngôi vườn dược thảo đầy ắp hương thơm, nhưng không hiểu sao kế bên lại hiện diện một mãnh băng tuyết lạnh lẽo.

Đây là một sợi tinh huyết của Băng Tinh Ấu Thể, từ sau khi để Băng Tinh Ấu Thể trong người, thân tâm hắn có cảm giác Trường Sinh Linh Giá và Băng Tinh Ẩu Thể đã dần dung hợp với nhau, đến khi trao cho Kiếm Đình thì tầng dung hợp này cũng nứt vỡ chỉ còn sót lại một giọt tinh huyết.

Nếu Ấu Thể không có linh thì sao Kết Tinh Cảnh không ai đề cập tới nhân tính? Thế nên trong khi tìm hiểu thêm về giá trị giao thoa của cộng sinh, hắn ngoài ý muốn nghĩ ra nếu Ấu Thể không có linh tính, có thể dùng Trường Sinh Linh Giá khởi tạo mà ra không? Hắn rất muốn biết.

Khi nhìn vào Thiên Khư Ngọc, hắn đã hiểu ra rồi, hắn thành công. Tuy rằng mỗi mấy ngày chỉ có thể hiện thân một lần nhưng cũng đủ rồi.

Từ lúc nghe lại cố sự của nàng, Thiên Khư Ngọc có nói qua rằng rất thích du ngoạn thưởng nguyệt.

Đó là lý do giản đơn, chỉ nói tùy ý. Nhưng Y Nha Tử vẫn lưu lại để vào trong tim.

Thiên Khư Ngọc tay nhỏ nhắn đẩy hắn ra miệng chu môi nói :”Ôm ta 7 khắc, đưa lại 7 cây kẹo bông gòn! Ngươi nên nhớ đạo lý Của Thiên Trả Địa!”

Phốc!

Có luôn hả? Ta có nợ gì ngươi bao giờ đâu?

Của Thiên Trả Địa? Nghe rất quen tai, hồi nhỏ bà nội hắn cũng thường bật truyện cổ tích việt nam cho hắn coi, Của Thiên Trả Địa cũng là một trong số chúng.

Y Nha Tử muốn nói gì thì họng ngậm lại, một ký ức nhàn nhạt ùa về.

Chẳng phải đứa bé này từ lúc ta sinh ra linh hồn cũng tỉnh giấc sao? Nàng luôn bên cạnh ta tới khi hắn 13 tuổi. Tuổi của nàng cũng là 13.

Y Nha Tử thuận mắt nhìn Thiên Khư Ngọc, thấy nữ nhi phủi phủi bụi rồi đặt mông ngồi xuống.

Tiểu nữ này thật nhớ dai…

“Ngươi đặt tên cho nó đi!” Y Nha Tử vui vẻ nói.

Thiên Khư Ngọc dùng thần thức bay xung quanh viên Hồng Ngọc đỏ thẫm nói “Băng Cực Huyết Ca Ca!”

.

.

.

Cảnh giới Vô Ngã của Minh Thần Quyết khác biệt ở chỗ đẩy xa khỏi giới hạn, từ xa xưa thần linh trị vì, đem lấy giới hạn bản thân con người có thể làm được áp đặt lên cấp bậc của vạn vật nên Chân Thái tầng thứ đã là tinh hoa viên mãn yếu quyết rồi.

Cho nên vô ngã là đẩy tới giới hạn tiếp theo, bản thân dung luyện trong con số 1 phần vạn của 1 giây là có thể tái tạo cấu trúc mô thịt trên cơ thể, còn Vô Ngã Minh Thần Quyết có thể hiệu lực tức thì. Khỏi nói cũng biết cái nào bá đạo hơn cái nào.

Y Nha Tử muốn kiểm chứng nên một tay hung hăng đấm xuống thân thể, một tiếng keng như va vào thiết kim vang lên.

Hắn hơi ngẩn ra, Vô Ngã Minh Thần Quyết thật sự đã tiến tới một cảnh giới cao hơn trước rất nhiều.

Trâu được rồi, bây giờ phải mạnh mẽ.

Từ thần thức hắn câu thông 5 đoàn Hắc Diệm, thứ mà 50 viên Hoả Tinh tạo thành

Từ Khí Huyết Ngưng Tụ ra Hoả Tinh, những đoàn hoả diệm này lặp tức như nghe thấy hiệu lệnh, chúng như một tổ đội di động tụ lên trên cánh tay Y Nha Tử, màu máu nóng càng ngày càng nồng đậm, đã tới ngưỡng dung nham.

Hắn gọi đay là Hoả Diệm Tinh Quyền, trước mắt đã xuất hiện mấy đóm lửa, cũng coi như là Tiểu Thành đi .

Bạn đang đọc Bị Nhốt 1000 Năm Khi Ra Ngoài Ta Muốn Xưng Thần sáng tác bởi munahg
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi munahg
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.