Giao Dịch
Chương 22 : Giao Dịch
Ngoài Ba Vì Sơn, một lần dùng sức đã đi được mấy dặm, hắn không thể ngờ được, chỉ mới cách đây mấy ngày mà thôi. Thọ Lâm hừng hực sinh mệnh nay đã thành một bụi xác khô, chỉ cần một sợi gió thổi qua cũng đủ sức tan biến.
Cảnh vật tiêu điều u ám đến đáng sợ.
Vừa di tốc vừa tìm cảm hứng để rèn luyện cước lực, hắn nhận ra Băng Tinh Ấu Thể chính thức đã bị phân tách ra, nhưng không hiểu sao hắn có cảm giác ở một sát na nào đó, một sợi hỗn độn đã dung nhập vào Trường Sinh Linh Giá gây ra hiện tượng sinh mệnh bao bọc lấy băng sương.
Băng Sương đầy đủ sinh mệnh có thể vận dụng gia trì thân pháp, cước lực hắn thoăn thoắt như bay trên không trung, lấy điểm băng tan là điểm tựa mà phi tốc.
Hắn cũng đặt tên cho loại dung hợp kì lạ này là Băng Sương Vi Bộ, thức đầu là Băng Tốc
Thiên Khư Ngọc phiêu phiêu trên đám gió, lâu lâu lại trốn vào trong thần thức của mình. Quang cảnh ở ngoài, nàng đã lâu rồi chưa thấy.
Phía trước một vùng mờ mịt sương khói, hàng loại quái thú nằm trơ trọi, có con ở tròng mắt vẫn còn mở ra oai oái, thật không dám tin đây là sự thật.
3 sợi linh mệnh giống như có sức sống, chúng bắt đầu tiêu tán đi.
Y Nha Tử nhìn lấy ba thân ảnh, 1 già hai trẻ ngồi xếp bằng không một chút động đậy, có vẻ do dị chất quá nồng đậm nên cả ba máu thịt đều biến dạng loang lỗ nhìn hơi rợn người.
Ba người này chẳng phải là Dược Thiên Sầu, Đạo Huyền và Cổ Trường Sinh sao?
Chỉ là giống như không còn sinh cơ, cơ thể trả về với thiên địa, đạo lại về cội nguồn hỗn mang.
Một thanh âm khàn khàn , người mặt khăn quàng cổ quát :”Hoàn Mệnh Sinh Giới!”
Bầu trời sớm đã nhuộm bởi mưa máu nay giống như một cái chén úp ngược tất cả mọi thứ lại.
Đúng lúc này, từ trong tai Y Nha Tử truyền về một tiếng vèo, vành tai đằng sau thoáng có tiếng gió ùa vào giống như chém vào hư không.
Y Nha Tử vô thức né sang một bên theo bản năng, dùng một quyền thô bạo đánh xuống.
Ầm! Ầm!
Mùi sát khí phà vào tâm can, hắn sợ hãi phát hiện ra lúc nào đã xuất hiện thêm một người trẻ tuổi nắm lấy tay hắn xoay lên trời, cũng đánh trả lại mầy quyền.
Dư chấn phản lại khiến Y Nha Tử có tí đau nhói, lực đẩy khiến thân thể không tự chủ bay lên trời.
"Băng Tốc!"
Ngay khi lời nói vừa dứt, Y Nha Tử làm một động tác dồn lực, bắp chân hắn run rẩy vận dụng Băng Sương Vi Bộ, cố hết sức tìm ra một đường máu mà tẩu thoát, cả người bạo thể.
Một vệt hàng sương đậm đặc như sao sáng bay xa mấy trăm dặm, từ giữa hư không xé ra một mũi băng tinh buốt giá.
Hắn đụng người tới một cái màn chằn, đạo Tinh Lực này chằn chịt như tơ nhện như muốn kéo hắn lại.
Đây chắc hẳn là Kết Giới mà gã khăn quàng đỏ kia tạo ra, 3 thân ảnh xuất hiện, dị chất nồng đậm cưỡng chế đẩy tan đi khí tức thôn phệ của Thọ Thần, đây là một loại Dược Chất thường được các Dược Sư tạo ra để chống lại sự thôn phệ sinh mệnh.
Thân hình bọn chúng dị dạng, giống như là lấy từ cách mảnh da thịt chưa tan rã của hung thú mà tạo thành.
“Nói đi! Ta không làm gì sai, các ngươi rốt cuộc có mục đích gì?” - Y Nha Tử bị một tên thiếu niên trẻ nắm lấy vạt áo trên không.
Từ xa gã khăng quàng phát ra giọng lạnh lùng: “Thật ngại quá, ta vốn đến đây để chỉ xác nhận một thứ, nhưng không nghĩ lại nhiều thu hoạch đến vậy!”
Y Nha Tử nhíu mày, hắn tất nhiên là không thể hiểu rồi.
Gã khăng quàng đỏ chậm rãi nói:”Đụng tay đụng chân với các hạ, thật có lỗi. Ta đến đây chỉ muốn giao dịch! Nhưng người lạ gặp nhau, lấy thực lực vi tôn, ta cũng không có cách nào ngoài giữ các hạ ở lại!”
Hắn nói thế cũng có lý, bởi vì hiện tại ngoài mỗi mình Y Nha Tử có thể chịu đựng được sự thôn phệ sinh mệnh thì không còn ai khác làm được.
“Được rồi! Mau thả tay ra!” - Y Nha Tử không kiên nhẫn nói.
Hai thân ảnh giống như con rối liền buông vạt áo.
Dược Thiên Sầu ẩn trong kết giới nói :”Các hạ cũng đừng giả vờ nữa, hai tên này đúng ở tu vi Khai Mệnh Cảnh Sơ Kỳ, tuy không có nhân tính và Tinh Kỹ gia trì, dùng mỗi nhục thân thì không thể địch lại các hạ!”
Y Nha Tử liếc mắt, cũng không cản việc hắn nói.
Hai tên này, xương cốt từ nhục thân đạo tính từ Khai Mệnh Cảnh cũng chừng 3 vạn cân là cùng.
Trong khi đó căn bản lực cân của hắn đã tới 7 vạn rồi, cộng thêm Hoả Diệm Tinh Quyền còn chưa dùng đến. Nên những cú đấm thuần túy mạnh bạo như vậy cũng chỉ khiến hắn hơi đau nhói mà thôi.
Biết không lừa được Dược Thiên Sầu, Y Nha Tử hừ một tiếng nói :”Ngươi muốn đổi gì?”
“Một giọt tinh huyết của ngươi!”
“Ta muốn biết lý do nếu không thoả đáng thì không được!”
Dược Thiên Sầu đột nhiên xuất hiện trước mặt Y Nha Tử nói :”Đây là Mệnh Tâm của ta, ta không thể nói ra nhưng ngươi có thể trong thấy!”
Y Nha Tử chớp mắt, một vệt sáng lướt qua. Hắn hơi thở ra rồi gật đầu.
Đăng bởi | munahg |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 25 |