Nam Tử Bí Ẩn
Chương 28: Nam Tử Bí Ẩn
Bóng dáng một cổ lão quái trên hư không, kế bên một người nam tử, tóc nâu nhạt, thần sắc cương liệt.
Nam tử ẩn trong làng sương như khuất đi mất dạng nói:” Vẫn chưa xong?”
Thọ Thần hừ lạnh, sắc mặt khó coi vô cùng, hắn siết chặt tay nhưng không nói gì.
Nam tử liếc mắt một cái cười lạnh nói:”Bỏ hết những vùng thảo nguyên khác đi, tập trung tiêu diệt hắn, ta muốn lần này hắn phải chết thật đau đớn!”
Thọ Thần trừng mắt, thật không nghĩ tên này cuồng ác tới như vậy.
Việc loại bỏ đi những vùng đại lục khác cũng gián tiếp tăng sức mạnh cho Thọ Thần rất nhiều, mỗi mảnh đất đều có luật lệ và lĩnh vực khác nhau. Hắn nhận lệnh từ thượng tầng, mỗi 1000 năm bố trí một loại Ấu Thể phụ trợ kết giới.
Mỗi kết giới làm ra đều cần một phần lực lượng trích ra duy trì. Nếu lần này chỉ cần tập trung thôn phệ Ba Vì Sơn, lực lượng ấy sẽ tăng lên gấp mấy trăm lần, đừng nói là Vô Ngã Cảnh, cho dù là Chân Thần Cảnh ở trong đó cũng thân tử đạo tiêu ngay tức khắc.
“Hắn cuối cùng cũng đâu có làm gì ngươi? Phải tới nước này sao?” - Thọ Thần hai tay kết ấn, vừa điều khiển sinh mệnh lực vừa nói.
Nam tử nghe vậy, môi hắn hơi mím lại, một làn gân máu hiện lên rồi bị mấy tiếng vang lên lách cách trước ngực ép xuống, nếu thật sự nỗi lên sát tâm, đạo Sinh Mệnh Hồn này lặp tức tan biến, thân thể thật sự của hắn cũng sẽ bị ảnh hưởng, nên nhớ hiện tại vẫn đang trong Hạo Kiếp
Mặc dù đã lường trước điều này, nhưng khi nhớ về hình bóng thiếu niên ấy, trong vô thức da mặt của hắn giống như nhăn lại.
Giống trong một sát na, 1 phần vạn vạn giây nào đó, đột ngột lẫn trong dị chất nồng đậm khẽ lung lay một sợi khí tức quen thuộc.
Nam tử lạnh lùng ngày nào như hoá cuồng, một kiếm xé gió, chém vào hư không.
Xoẹt!
Ầm! Ầm!
Ánh sáng nháy lên một cái rồi biến mất, hư không cũng thoáng dừng lại, từ chính giữa tan vỡ, lộ ra một luồng hư vô như hố đen sâu thẳm.
Lưỡi kiếm giống như một vầng trăng khuyết, Thế Kiếm đi tới đâu, nơi đó lặp tức xoắn thành bụi.
“Tên cuồng khuyển, ngươi bị điên rồi à?” - Thọ Thần giận quá hoá điên hét, một tay còn lại vẽ ra hình vòng tròn, giống như đang cố gắng tái tạo lại khu vực trước mắt.
Hắn càng tự trách bản thân, mình quá ngu dốt khi hợp tác với tên này.
Sự việc để người ngoài vào trong Hạo Kiếp đừng nói là hắn, ngay cả phụ thân hắn cũng bị giết, hắn làm vậy là bảo toàn tính mạng của mình.
“Giết! Giết tên sâu kiến ấy! Phải giết hắn!”
Nam tử thở phì phào nói ra như hoang tưởng, được một lúc tự nhiên tan biến.
.
.
.
Ở Ba Vì Sơn, tiểu ngốc manh lú cái đầu ra nhìn về khí tức ở trên, một tay quắc quắc ca ca mình như quắc cẩu nói :”Ngươi ở trong ta cho đến khi…” - Nói đến đây tự nhiên Thiên Khư Ngọc đỏ mặt môi cũng ngừng lại, mình đang nói gì thế này?
Y Nha Tử vẫn chưa hiểu chuyện thì bị Thiên Khư Ngọc đẩy ra lí nhí nói :”Ngươi đáng ghét, ta không có ý đó!”
“Rốt cuộc là ngươi muốn cái gì đây?” - Y Nha Tử khó hiểu trợn mắt nhún vai kêu rên.
Vạn Vật Hoá Sinh, mọi sinh linh được Trường Sinh ủ nhuyễn đều có thể hoá linh? Hay thật chất linh tính vốn đã tồn tại nhưng lại bị ai đó cướp mất?
Từ vệt màu đỏ nồng đậm ở trên đỉnh đầu, Y Nha Tử ngó tới tiểu ngốc manh giơ ngón giữa, lại thấy nàng có màu Tử Sắc u linh mờ mờ ảo ảo.
Thời đại thọ nguyên làm chính tu, cả đời phàm nhân chỉ mơ ước duy nhất được một lần Hoá Lực Chấn Tụ, chỉ cần tiến thăng tới Tụ Lực Cảnh giai đoạn, tuổi của ngươi sẽ được nhân lên gấp mấy chục lần.
Tuổi thọ phàm nhân chỉ dừng đến 70, sau độ tuổi này. Thở còn khó, chưa nói đến làm lụng vật vả.
Khi tấn thăng Tụ Lực Cảnh nhận được Thiên Tinh Ấu Thể chứng giám đồ, tuổi của ngươi sẽ tăng vọt lên con số mấy ngàn.
Theo đó cũng tưởng tượng ra được màu sắc của mỗi người tương ứng với số tuổi đó là bao nhiêu.
Bạch Sắc: dưới 1000 tuổi
Lam Sắc: 1000 > 2000 tuổi
Hoàng Kim Sắc: 3000 > 5000 tuổi.
Lục Sắc: 7000 > 10000 tuổi.
Tử Sắc : Trên một vạn
Chỉ có duy nhất Xích Sắc màu đỏ là khó nhận ra nhất bởi vì những người có khí tức này thường là sát nhân giết người đoạn mệnh, hoặc là những lão quái vật sống ức ức vạn năm.
Tiểu gia hoả này đột nhiên gây chuyện, chã biết đường nào mà lần, hắn vừa muốn trách móc thì đúng lúc này một nơi ở trên hư không, một vệt kiếm loé lên trong đống lá xơ xác, Y Nha Tử thoáng có cảm giác cận kề tử vong.
Bàn tay hắn run lên bần bật, đón nhận lại hư ảnh chém tới, hàng trăm luồng phong ba ồ ạt,.mỗi một tia thần ý bên trong đều hung tàn cực độ
Luồng Thế Kiếm này chứa đựng lực lượng cực kì hung bạo, chúng nồng đậm đến kinh khủng.
Cảm giác thân thể như chùn chân, hắn vung ra nắm đấm Khí Huyết cực lực gia trì, mấy đoàn Hắc Diễm hừng hực trong tay toàn quyền nện xuống một cái.
Bóng dáng Hoả Diệm Tinh Quyền dần hình thành, khí tức như thiêu rụi chúng sinh, muốn đem vệt hung khí kia phá nát.
Chỉ vừa xuất hiện ra một khí tức, bên tai hắn giống như có một đạo tinh huyết quen thuộc ôm lấy.
“Ca ca!” - Thiên Khư Ngọc hoảng hốt, nàng cắn răng dùng lấy Băng Cực Huyết ôm lấy thần thức hắn vãn hồi, bên trong niệm lực.
Y Nha Tử như có hận ý trong mắt khó chịu nói :”Tại sao lại cứ nhắm vào ta như vậy? Bọn khốn khiếp các ngươi!”
Hắn đưa mắt nhìn lên, mặc dù từ trên hư không lấp ló hai bóng hình, nhưng chắc do cảnh giới quá thấp, hắn không thể nhận ra là ai.
Đăng bởi | munahg |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 12 |