Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạn Vật Hoá Sinh

Tiểu thuyết gốc · 1123 chữ

Chương 27: Vạn Vật Hoá Sinh

Thiên Khư Ngọc đau xót trong lòng, nhìn lấy thân ảnh tàn tạ ở cạnh, bị Hắc Diễm cuồng nộ cắn nuốt, bất giác cũng có chút chạnh lòng.

Hắn đâu cần phải cố gắng mở ra Thiên Mạch như vậy, người thường mở ra Khai Mạch đã tốt lắm rồi, xưa này cũng chưa từng thấy yêu nghiệt nào khai ra được Địa Mạch.

Còn hắn, giai đoạn này đã là Thiên Mạch, có tới 3 đóm sáng đã được khắc lên, chừng 4 đốm sáng nữa có thể sẽ xảy ra một hiện tượng gì đó chăng?

Cũng may nhờ Minh Thần Quyết phối hợp cùng Trường Sinh Linh Giá phục hồi một cách nhanh chóng, chỉ một vài canh giờ sau, thân thể của hắn đã trở lại bình thường.

Y Nha Tử vẫn là Y Nha Tử, chỉ khác lần này từ ngoài thân thể giống như được khoác lên tầng tầng ngọn lửa hắc hoá, chúng bao trùm lấy cơ thể, từ vẻ ngoài lộ ra một cái màn mỏng, nếu ai đó từ ngoài nhìn vào nếu không chú ý kĩ, tròng nhãn có thể bị mấy đoàn Hắc Diễm này thiêu rụi thành tàn tro.

Mấy tháng nay cật lực hấp thụ sát thương, cộng thêm với sự bổ trợ từ Tái Tạo Thọ Nguyên và Vô Ngã Minh Thần Quyết ,viên bi trong suốt ngày nào giờ đây đã trở nên đục ngầu, không còn dáng vẻ một màu Lam Huyền bóng bảy nữa, đã sần sùi đi rất nhiều.

Y Nha Tử cẩn thận tạo ngộ lại những gì mình xảy ra, Thức đầu tiên Sinh Mệnh Luân và thức thứ hai Tái Tạo Thọ Nguyên hắn cũng đã dần thuần phục.

Kể từ sau khi lâm vào bình cảnh mấy trăm năm trước, ở giai đoạn thứ ba đối với hắn tương đối mờ mịt, Thiên Khư Ngọc có nói qua khi đạt đến trạng thái thứ ba, Trường Sinh Linh Giá phải điên cuồng hấp thụ thọ nguyên, con số không còn ở mấy ngàn năm nữa, có thể lên tới mấy vạn trong một giây.

Y Nha Tử đang lâm vào tiến thoái lưỡng nan.

Thọ Thần gào thét ở ngoài, dùng hết toàn bộ lực lượng nguyền rủa lên vị trí Ba Vì Sơn, toà dãy núi cao đụng gần tới trời đâu đó cũng ánh lên rầm rầm mấy tia lôi đình oanh kích. Cảnh tượng quỷ dị vô cùng.

“Khặc khặc! Ta nguyền rủa ngươi, mấy đời không thể siêu sinh! Vạn kiếp yểu mệnh, không thể luân hồi!” - Thọ Thần vừa trợn mắt vừa nói.

“Ta chém cái đầu ngươi cái đồ già không nên thân!”

“Ngươi còn sủa nữa ta chính thức sẽ gọi ngươi là Thọ chó điên! À không! Thọ Cuồng Khuyển!”

Thiên Khư Ngọc không kìm được quát lớn, từ cửa động rung lắc dữ dội.

Một khoả thủy tinh được nhuộm bởi huyết tinh đỏ thẳm, từ tay Thiên Khư Ngọc phiêu phiêu mấy vệt bé xíu như muối bõ biển rồi tan biến trong hư không.

Thiên Khư Ngọc hiện ra, hai tay nhỏ nhắn đồng loạt giơ lấy ngón giữa hướng về Thọ Thần.

Y Nha Tử thấy cảnh tượng này phì cười :”Ngươi tính làm trò mèo gì đây..."

Nhắm thấy khoả huyết tinh bắn tới Thọ Thần lại như tan vào trong không khí, lại từ miệng Y Nha Tử chế giễu nàng quá yếu, Thiên Khư Ngọc hai má phồng lên chóng nạnh nói :”Hứ, đợi bản cô nương thêm mấy ngày nưa kiểu gì ta cũng lôi đầu hắn xuống!”

“Mà hình như hắn không thấy ngươi thì phải?” - Y Nha Tử lâm vào suy tư.

Suốt khoản thời gian bị Thiên Khư Ngọc, Thọ Thần mặc dù hung tợn nhưng hình như cũng không mảy may gợn sóng? Hay là hắn đang quá cực độ tập trung nên không thèm đôi co với hậu bối?

Cứ cách mỗi canh giơ đoàn huyết vụ này lại vao phủ lấy Ba Vì Sơn, ôm chằm lấy Y Nha Tử.

Hắn mặc dù vẫn trong trạng thái Tái Tạo Thọ Nguyên cực tốc nhưng việc tái tạo ra vẫn không đủ với Tinh Lực mà Thọ Thần truyền tới.

Một ý nghĩ điên rồ bỗng trỗi dậy, Y Nha Tử mơ hồ cảm giác sinh mệnh của mình trơn tuột ra giống như không khí, tâm hồn hắn lơ lửng giữa vệt mây mù kì dị, một vệt mê vụ hiện lên trên đỉnh đầu mình, chàng thiếu niên trong một cái chớp mắt ngay lặp tức hoá lão, sinh cơ lụi tàn ngay tức khắc.

Nhưng sâu trong làn ranh đó, một tia hỗn độn vẫn còn sót lại, chúng nó như cố gắng bám lấy Trường Sinh Linh Giá, vốn dĩ đang là một trái bi tròn trịa sần sùi, bỗng chốc nở rộ thành một con mắt trắng dạ bạch tuyết.

Y Nha Tử thoáng ngạc nhiên, chẳng phải đây là thức thứ ba của Trường Sinh Linh Giá sao?

Thọ Mệnh tạo ra vốn là do Trường Sinh Linh Giá hấp thụ dị chất và thọ nguyên của những người chết đoản mệnh.

Nhưng thức thứ ba muốn thức tỉnh, lại đòi hỏi ngươi phải từ Sinh Mệnh Luân khởi tạo ra sinh mệnh có linh trí,

Hắn biết được điểm này bởi từ lời kể của Thiên Khư Ngọc, bản thân từ đầu đã cộng sinh với Trường Sinh Linh Giá, Y Nha Tử thừa biết khoả viên bi này căn bản vô tri vô giác.

Nhưng cho đến tận bây giờ, trong lòng hắn vẫn chưa hết sự kinh nghi bất định, bởi vì hắn thấy viên bi này đang mở mắt còn đang chăm chú nhìn lấy hắn, giống như nó đang muốn làm gì đó.

“Ngươi… nghe ta nói không?” - Y Nha Tử chậm rãi thều thào, trong lòng vẫn còn chút bối rối.

Dường như nhận biết được lời nói của một người quen thuộc, đôi bạch nhãn cũng chớp chớp mắt mấy cái, chì là động tác còn khá chậm, đang cố tập làm quen vậy.

Y Nha Tử thở ra mấy hơi nặn nhọc, giống như thời gian của mình bây giờ thật quý báu, từng giây trôi qua là mỗi lần thôn phệ giáng xuống mà xâu xé sinh mệnh hắn, mắt hắn đục ngầu, lời không thể cất ra nhưng đôi bạch nhãn như hiểu ý cũng hoá thành một luồng phong nhận hoà làm một với hắn.

Vậy đây là thức thứ ba, Vạn Vật Hoá Sinh sao?

Y Nha Tử trầm ngâm, đôi mắt cũng tắt lịm.

Bạn đang đọc Bị Nhốt 1000 Năm Khi Ra Ngoài Ta Muốn Xưng Thần sáng tác bởi munahg
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi munahg
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.