Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tan Vỡ

Tiểu thuyết gốc · 1064 chữ

Chương 26 : Tan Vỡ

Ba Vì Sơn ở thực tại, thần thức như bao phủ gần hết khu rừng Thọ Lâm.

Y Nha Tử giống như từ trong một vùng không gian hỗn độn, đang ngắm nhìn chính mình bị giết chết.

Rốt cuộc hắn cũng đã hiểu tại sao những Mộng Hồi Giả lại được Tuế Nguyệt Thương Ngân trọng dụng như vậy.

Ngoài khả năng thu nhập tin tức cao siêu khó đoán, còn có thể giam giữ những kẻ mạnh mẽ trong huyễn cảnh do mình tạo ra.

Còn chưa nói đến việc, trong lúc bản thân chiêm nghiệm Dị Mộng ngoài khả năng còn có thể tu luyện, và tự bổ trợ cho mình.

Y Nha Tử vuốt mặt cười khổ, nàng vậy mà mạnh hơn hắn tưởng. Hắn đã có thể chết nếu như không có nàng từ sau nâng đỡ.

Từ xa quan chiến, hắn thâý Thọ Thần tổng cộng tung ra 5 quyền, một quyền đầu tiên rất mạnh mẽ. Những quyền sau đó thì yếu dần, giống như từ khi cách xa con mắt trên không ở một khoản cách nhất định, hắn dường như yếu đi rất nhiều.

Y Nha Tử ánh mắt thoáng chớp một cái, giống như vừa nghĩ ra được điều gì đó, nhìn lấy Y Nha Tử đả toạ ở Sông Tô Lịch bất chợt Băng Tốc biến mất.

“Muốn chạy?”

Y Nha Tử nghe thấy âm thanh quen thuộc, hắn căn bản không chạy nữa, bản thân đứng yên nhếch mép.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Thọ Thần càng thêm điên tiết, không chút do dự thô bạo trấn xuống!

“Phá cho ta!”

Y Nha Tử quát lớn, nhận lấy toàn bộ lực lượng từ trên ấn xuống.

Từng đoạn gân máu bắt đầu đứt ra, gương mặt Y Nha Tử như bị đè bẹp dí xuống đất… chân tay gân máu xương cốt vụn vỡ ngay tức khắc.

Y Nha Tử ho khan mấy cái liền tỉnh dậy, Hắc Kim Tước bao phủ lấy nhục thể đang cố hết sức hồi phục nội thương.

Nhưng hắn lại không có tí cảm giác thất vọng, ngược lại hưng phấn đến cực điểm.

Dị Mộng thật sự có thể ảnh hưởng sâu sắc tới như vậy, trải qua hai trận chiến mặc dù thua thảm bại nhưng sau khi hắn tỉnh dậy, mỗi lần như thế cường độ lực lượng lại tăng thêm mấy phần.

Y Như Mộng đã nói qua Dị Mộng cũng chỉ dùng một lần, tác dụng lên một người. Trong khi còn tác dụng huyễn cảnh, ngươi có thể dùng niệm lực dò xét ảo cảnh từ đó quan chiến mà tham ngộ ra ý cảnh trong đó.

Y Nha Tử đâu hề làm vậy, hắn chơi liều hơn. Thử đặt bản thân mình thật sự tồn tại trong đó, trải qua không biết bao nhiều lần rèn luyện, nhục thể càng ngày càng cứng cáp hơn rất nhiều.

Sự việc này nói ngắn gọn, thật chất đã trải qua được 2 tháng.

Từ sau hốc hang đen như mực, thoáng loé lên một vệt kim quang thần dịu, cơ thể Y Nha Tử hiện ra, từng múi thịt còn hằn lấy mấy vết xước cực kì dã tính, mấy vết xước bắt đầu như bốc hơi mà tiêu tán trong thiên địa.

Da thịt của hắn từ từ cũng đông cứng lại, gương mặt anh tú hơn rất nhiều, đã gần hình thành một thiếu niên. Hắn cũng chì 16 tuổi là cùng.

Từ xa vang vọng tiếng kêu gào như xé rách thiên địa

“Gàoooooo!!!”

“Súc sinh! Haha! Giỏi! Ngươi rất giỏi!”

Từ hư không có cả hàng vạn con mắt ngâú nghiến mở ra, đôi mắt chằn chịt tơ nhện như dạ quỷ xiêm la nhìn xuống thế gian, chúng không hề chớp mắt lâý một lần, cảnh tượng rùng rợn này nếu có ai đó thấy qua lặp tức sẽ bị doạ chết.

Mặt đặt khô cằn không có tí sức sống cũng vì cơn giận dữ này làm cho hoá tan tành, không còn một tí cặn bã.

Y Nha Tử nhíu mày, sự việc này cũng rất ngoài ý muốn, trước khi tạo ra Dị Mộng, Y Như Mộng cũng có nói qua thủ thuật này nếu liên tục thăm dò ảo cảnh, rất dễ bị nhận ra.

Hắn không biết tu vi của người này là gì, chỉ biết rằng nhục thể của y cũng rất mạnh, không hề kém hắn tí nào.

Thiên Khư Ngọc lúc này lo lắng nói :”Thọ Thần chủ tu thôn phệ thọ nguyên, thật ra trước khi ta ở nhà cũng từng nghe mẫu thân nói tu vi của hắn đã dừng ở Hoá Linh Cảnh, ngươi may mắn vì sự thôn phệ của hắn không có tác dụng nhiều đối với ngươi a!”

Y Nha Tử nghe được lời này liền hiểu ra dụng ý, Thọ Thần không tu luyện nhục thể mà lực lượng đã mạnh đến như vậy rồi sao?

Căn bản ở Tu Vi như vậy không thể nào có thể chống chọi dù chỉ một khắc.

Lần cuối cùng Y Nha Tử chấm dứt khỏi huyễn cảnh, hắn đã đỡ được vừa đủ 5 quyền, da thịt cứ theo một vòng lòng tuần hoàn mà nứt vỡ rồi lại tái tạo liên tục.

Hiện giờ lực lượng của bản thân chắc cũng đã lên tới 17 vạn rồi.

Cường độ nhục thân cũng vì lần này mà tiến tới đắng cấp mới.

Y niệm vừa động, Khai Mạch, Nhân Mạch, Địa Mạch đều được Hoả Tinh thấp sáng toàn diện, riêng Thiên Mạch đã có dấu hiệu khí tức sinh mệnh, ở sâu trong vệt tinh quang cổ xưa ấy, ẩn hiện đã có tí động đậy

Hắn cẩn thận đả tạo, dùng toàn bộ quá trình ma luyện, Khí Huyết từ nhục thể bắt đầu cuồn cuộng, lẫn vào trong Thiên Địa.

Thiên Mạch cằn cỗi từ giữa tâm ngực bắt đầu như nở ra thêm 3 đoàn Hắc Diệm.

Y Nha Tử bất chợt la lên một tiếng đau đớn, mấy đoàn Hắc Diễm này đang giống như đốt cháy toàn bộ lớp da ở ngoài, ăn sâu vào từng tế bào hắn, điên cuồng mà cắn nuốt.

Xèo! Xèo!

Thiên Mạch cuối cùng đã khai.

Bạn đang đọc Bị Nhốt 1000 Năm Khi Ra Ngoài Ta Muốn Xưng Thần sáng tác bởi munahg
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi munahg
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.