Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguy Cơ

Tiểu thuyết gốc · 1027 chữ

Chương 9: Nguy Cơ

“Đứng lại!”

Sâu trong Thọ Lâm, vài bóng hình lướt qua, trên thân thể nồng đậm Tinh Lực

Một thiếu nữ đi đầu, bộ dáng chật vật, từ xiêm y rách rưới, lộ ra mấy phần da thịt.

“Đáng ghét! Nếu như Hạo Kiếp không có, các ngươi xác định phải chết!” - Thiếu nữ oán giận, từ thân thể nở ra một toà Băng Tinh,vẽ ra một Thế Kiếm như sao băng chém tới.

Ánh kiếm lướt qua, cả khu rừng như nhiễm phải hàng sương mà vỡ vụn.

Răng rắc!

Đại Hùng giữa không trung niệm một ấn pháp, cả người hoá thành Hắc Kim, một bước đi tới phá nát Thế Kiếm trước mặt.

Từ tay hắn thô bạo cào ra vuốt trảo, tông giọng lạnh lùng quát :”Chết đi!”

“ Băng Tinh Pháp Quyết”

Thế Kiếm bị phá, cộng thêm vuốt trảo cào tới, thiếu nữ không do dự bấm pháp quyết, từ thân thể nàng mềm nhũn rồi hoá thành Băng Vụ mà biến mất.

“Đại ca!”

Từ sau xuất hiện hai bóng hình, Đại Lâm và Đại Nam tiến tới.

Đại Hùng phất tây, cầm lấy lọ thuốc tu ừng ực.

Mặc dù Hoàng Kim Giáp của hắn đã tôi luyện tới mức độ phẩm chất Lục Sắc, nhưng vẫn quá miễn cưỡng đấu với Cửu Huyền Băng Kiếm của Kiếm Đình.

Phẩm chất sơ loại từ thấp tới cao : Bạch, Lam, Lục, Xích

“Phong toả phạm vi 300 dặm, ta sẽ đuổi theo trước, 3 ngày Thọ Thần giáng thế, sẽ thôn phệ toàn bộ sinh linh ở đây. Tự tìm cho mình con đường sống đi!”

Đại Lâm và Đại Nam vậy liền gật đầu.

Bóng hình thiếu nữ xuất hiện giữa không trung, bả vai nhiễu ra máu.

Nàng mơ hồ nhìn thấy hai thân ảnh, một mỹ nam tuấn tú tóc dài hắc phục đơn sơ và một tiểu nữ tử chừng 11 tuổi.

“Ngươi nhìn hoài vậy? Có tin ta móc mắt ngươi ra không?”

Thiên Khư Ngọc đang cãi nhau với Y Nha Tử, thấy bóng dáng nữ tử liền giận cá chém thớt quát.

Y Nha Tử đứng một bên ngắm nhìn Thiên Khư Ngọc, thấy nàng chẳng những không thương tiếc lại còn mắng chửi nàng. Kiếm Đình ngây ra.

“Phá Thiên Trụ!”

Lời vừa nói ra, trên bầu trời hiện ra dáng một toà tháp, từ theo lực lượng trên bàn tay, Đại Hùng lạnh lùng đè xuống.

Kiếm Đình thở không ra hơi, Cửu Băng Huyền Kiếm phóng thích một luồng hàn tinh yếu ớt chống đỡ.

Phốc!

Thi thể Kiếm Đình bị đè xuống, thân thể có dấu hiệu nứt gãy, máu tươi từ họng ào ào tuông ra.

Đúng lúc này, ở trên bầu trời xuất hiện mưa máu, huyết tinh nhầy nhụa bắt đầu tầm tã rơi xuống.

Đại Hùng sâc mặt tái nhợt, trong lòng vừa giận vừa sợ, tại sao Thọ Thần lại mở mắt vào lúc này? Hắn thét lên một tiếng. Một tấm Kim Bài bắn ra rồi tan vỡ, tấm Kim Bài có màu vàng lục bao bọc lấy cơ thể hắn lại. Sinh cơ của Đại Hùng cũng biến mất.

“Thấy chưa? Ta đã bảo rồi! 3 ngày nữa Hạo Kiếp sẽ đến, Thọ Thần sẽ hiển linh, thôn phệ hết sinh mệnh của chúng sinh!” - Thiên Khư Ngọc trợn mắt nói.

Y Nha Tử cười cười , một tay nhéo má nàng một cái :”Có sao đâu, cơ thể ta cũng đâu có gì lạ?”

Thiên Khư Ngọc thoáng kinh ngạc, nàng nhìn kĩ hắn một lần nữa quả thật là vậy, lại đưa mắt thấy hai bóng hình kia. Một người giống như phong toả sinh mệnh, trói mình vào trong luân hồi.

Còn một người nữ tử sống chết không rõ, gương mặt đang già đi theo cấp số nhân.

Biết không cãi được hắn, Thiên Khư Ngọc trề môi nói :”Rồi hai cây kẹo bông gòn đâu? Ngươi đã hứa mua cho ta!”

Y Nha Tử nhớ lại chuyện cũ, thầm kinh hãi. Tiểu nữ tử này nhớ dai nhớ quỷ!

Hắn thở dài ý niệm truyền ra, hệ thống lập tức hiển hoá mà ra, sau khi tính đưa cho nàng thì lại nghe một âm thanh nữ nhân khác truyền tới.

“Cảm ơn ân nhân đã ra tay cứu giúp!”

Y Nha Tử kinh ngạc xoay người, thấy Kiếm Đình từ một bà lão đã trở lại thành mỹ nhân, xung quanh có lực lượng Hoàng Kim Tước màu nhiệm gia trì.

Mặt nàng ánh lên một tia ngây thơ khờ khạo, nhưng lời nói lại sắt bén như dao cạo. Bờ eo thon gọn gàng, bàn chân dài ngoằn trắng tinh. Bờ vú căn nét vương ra như muốn xé tan đi lớp y phụ tơi tả.

Kiếm Đình hai mắt nhìn nam tử, có một loại mê hoặc khó tả.

Nhìn thấy Kiếm Đình như ngay người, Thiên Sinh Mị Cốt bắt đâug tiêu tán, Y Nha Tử đi tới búng mấy tiếng tách tách! Kiếm Đình mới trở lại bình thường.

Y Nha Tử lâm vào suy tư, không lẽ Trường Sinh Linh Giá cũng có hào quang? Nữ nhân đứng cạnh cũng sẽ được lực lượng thọ nguyên gia trì?

Chỉ có lí do này là thích đáng.

Y Nha Tử ngó lấy bộ y phục đã rách tả tơi, miệng ho khù khụ vài tiếng.

Thấy hắn không được tự nhiên, Kiếm Đình cũng nhìn lấy trang phục mình, nhất thời đỏ mặt hai tay che lại.

Ở ngoài giữa bầu vú hiện ra một vết mực nhỏ, một vệt màu hồng đang cố sức nhô ra từ y phục rách rưới.

Hắn ra ngoài mới là lần đầu, gặp ngay cảnh tượng này, cũng không khỏi ánh lên một tia dục tình mãnh liệt.

[Keng!]

[Phát hiện điểm dục vọng quá thấp, tự động mở ra nhiệm vụ cấp thiết]

[Nhiệm vụ : Trong vòng một ngày thu lấy điểm dục vọng tối thiểu chênh lệch hoặc bằng 0]

[Thất bại : Mất hết đặc quyền]

Bạn đang đọc Bị Nhốt 1000 Năm Khi Ra Ngoài Ta Muốn Xưng Thần sáng tác bởi munahg
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi munahg
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 161

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.