Cảnh Giới Tu Luyện
Thấy hắn đầu hàng, Trúc Nhung cũng thu lại thần thông của mình, ánh mắt lạnh lùng nhìn Nguyễn Kim, nàng tuy bề ngoài trông có chút yếu đuối, nhu nhược.
Nhưng thật chất nàng là toàn khối thủ khoa, văn võ song toàn, là 18 tuổi bên trong ngôi trường này duy nhất đạt đến kinh mạch cảnh bát tầng.
Mạnh mẽ thì khỏi cần bàng đi, sự việc của cả hai thu hút không ít ánh nhìn đến, dù sao cả hai tiếng nói chuyện cũng không có nhỏ a.
"Cái này là muốn nhấm đến hoa khôi sao?".
"Cũng không phải không được, vừa hay, trai tài gái sắc".
"Bất quá hoa khôi bộc phát tu vi có chút đáng sợ".
"Học sinh mới vẫn là học sinh mới không biết hoa khôi đáng sợ chỗ".
Các bạn học bắt đầu xì xào bàn tán, tuy là hoa khôi được toàn khối công nhận, nhưng trong khối 12, ai ai đều biết sự đáng sợ của nàng.
Nàng tu vi quá cao, khi bộc lộc ra, sức mạnh của mình, áp lực của nàng mang lại, doạ sợ không ít người theo đuổi của nàng, nàng giống như.
Từ nhu nhược yếu đuối thiếu nữ, trở thành a tu la chiến thần đồng dạng, nên mặc dù xinh đẹp, nhưng nàng người theo đuổi lại rất ít hiện ra.
Những người bạn trong lớp cũng chỉ tưởng là học sinh mới thấy hoa khôi xinh đẹp nên mới trêu chọc, bộ dạng của họ trông đang vô cùng hóng chuyện.
"Vậy được rồi, phiền cậu tìm chỗ khác ngồi đi" thấy Nguyễn Kim thành thật về sau, Trúc Nhung cũng trở lại bộ dáng thục nữ của mình.
Nguyễn Kim cười đứng dậy, di chuyển sang cái ghế kế bên, thấy vậy, Trúc Nhung lại nhíu mày lại muốn lên tiếng, nhưng không để nàng nói chuyện, thì Nguyễn Kim đã mở miệng nói trước nàng:
"Cậu không nhận ra tớ sao? Uổng công ngồi cạnh nhau mấy năm, đau lòng thật đấy, chỉ là thay đổi một chút thôi, mà ai đều không nhận ra, tớ tưởng cậu sẽ là ngoại lệ, không ngờ cậu cũng như bọn họ...hic".
Nguyễn Kim làm ra bọn dáng tiểu uất phụ nhìn lấy nàng, làm Trúc Nhung có chút khó hiểu, đầu đầy dấu chấm hỏi, nhưng khi thấy tay của Nguyễn Kim.
Chỉ vào trên phù hiệu của mình, thì Trúc Nhung mới bất ngờ nhận ra, đây hình như là bạn cùng bàn của mình, Nguyễn Kim, CPU của Trúc Nhung như quá tải một dạng ngốc trệ ra.
Sau một lúc nàng cũng hoàn hồn trở lại, nhưng vẫn có chút khó mà tin tưởng cái này sự thật a, dù sao cả hai người thật sự quá khác biệt, đến từ khí chất, thay dung mạo đều khác nhau, khó mà liên tưởng cả hai là cùng 1 người.
"Cậu thật là Nguyễn Kim sao?".
Câu hỏi vừa ra, làm những người hóng chuyện xung quanh trực tiếp phá phòng, bọn họ thể hiện ra một biểu cảm đầy bất ngờ trên mặt.
Mặc dù Nguyễn Kim cũ, như người tàn hình trong lớp, nhưng trong lớp cũng có người biết Nguyễn Kim tồn tại, nghe "học sinh mới" này, chính là Nguyễn Kim họ liền bất ngờ không thôi.
Thật sự là Nguyễn Kim kia, chứ không phải học sinh mới nào sao? Đùa sao? Chỉ mới một ngày mà hắn, làm sao thay đổi nghiên trời lệch đất như vậy.
"Không lẽ giả, cậu không nhận ra làm tớ buồn lắm đó".
"Cho...tớ xin lỗi... được không? Tớ tớ..." Trúc Nhung hoảng loạn khi thấy Nguyễn Kim bày ra bộ dáng ủy khuất kia, nàng vội vàng ngồi xuống tiến đến an ủi bạn cùng bàn của nàng.
Nguyễn Kim làm ra bộ dáng vậy thôi, chứ trong lòng thì cười hề hề, thầm khen cô nhóc này thật vô cùng đáng yêu, mùi vị thanh xuân tràn ngập mà.
"Tớ sẽ tha lỗi cho cậu với 1 điều kiện nha" Nguyễn Kim hướng nàng nói, gương mặt của hắn làm ra biểu cảm có chút buồn bã nói ra.
"Điều kiện gì vậy?" Trúc Nhung thấy bạn cùng bàn của mình thoả hiệp, cũng thở phào, trong trường học này, vì một vài nguyên nhân, nàng rất ít bạn.
Nên Trúc Nhung đối với những người bạn xung quanh mình, rất trân quý, Nguyễn Kim nàng giọng điệu, liền biết chỉ cần điều kiện không quá đáng, nàng sẽ không từ chối, nên liền nở ra một nụ cười tỏ nắng.
"Mời tớ ăn, được chứ" nụ cười tỏ nắng lúc này của Nguyễn Kim rất tự nhiên, lại mang cho người nhìn một lại cảm giác ấm áp vô cùng, có thể nói là nụ cười mê hoặc vạn người nha.
"Được... được...a" Trúc Nhung trả lời xong, thì liền xoay mặt sang chỗ khác, nàng mặt bây giờ có chút đỏ, tuy đây không phải lần đầu nhìn thấy nụ cười này.
Nhưng trái tim nhỏ của Trúc Nhung không hiểu sao lại đập nhanh như vậy, có thể là vì lần đầu tiên nhìn, tâm trạng nàng đang là tức giận, cũng không có tập trung vào nụ cười đó.
Nhưng lần thứ 2 nhìn, là đối diện nhìn nha, là nhìn thẳng trực tiếp, nàng cảm nhận trực tiếp được sự ấm áp từ nụ cười đó, quả thật là đẹp trai không chịu nổi.
Làm trái tim thiếu nữ đập nhanh không thôi, hai má thì đỏ hồng một màu, Nguyễn Kim tâm trạng không tệ, vừa hết tiền lại có người bao ăn.
Hắn ngồi ghế 2 chân, nhìn lên trần nhà lớp học, tìm lại một chút cảm giác đi học thời xưa, Nguyễn Kim bây giờ đã bắt đầu chìm vào suy tư.
Vừa lúc nãy, lúc Trúc Nhung thể hiện ra tu vi võ đạo của mình, hắn cũng đã ước lượng được thực lực của mình, tầm đâu đó Kinh Mạch Cảnh Nhị Tầng.
Thế giới này Võ Đạo được chia ra làm 9 đại cảnh giới, Khai Mạch, Tái Cấu, Cơ Quan, Xương Tủy, Đại Não, Thông Não, Bão Tố, Đại Địa và Thâm Hải.
Ngoài 9 đại cảnh giới này ra, trong truyền thuyết của võ đạo thế giới này, còn có một cảnh giới trong truyền thuyết đó là Hành Tinh cảnh, phía trên nữa thì hắn không biết.
Mà Nguyễn Kim tu tiên con đường thì sao? Cũng chia ra làm 9 cảnh giới, Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hoá Thần, Luyện Hư, Hợp Đạo, Đại Thừa và Độ Kiếp.
Ngoài ra phía trên Độ Kiếp hắn cũng đã thuyết kế xong rồi, gồm Chân Tiên, Kim Tiên, Thái Ất, Đại La, Hỗn Nguyên, Hồng Mông, còn có phía trên nữa.
Hình như nếu Nguyễn Kim nhớ không nhầm là cảnh giới của Admin game, cũng là cảnh giới hắn thuyết kế riêng cho bản thân hắn, gọi là gì ấy nhỉ, quên rồi.
Cũng không sao đi, đã quên thì mai mốt nhớ lại là được a, bất quá những cái này cũng không quan trọng, khi Trúc Nhung bộc lộ ra tu vi của mình.
Nguyễn Kim cũng xác nhận được Luyện Khí cảnh ngũ tầng tương đương với Kinh Mạch cảnh thập tầng, còn Luyện cảnh Thập tầng thì cùng Tái Cấu cảnh viên mãn, sở dĩ có được như vậy chênh lệnh.
Theo Nguyễn Kim cảm nhận là do 2 hệ thống tu luyện khai thác hướng đường đi là khác nhau, Võ Đạo thế giới này khai thác là cực hạn cơ thể của con người, tên của các cảnh giới cũng đã nói rõ ràng cái này chuyện.
Còn tiên đạo của Nguyễn Kim, theo hướng hắn thuyết kế, thì nó lại là hướng đem bản thân thành đại đạo, cũng là khai thác con đường thân hoá thành trật tự, phép tắc của thế giới vũ trụ.
Con đường đi của cả hai hệ thống vốn dĩ đã chênh lệnh rất xa rồi, một bên chỉ là nhân thể con người cực hạn, một bên là vũ trụ cực hạn, nghe đã thấy chênh lệnh rồi.
Bất quá nhân thể của con người cũng có ưu điểm riêng của nhân thể con người, con đường tu luyện nào cũng có ưu và nhược điểm riêng của nó, không có gì là hoàn hảo cả.
Con đường luyện võ ưu điểm chính là tu luyện nhanh chóng, thiên tư cũng không quá quan trọng ở các giai đoạn đầu, lại không phụ thuộc vào cái gì ngoại lực, đem cơ thể chính mình luyện đến cực hạn.
Mọi sức mạnh đều đến từ tự thân, không phụ thuộc vào cái gì, tính ổn định cao, nhược điểm tất nhiên cũng rất rõ ràng, vì là nhân thể rèn luyện đến cực hạn.
Hệ thống này có thể so với những cái khác tu luyện hệ thống yếu hơn một chút, còn về tu tiên hệ thống, ưu điểm chính là mạnh mẽ hơn các hệ thống tu luyện rất nhiều.
Nhưng nhược điểm lại nhiều hơn cái khác hệ thống tu luyện rất nhiều, tính ổn định thấp, khi mà ban đầu ảnh hưởng quá nhiều bởi tư chất, là linh căn.
Lại quá phụ thuộc đến ngoại lực như linh khí, cùng thiên đạo trật tự, nếu thiếu mất linh khí thay thiên đạo trật tự thì cũng không cách nào tu luyện được, tu luyện lại rất lâu, mỗi lần bế quan đều trăm năm, ngàn năm, triệu năm.
Bất quá những nhược điểm này cùng hắn không có quan hệ gì, bởi vì hắn có bản thuộc tính cùng giao diện trò chơi, không linh khí, không linh căn, tu luyện rất lâu thì sao?
Liên quan cái méo gì với hắn, hắn chỉ cần giết quái lấy kinh nghiệm thăng cấp là được a, chưa kể đến công năng nạp tiền của trò chơi, hắn vô con mẹ nó địch rồi...
Đăng bởi | kim_toxic |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |