Đao Kiếm Phá Vạn Giáp (1)
Đời người không nhất định phải có mục tiêu.
Nhưng nếu có, Cố Lưu Bạch đã nghiêm túc suy nghĩ, ít nhất hiện tại, hắn muốn lợi hại hơn mẹ mình, hoặc phải nói là hiểu được thế giới của bà.
Âm Thập Nương đột nhiên có chút tiếc nuối.
Trước đây nàng tiếc nuối vì không gặp được Lương Phong Ngưng, sau đó lại tiếc nuối vì không thể so kiếm cùng Quách Bắc Khê, bây giờ lại tiếc nuối vì không gặp được người phụ nữ trong lời kể của Cố Lưu Bạch.
Quá nhiều tiếc nuối khiến nàng trầm mặc rất lâu.
Mãi đến khi đi được mấy dặm đường, nàng mới quay đầu nhìn Cố Lưu Bạch, hỏi: "Ngươi đặc biệt nhờ người Đột Quyết tìm giúp khối Thiên Thiết màu xanh thẫm kia, nó có công dụng gì đặc biệt sao?"
Cố Lưu Bạch kinh ngạc nhìn nàng: "Ta cứ tưởng mọi người đã đoán được rồi."
Âm Thập Nương liếc hắn một cái, nói: "Ngươi muốn rèn một thanh kiếm hay một thanh đao?"
Cố Lưu Bạch thành thật đáp: "Ta muốn rèn một thanh đao."
Âm Thập Nương thích người thẳng thắn dứt khoát.
Nàng rất thưởng thức thái độ hiện tại của Cố Lưu Bạch.
"Ngay từ đầu, thứ ngươi để ý nhất không phải Sương Kiếm của ta, mà là thanh đao trong số chúng ta?"
Lúc này, Long Bà đi phía sau bọn họ vẫn luôn mỉm cười.
Bà lão lưng gù này thoạt nhìn đi rất chậm, nhưng lại không hề bị tụt xuống phía sau.
Cố Lưu Bạch quay người lại, thấy Long Bà đang nhìn hắn cười, hắn cũng mỉm cười với bà.
Âm Thập Nương không mấy ngạc nhiên, nhưng vẫn nghiêm túc hỏi: "Không muốn học Sương Kiếm của ta?"
Cố Lưu Bạch thành khẩn giải thích: "Pháp môn ta tu luyện vẫn chưa hoàn thiện, sau khi đến Trường An ta sẽ tìm cách bù đắp. Theo ta đoán, đao sẽ thích hợp với ta hơn."
Âm Thập Nương gật đầu, nói: "Hiếm có người nào có chí hướng như vậy, nhưng ta chưa bao giờ tin vào sự sắp đặt của số phận, ta bắt đầu cảm thấy mẹ ngươi đã tính toán chúng ta từ rất sớm rồi."
Cố Lưu Bạch thành thật gật đầu.
Hắn cảm thấy khả năng này rất cao.
Âm Thập Nương luôn dứt khoát, nói thẳng: "Lương Phong Ngưng dùng đao, Quách Bắc Khê dùng kiếm, bọn họ tụ hội ở đây chưa chắc là trùng hợp. Nếu mẹ ngươi đã có thể tụ tập Dưỡng Long Quyết và pháp môn Phật tông vào một người, vậy Phong Đao Sương Kiếm xuất hiện trên một người cũng không phải là không thể."
"Mọi người bằng lòng dạy ta?" Cố Lưu Bạch có phần không dám tin vào tai mình, "Chẳng phải Trần Đồ rất khó chịu với ta sao?"
"Muốn vì ngươi mà ở lại Trường An, đúng là nhất định cần tất cả mọi người trong Âm Sơn Nhất Oa Phong đồng ý, đây là quy tắc chúng ta đã định ra khi tụ tập cùng nhau. Muốn đi thì cùng đi, không thể bỏ rơi bất cứ ai." Âm Thập Nương bình tĩnh nói: "Nhưng điều này không mâu thuẫn với việc dạy ngươi đao pháp và kiếm pháp, đây chỉ là chuyện của ta và Long Bà."
Cố Lưu Bạch thật sự thích tính cách này của Âm Thập Nương.
Quả không hổ là nàng!
Hắn vui mừng xoa tay, nói: "Nếu đã bằng lòng dạy, vậy ta cũng không sợ tham nhiều khó tiêu."
Âm Thập Nương không để ý đến vẻ mặt đã chiếm tiện nghi còn khoe mẽ của hắn, thuận miệng hỏi: "Khối Thiên Thiết kia rất đặc biệt?"
"Tháng trước, người của sứ đoàn Nê Bà La Quốc bị giết sạch, phe cướp cũng tổn thương thảm trọng, ta đã tốn không ít công sức, nhờ người từ Nê Bà La Quốc nghe ngóng tin tức cụ thể, sứ đoàn kia đặc biệt muốn dâng khối Thiên Thiết đó tiến cống cho Hoàng đế Đại Đường, thợ rèn của họ xác định khối Thiên Thiết kia có tính chất đặc biệt, có thể rèn ra binh khí rất mỏng, hơn nữa dù bị uốn xoắn gấp khúc, khi buông ra vẫn có thể nhanh chóng khôi phục lại như lúc ban đầu." Cố Lưu Bạch nói, "Mẹ ta đã nhiều lần đề cập đến việc tìm một khối Thiên Thiết như vậy để rèn một thanh đao thích hợp cho ta, cho nên dù không có người Đột Quyết hỗ trợ, ta cũng sẽ nghĩ cách lấy được khối sắt trời đó."
Âm Thập Nương lại rơi vào trầm mặc.
Suy đoán trước đây của nàng và Long Bà, đến lúc này đã có thể hoàn toàn xác nhận.
Ngay từ đầu Cố Lưu Bạch đã nhắc đến chuyện trong Âm Sơn Nhất Oa Phong có một người xuất đao rất nhanh.
Rõ ràng, hắn rất muốn có được loại đao pháp này.
Cho nên, dù là giáo đầu của Sơn Âm Vệ Lương Phong Ngưng, hay là Quách Bắc Khê danh chấn Lạc Dương, hay là Âm Sơn Nhất Oa Phong trấn thủ Âm Sơn, cuối cùng đều xuất hiện trước mặt Cố Lưu Bạch, tuyệt đối không phải là sự kiện không liên quan đến nhau.
Cố Lưu Bạch nói mẹ hắn là người có tư duy tiếp cận thần minh, căn bản không phải khoác lác, quả thật là phát ngôn từ tận đáy lòng.
Dù chưa từng thực sự gặp mặt, chỉ dựa vào mấy lời nói rời rạc của Cố Lưu Bạch, nàng vẫn không tránh khỏi nảy sinh chút kính sợ đối với người phụ nữ này.
Từ rất nhiều năm trước, người phụ nữ này đã bắt đầu mưu đồ, sau đó mọi thứ đều giống như đã được định sẵn, ập đến theo trận bão tuyết này.
Dường như từ rất nhiều năm về trước bà ấy đã biết, Long Bà muốn tìm một đệ tử vừa ý nhưng không tìm được.
Thế là, bà ta đã chuẩn bị một người ở đây cho Long Bà.
Trần Đồ không biết Âm Thập Nương muốn đến Trường An.
Nhưng người phụ nữ này lại biết, rồi sẽ có một ngày Âm Thập Nương đến Trường An.
…
Lúc này Cố Lưu Bạch tràn đầy ham muốn giãi bày.
Có lẽ là do nhớ nhung.
Có lẽ là do sắp rời khỏi nơi bà yên nghỉ.
Hoặc… có lẽ là đã rất nhiều năm rồi hắn chưa từng cùng ai nói về bà một cách tử tế.
Hắn thật sự rất khâm phục người mẹ này của mình.
Bà thật sự rất lợi hại.
Những kinh Phật, những sách sử, những áng văn chương của các bậc đại gia, thậm chí bao gồm cả tri thức về nghề thủ công, sắp xếp tình báo, bà đều rất tinh thông.
Lúc bà còn sống đã nói với hắn, quân tử giỏi mượn sức của ngoại vật, tư duy của một người tu hành, nhận thức về thế giới này tuy quan trọng, nhưng tuổi thọ của con người đã định sẵn ở đó, lực lượng của một người sẽ không tăng trưởng mãi mãi, nhưng việc lợi dụng ngoại vật lại là vô tận. Thời thượng cổ, người xưa ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, canh tác không biết dùng súc vật, đánh nhau giết người chỉ biết dùng gậy gộc, đá tảng. Một người tu hành tay không có thể giết trăm người, hàng trăm người, nhưng nếu có binh khí lợi hại phối hợp thì có thể giết ngàn người, vạn người.
Bà còn có thể khẳng định những người trong Âm Sơn Nhất Oa Phong có cùng tư duy với bà về phương diện này, bởi vì những năm qua đám người này đã dùng phần lớn tiền thưởng kiếm được vào việc chế tạo ngoại vật giết người.
Đối với những kẻ hiếu chiến, sống bằng nghề giết người mà nói, đây trái lại là lựa chọn sáng suốt nhất.
Đăng bởi | S.O.L |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 11 |