Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1299 chữ

"Đúng rồi, Hàn Tam Thiên có nói với con gần đây nó làm gì không?" Tưởng Lam vội vã hỏi.

Tô Nghênh Hạ vô ý gật đầu, cô nói "Anh ấy có kế hoạch, mặc dù có chút khó khăn, nhưng con tin anh ấy có thể làm được."

"Kế hoạch gì vậy?" Tưởng Lam bất giác vươn cổ ra hóng. Nếu như biết được là kế hoạch gì, bà ta sẽ kiếm được bộn tiền ở chỗ Hàn Yên.

"Đây là bí mật, không thể nói cho mẹ được" Tô Nghênh Hạ gặm bánh nói.

"Bí mật, thì cũng như bí mật của nhà chúng ta, lẽ nào người nhà con cũng muốn giấu? Hơn nữa mẹ cũng giúp con cùng nghĩ cách, người xưa có câu tam ngu thành hiền (ý nói trí tuệ tập thể bao giờ cũng sáng suốt hơn cá nhân, dù cá nhân đó tài giỏi đến mấy), mẹ và ba sẽ hiến kế cho." Tưởng Lam nói.

Tô Quốc Diệu không xen vào, một bộ dáng dửng dưng, nhưng khi cảm giác được Tương Lam hung hăng dẫm lên chân, ông ta biết mình cần nói gì đó.

"Nghênh Hạ, mẹ con nói cũng phải, có gì phiền toái cứ nói ra, chúng ta cùng nghĩ cách. Không phải con muốn cùng Tam Thiên tái hôn sao? Phiền não được giải quyết sớm, các con không phải cũng mau chóng được tái hôn." Tô Quốc Diệu nói.

"Đúng vậy, đúng vậy" Tưởng Lam mau chóng tiếp lời, "Các con tải hôn rồi, làm sao còn ruồi nhặng dám đến làm phiền con nữa, mẹ thấy Châu Ngọc Phong kia cũng chướng mắt, nhưng không cách nào cự tuyệt hắn, chỉ cần con tái hôn, hắn sẽ tự biết khó mà lui."

Tô Nghênh Hạ nhìn thời gian, cũng sắp đến giờ đi làm rồi, luống cuống nói "Me. con đi làm đây, sắp muộn rồi."

đến giờ đi

Nhìn Tô Nghênh Hạ chạy như bay ra khỏi biệt thự, Tưởng Lam tức đến nghiến răng nghiến lợi. Trong lúc nóng giận, Tưởng Lam đánh vỡ cái bát trong tay Tô Quốc Diệu.

"Ăn ăn ăn, phế vật nhà ông, không giúp được việc gì, chỉ biết ăn." Tưởng Lam tức tối mắng mỏ. Tô Quốc Diệu không nói nên lời, Tô Nghênh Hạ không muốn nói thì có liên quan gì tới ông ta, Tưởng Làm thế mà lại đem trách nhiệm đổ lên đầu ông ta.

"Bà biết chuyện này làm gì, cũng có giúp được gì đâu." Tô Quốc Diệu không hiểu chuyện đáp lời.

Giao dịch của Tưởng Lam và Hàn Yên không nói cho Tô Quốc Diệu biết, mà bà ta cũng không dám nói, vì cái lý do muốn tốt cho gia đình, nghiễm nhiên bà ta đặt

mình tại đỉnh cao của đạo đức. Chỉ cần bà ta cho là đúng, thậm chí người khác cócông nhận hay không, bà ta đều không quan tâm.

Lúc này, Hàn Tam Thiên đã ngồi trên máy bay đến Yên Kinh.

thông, không có gì khác lạ, dường như không ai dám nhìn anh lâu.

Lên máy bay một lúc, có một người phụ nữ đem theo một bé gái, vì sợ hãi mà rất ồn ào, không có yên tĩnh được. Mọi người hầu như đều thông cảm, nhưng có một vài người nước ngoài tóc vàng lại bất mãn mắng mỏ. Không ai hiểu bọn chúng nói cái gì, nhưng Hàn Tam Thiên lại rất nghe rất rõ.

Hàn Tam Thiên vốn đã mắt nhắm mắt mở. nhưng trên đoạn đường bay, mấy tên này lại lại đi đến chỗ của người phụ nữ kia.

Một tên to cao trong đám dùng chút tiếng Hoa không thuần thục nói "Mày còn làm ồn, có tin tạo ném mày ra ngoài không?"

Những lời này lại nói với một bé gái, hoàn toàn là doạ nạt đầy ác ý.

Cô bé tưởng thật, càng khóc lợi hại hơn, người phụ nữ thì cứ liên tục xin lỗi "Xin lỗi,

con bé lần đầu đi máy bay, nên rất sợ, nếu như làm phiền đến mọi người, xin thú lỗi cho tôi."

"Không sao, trẻ nhỏ khác nháo là chuyện bình thường, để bé thích ứng chút là được."

"Cô an ủi bé đi, đường đi không còn dài, chúng tôi không thấy phiền đâu."

"Đúng vậy, không sao đâu."

Những hành khách khác rất thông cảm, làm cho người phụ nữ vô cùng cảm kích.

Nhưng những người ngoại quốc kia lại bày ra một bộ không yên.

"Mày phải bồi thường cho bọn tao. Vốn dĩ là một chuyến bay an tĩnh, chính vì con nhỏ đó, nên thành ra mới ồn ào đến vậy, làm tạo không nghỉ ngơi được."

Gã nói xong, có không ít người thấy bất bình thay người phụ nữ cũng lên tiếng, chút chuyện nhỏ như này mà cũng cần bồi thường, đúng là chuyện bé xé ra to.

"Bọn mày thấy không ồn, nhưng tao thấy. Trừ phi đứa nào đó bỏ tiền cho tao lên hạng trên, tạo không tính toán nữa, nếu như không có tiền, thì câm miệng lại." Tên kia lạnh lùng nói.

Lời này vừa nói, mọi người đều im hết. Nói một vài lời hay còn được, nhưng để bọn họ xuất tiền, làm gì có ai tình nguyện.

Những người nước ngoài này lại cố ý nháo loạn, gây chú ý cho tiếp viên.

Hàn Tam Thiên vẫn âm thầm quan sát, sau khi tiếp viên xuất hiện, Hàn Tam Thiên mới chợt tỉnh, những người kia cứ tưởng sẽ được ngồi hạng nhất miễn phí, nên không chịu bỏ qua.

Chuyện của bé gái, chỉ là một trong những nguyên do để bọn họ có cơ hội chuyển ngoặt.

"Thật xin lỗi mấy vị, hạng nhất hiện không còn chỗ nữa, thực tình rất xin lỗi, hi vọng các vị có thể nhẫn nại chút, đến Yên Kinh rồi, chúng tôi nhất định sẽ bồi thường cho các vị." tiếp viên dùng một thái độ nhân nhượng để gắng sức an ủi bọn họ.

"Đây là tố chất của người Hoa Hạ các

ngươi sao? Giải quyết chuyện này ngay lập tức cho tao." Mấy tên kia dùng ngữ khí ra lệnh mà yêu cầu tiếp viên.

Tiếp viên một bộ bị làm khó, nếu như hạng nhất không có ai, cô có thể tự mình giải quyết, nhưng tình huống hiện tại, cô không thể cho đám người kia vào được.

Hàn Tam Thiên khi đó khuôn mặt lạnh lùng đứng dậy, nói với tiếp viên "Chuyện này có gì khó? Chuyển hai mẹ con họ lên hạng nhất, vậy thì không phiền đến bọn họ nữa rồi."

Tiếp viên vừa nghe câu này, lập tức bày ra vẻ cảm kích Hàn Tam Thiên, nhưng những tên kia, lại vô cùng tức giận, vì bọn chúng nghĩ đã an bài xong rồi, nhưng lời nói của Hàn Tam Thiên lại làm lỡ kế sách của chúng.

"Thằng nhóc, chuyện này không liên quan đến mày, tạo khuyên mày đừng nhúng tay vào." Tên cao nhất đi đến trước mặt Hàn Tam Thiên, đe doạ nói.

Hàn Tam Thiên cũng xem như là cao, nhưng người trước mặt này, dường như vẫn cao hơn anh một cái đầu, nhưng cái tên cao to nhiều thịt kia lại đem đến cho anh cảm giác đặc biệt yếu đuối.

"Mày nếu muốn ngồi ghế hạng nhất miễn phí, không phải là không được, quỳ xuống van xin tạo có thể trả tiền cho mày, nhưng nếu muốn lấy đứa bé ra làm cái cớ, tao tuyệt đối không đáp ứng." Hàn Tam Thiên nói

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.