Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1767 chữ

cô ta một thời gian ngắn, bỏ ăn bỏ uống, đều sắp tẩu hỏa nhập ma. Nhưng sau đó, Thích Y Vân rất nhanh đã trở về nước, nên Hàn Phong mới không có tìm được cơ hội, Hàn Yên cũng chẳng còn cơ hội dạy dỗ Thích Y Vân.

"Đúng rồi!" Hàn Yên đột nhiên nghĩ tới điều gì, ngẩng phắt đầu lên, nói: "Người phụ nữ đẩy xe lăn lần trước, lúc ấy tôi đã cảm thấy là lạ, tại sao sẽ thấy cô ta rất quen, nhưng cô ta vẫn luôn cúi đầu, nên tôi không nhìn rõ khuôn mặt cô ta. Xem ra, cô ta chính là Thích Y Vân, sợ đầu sợ đuôi, thế mà lại không có lá gan đối mặt trực tiếp với tôi."

"Cô chủ, cô nói không sai. Tôi đã xem camera của khách sạn, người phụ nữ đó quả thật là Thích Y Vân." Võ Phong nói.

"Nếu như vậy, anh còn không mau đi làm đi, mượn tay nhà họ Thích giết chết Hàn Tam Thiên, đây là một kế hoạch hoàn hảo nhất." Hàn Yên cười nói. Hàn Tam Thiên vừa chết, cô ném nồi cho nhà Thích vác, hoàn toàn có thể bình yên như không, lại có thể xem đó là cái cớ để đối phó Thích Y Vân, để cô ta nếm thử hậu quả thảm thống khi dám cướp đi sự nổi bật của người khác.

"Vâng." Võ Phong lên tiếng, sau đó rời khỏi phòng.

Hàn Yên lạnh lùng cười, lầm bầm lầu bầu nói: "Hàn Tam Thiên, ngày hôm nay năm sau, chính là người ngày giỗ của anh, không biết sẽ có bao nhiêu người nhớ rõ tên vô dụng như anh đây?"

Khi Hàn Yên phát hiện móng tay của mình thì cơn tức lại xông thẳng lên đầu ngón tay xinh đẹp lại bị một con nhỏ học nghề không giải phá hủy, cơ tức này cô vẫn chưa nuốt trôi được.

Gọi điện thoại cho bảo vệ khách sạn, Hàn Yên ra lệnh nói: "Tìm cái thợ làm móng hồi nãy cho tôi, lập tức kêu cô ta cút đến phòng của tôi, tiện thể kêu người đập tiệm đó cho tôi."

Gần đây, tâm trạng Đông Hạo vô cùng kém, Hàn Tam Thiên và Thích Y Vân đã ở chung dưới một mái nhà. Tuy gã biết Thích Y Vân sẽ không làm ra cái loại chuyện kia, nhưng vừa nghĩ tới hai người mỗi ngày sớm chiều ở chung, trong lòng liền cực kỳ khó chịu.

Đối với Đông Hạo mà nói, nữ thần như cô chủ thì không phải tên vô dụng Hàn Tam Thiên kia có khả năng xứng với cô được. Đáng tiếc, gã không thể giết giết Hàn Tam Thiên, không thì Thích Y Vân sẽ oán trách gã cả đời.

"Chúng ta lại gặp mặt." Võ Phong nắm rõ hành tung của Đông Hạo như lòng bàn tay, hầu như mỗi một cử động đều nằm trong vòng kiểm soát cơ sở ngầm của anh.

"Nếu những người đó của anh còn không rút đi, đêm nay ít nhất sẽ xảy ra mười vụ

án giết người." Đông Hạo nhàn nhạt nói.

" Lúc trước ở trên đấu trường, tôi đã nhận ra anh, chỉ là khi đó tôi không biết nguyên nhân anh xuất hiện ở thành phố Thiên Vân. Cho nên mới sắp xếp một số người đi theo anh, anh yên tâm, tôi lập tức cho họ lui lại." Võ Phong nói.

"Chúng ta không phải bạn cùng đường, anh tìm tôi làm gì?" Đông Hạo hỏi.

"Không có bạn bè mãi mãi, cũng không có mãi mãi là kẻ địch. Chúng ta quả thật không phải bạn cùng đường, nhưng có chung kẻ địch, nên chúng ta cũng có thể trở thành đồng minh tạm thời mà đúng không?" Võ Phong cười nói.

"Đồng minh?" Đông Hạo khinh thường cười. Nay, nhà họ Thích gặp phải nguy cơ, tuy không phải trực tiếp do nhà họ Hàn tạo thành, nhưng gián tiếp lại có quan hệ rất lớn tới bọn họ. Bất kể từ góc độ nào mà nói, thì Đông Hạo cũng không cảm thấy mình có thể trở thành đồng minh với Võ Phong được.

"Anh muốn Hàn Tam Thiên chết, tôi cũng muốn thế. Chẳng lẽ còn không tính là đồng minh sao?" Võ Phong nói.

Nhắc đến Hàn Tam Thiên, vẻ mặt Đông Hạo lập tức âm trầm, nếu không phải bởi vì Thích Y Vân, gã đã sớm ra tay giết Hàn Tam Thiên.

"Mặc dù tôi muốn giết anh ta, nhưng tôi sẽ không làm thế, cho nên anh đừng có mà nghĩ lợi dụng tôi." Đông Hạo nói xong, tính toán rời đi.

"Tôi biết lý do anh không dám ra tay, nhưng mà giờ có một cơ hội tốt bày ra trước mặt anh, lẽ nào anh không muốn nghe thử ư?"

Bước chân rời đi của Đông Hạo dừng lại, trong lòng cực kỳ giãy dụa.

Gã biết rõ hậu quả khi giết chết Hàn Tam Thiên hơn bất cứ kẻ nào, Thích Y Vân sẽ không tha thứ cho gã và sẽ càng không bỏ qua cho gã.

Dùng cái chết của Hàn Tam Thiên để gia tăng quan hệ giữa gã và Thích Y Vân hoàn toàn là một truyện cười.

Nhưng sau khi gã nghe thấy lời nói của Võ Phong, lại không thể khống chế được suy nghĩ muốn giết chết anh ta.

Nếu thật sự có cơ hội, gã chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Hàn Tam Thiên.

Võ Phong cười cười, tiếp tục nói: "Tôi có thể đảm bảo với anh. Giết anh ta xong, Thích Y Vân sẽ tuyệt đối không trách tội lên đầu anh, đương nhiên là có người bối nồi giúp anh."

"Người nào?" Đông Hạo hỏi.

"Tưởng Lam." Võ Phong nói.

Đông Hạo nhíu mày, nói: "Tưởng Lam chẳng phải mẹ vợ Hàn Tam Thiên sao, bàta bối nồi thế nào cho tôi được?"

Vẻ mặt Võ Phong đầy cảm thán nói: "Đầu năm nay, mẹ vợ mới là đáng sợ nhất. E rằng ham muốn giết chết Hàn Tam Thiên của bà ta cũng không thua gì anh đâu."

Đông Hạo không hiểu lắm mối quan hệ trong nhà họ Tô, đương nhiên, thông qua danh tiếng bên ngoài của Hàn Tam Thiên, gã biết người nhà họ Tô chắc chắn không thích anh ta. Nhưng mà, gần đây Hàn Tam Thiên làm những chuyện như vậy cho nhà họ Tô lẽ nào còn không đủ để Tưởng Lam đổi mới cái nhìn sao?

"Có Hàn Tam Thiên, nhà họ To mới có ngày hôm nay, Tưởng Lam giết Hàn Tam Thiên rồi, không sợ hai bàn tay trắng à?" fh hỏi.

"Bà ta đúng là lo lắng nhà họ Tô hai bàn tay trắng nên mới muốn giết Hàn Tam Thiên. Tôi sẽ không giải thích tình huống cụ thể cho anh, chỉ tổ lãng phí thời gian thôi. Anh chỉ cần biết Tương Lam muốn giết Hàn Tam Thiên, còn ngay trong hôm nay. Có điều, người bà ta tìm hiển nhiên không phải đối thủ của Hàn Tam Thiên, vì vậy anh nhất định phải ra mặt." Võ Phong nói.

Mặc dù Đông Hạo tôn thờ sức mạnh tối cao, nhưng gã cũng không phải thằng ngu. Võ Phong nói cho gã biết tin tức này, không thể nghi ngờ là đang lợi dụng gã.

"Nếu có cơ hội tốt như vậy, thì tại sao anh không ra tay? Lẽ nào anh không muốn Hàn Tam Thiên chết?" Đông Hạo hỏi.

Võ Phong không có tư cách lộ ra tình huống của nhà họ Hàn ở Mỹ cho Đông Hạo biết. Anh đứng lên nói: "Ba giờ chiều nay, Hàn Tam Thiên sẽ xuất hiện ở phố cổ vùng ngoại ô. Anh có đi hay không thì tự anh chọn đi."

Nhìn Võ Phong rời đi, ánh mắt Đông Hạo dần dần lạnh như băng.

Tưởng Lam muốn giết Hàn Tam Thiên, còn sắp xếp tỉ mỉ luôn rồi. Điều đó với gã mà nói, là là một cơ hội có một không hai, nếu bỏ lỡ, e rằng không còn cơ hội như vậy nữa.

Trong lòng chẳng rối rắm bao lâu, Đông Hạo lập tức quyết định sẽ lợi dụng cơ hội này. Còn Hàn Tam Thiên chết rồi Thích Y Vân sẽ có phản ứng như nào, gã không muốn đi nghĩ nhiều. Chỉ cần tên người

giết không rơi xuống đầu gã, sẽ không bị Thích Y Vân trách là được.

Hàn Tam Thiên ăn cơm trưa ở Mordor, đến hai giờ liền vội vã rời khỏi.

Qua lâu như vậy không gặp Tô Nghênh Hạ, trong lòng anh không nhớ nhung thì nhất định là giả, chỉ là bị anh bị bất đắc dĩ khống chế được mà thôi.

Gắn bó suốt ba năm, dù là chính Hàn Tam Thiên cũng đã quen với tiếng ngáy của Tô Nghênh Hạ mỗi đêm, với anh thì tiếng ngày càng giống như tiếng thôi miên. Chỉ có nghe thấy tiếng ngáy, anh mới ngủ ngon được.

Dùng nửa tiếng chạy đến phố cổ ngoài thành phố, Hàn Tam Thiên tùy ý đi bộ một vòng trước khi Tô Nghênh Hạ xuất hiện. Tuy nơi này cách thành phố Thiên Vân rất gần, nhưng hơn ba năm qua, Hàn Tam Thiên cũng chưa từng tới đây.

Lúc này, từ đối diện một người đầu trọc đi thẳng tới, rõ là có mục đích, vẫn đang ở xa, nhưng Hàn Tam Thiên cũng đã cảm giác được gã đi về phía chính mình.

Khi gã đầu bóng lưỡng đi đến trước mặt, Hàn Tam Thiên hỏi: "Chúng ta quen nhau

"Có một người phụ nữ đập bể cái bình hoa có giá trị liên thành trong tiệm chúng tôi, cô ta nói chồng mình sẽ đến bồi thường, là cậu đúng không?" Gã đầu bóng lưỡng nói.

Là Tô Nghênh Hạ ư?

Hàn Tam Thiên trầm giọng hỏi: "Các người làm gì cô ấy rồi?"

"Đừng khẩn trương, tôi chỉ muốn cô ta bồi thường mà thôi, nếu cậu chịu bỏ tiền. Việc này dễ giải quyết thôi." Gã đầu bóng lưỡng nói.

"Dẫn tôi đi, nếu ông dám làm cô ấy bị thương dù chỉ là một cọng tóc thôi, tôi cũng tuyệt đối không bỏ qua cho các người đâu." Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.