Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1815 chữ

"Anh về biệt thự ở sườn núi sao?" Vẻ mặt Thích Y Vân không thay đổi hỏi nhưng trong ánh mắt có một chút đau lòng.

Hàn Tam Thiên lắc đầu, anh cùng Tô Nghênh Hạ đang trong tình trạng ly hôn, tuy hiện giờ có thể Hàn Yên đã đoán được đó chỉ là ly hôn giả, nhưng đối với người ngoài, thân phận của Hàn Tam Thiên với nhà họ Tô rất nhạy cảm, nếu lúc này anh trở về biệt thự ở sườn núi, chắc chắn sẽ gây chấn động khắp thành phố Thiên Vân này.

Anh không muốn mình trở thành tâm điểm của sự chú ý của mọi người ở thành phố Thiên Vân.

"Chuyện ở thôn Thành Trung sắp hoàn thiện, tiếp theo, tôi phải nghĩ cách để phát triển thôn Thành Trung, tạo sức ảnh hưởng cho bất động sản Nhược Thủy." Hàn Tam Thiên nói.

Thích Y Vân nghe thế, biểu cảm liền thay đổi, chính cô không nhận ra được khỏe

miệng đang hiện lên ý cười, ra vẻ lạnh lùng nói:"Dù sao tôi cũng đã giao hết tiền cho anh, tiếp theo nhìn anh thực hiện, nếu anh thất bại, nhà họ Thích sẽ sụp đổ theo anh."

"Cô cứ yên tâm, trên đời này thứ có thể giết chết tôi chỉ có thời gian." Hàn Tam Thiên thản nhiên nói, trọng trách mà anh đang gánh, không chỉ là hạnh phúc của Tô Nghênh Hạ mà còn có Hàn Thiên

Dưỡng, vì thế anh không thể thất bại được.

Đối với Hàn Tam Thiên, Thích Y Vân rất tin tưởng anh, không có bất kỳ lý do gì chỉ đơn giản là tin tưởng.

"Anh cũng nên cẩn thận, tôi có cảm giác chuyện Hàn Phong xuất hiện không đơn giản." Thích Y Vân nói.

"Cô nói sao?" Hàn Tam Thiên tò mò hỏi, Hàn Phong xuất hiện không phải vì cô sao?

Thích Y Vân suy nghĩ một chút, nói:"Theo hiểu biết của tôi về Hàn Yên, cô ấy có rất nhiều kế sách, thủ đoạn thì vô biên, hơn nữa người phụ nữ này vì để đạt được mục đích mà không từ bất kì thủ đoạn nào, Hàn Phong có khả năng là cũng có ta đến thành phố Thiên Vân, sớm không xuất hiện, muộn không xuất hiện, sao lại xuất hiện vào thời điểm này?"

Hàn Tam Thiên cười khổ, nói:"Cô nên trực tiếp tìm hiểu đi, dù sao cô cũng hiểu Hàn Yên hơn tôi."

"Tôi nghi ngờ, cô ta muốn khiến anh và Hàn Phong xảy ra mâu thuẫn, đối với cô ta mà nói, biện pháp tốt nhất để giải quyết anh chính là giết chết anh, nhưng cô ta phải có lý do mới làm được điều đó." Thích Y Vân nói.

Hàn Tam Thiên nhíu mày, nhờ Thích Y

Vân, anh mới hiểu rõ được, Hàn Yên đưa em trai vào miệng cọp, nếu anh làm chuyện gây tổn thương đến Hàn Phong thế thì cô ta đã có lý do để giết anh rồi.

"Người phụ nữ này thật sự quá thâm hiểm, ngay cả em mình cũng không buông tha." Hàn Tam Thiên cảm thán.

"Thậm chí tôi còn nghĩ, cô ta muốn anh giết chết Hàn Phong, có thế thì vị trí chủ nhân của nhà họ Hàn dễ như trở bàn tay, cô ta có thể không cần phải lo lắng gì nữa." Thích Y Vân nói.

Giải thích lần này của Thích Y Vân khiến Hàn Tam Thiên hiểu hơn về Hàn Yên, nếu cô ta thật sự là một người phụ nữ nham hiểm thì muốn đối phó với cô ta phải thật cẩn thận.

Tuy hiện giờ Hàn Yên tỏ vẻ kiêu ngạo, không giao thiệp với nhà họ Tô, nhưng một khi cô ta không còn đường nào để đi, nhà họ Tô nhất định sẽ trở thành công cụ để cô ta up hiếp người khác.

Để đạt được mục đích mà ngay cả em mình cô ta cũng lợi dụng thì có chuyện gì mà cô ta không dám làm?

"Xem ra, tình cảnh hiện giờ của Nghênh Hạ cũng không an toàn." Hàn Tam Thiênnói.

Thích Y Vân nói những điều này là muốn Hàn Tam Thiên phải cẩn thận nhưng mọi

sự quan tâm của anh đều đặt hết lên Tô

Nghênh Hạ. Đối với điều này, Thích Y Vân chỉ có thể thở dài, cho dù ở thời điểm hay không gian nào, người quan trọng nhất đối với Hàn Tam Thiên chỉ có Tô Nghênh

На.

"Khi nào anh mới quan tâm tôi như thế thì thật tốt." Thích Y Vân nghiêm túc nói.

"Cô mau ăn đi, tôi đi trước." Nói xong, Hàn Tam Thiên xoay người ra khỏi cửa.

Khách sạn Bán Đảo, Hàn Yên xinh đẹp nằm trên giường, trong lúc nửa tình của mê, tóc không bị rối, tư thế ngủ cũng rất hoàn hảo. Không giống với những người khác khi ngủ, cho dù là đang ngủ, Hàn Yên vẫn duy trì hình tượng của bản thân, cô ta có yêu cầu rất khắc nghiệt với chính bản thân mình. Bởi vì trong lòng cô ta luôn nghĩ bản thân rất cao quý, cho dù là việc lớn hay việc nhỏ cô ta chắc chắn phải duy trì được dáng vẻ cao quý, chỉ có như thế cô ta mới cảm thấy bản thân thật sự thuộc hàng quý tộc.

Sau khi thức giấc, Hàn Yên không tiếp tục nằm trên giường, đầu tiên cô xuống giường rửa mặt và trang điểm thật xinh đẹp. Cô ta chưa bao giờ xuất hiện trước mọi người mà không trang điểm, bất kể là gặp ai, cô ta chắc chắn phải mặc những bộ quần áo hết sức tinh xảo. Ở bất kì hoàn cảnh nào, dường như cô ta đã hình thành chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế.

Chuông cửa vang lên, Hàn Yên xác nhận rằng trang phục cũng như vẻ bề ngoài đã đúng ý mình sau đó mới đứng dậy.

"Chị, em chờ chị sắp được nửa ngày rồi, chị không thể mở cửa cho em sớm hơn một chút à?" Hàn Phong giận dỗi nói.

"Cậu không biết chị phải trang điểm à?" Hàn Yên thản nhiên nói.

"Chị em mình lớn lên cùng nhau, em còn chưa thấy dáng vẻ chị khi không trang điểm à?" Hàn Phong nằm dang tay dang chân trên sô pha.

Nhìn thấy dáng vẻ lưu manh của Hàn Phong, Hàn Yên lộ ra vẻ mặt chán ghét.

Sống cùng đại gia đình như thế mà một chút phép tắc anh ta cũng không có, không có chút quyền quý nào. Nếu vị trí người thừa kế của gia đình thuộc về anh ta thì sau này nhà họ Hàn chắc hẳn chỉ có thể bộc lộ mặt giàu có của mình chứ tuyệt đối không thể trở thành một gia đình quyền quý thực thụ.

Nhưng nếu đổi lại cô ta trở thành người thừa kế của nhà họ Hàn, cô ta tin nhà họ Hàn sẽ trở thành gia đình thuộc hàng thượng lưu trong xã hội và được giới thượng lưu ở Mỹ công nhận.

"Tìm chị sớm thế làm gì?" Hàn Yên hỏi.

"Chị, em quyết định sẽ thay đổi hoàn toàn." Hàn Phong trả lời.

Hàn Yên cười nhạt, hỏi:"Thay đổi vì Thích Y Vân sao? Cô ta có sức quyến rũ lớn thế sao?"

Hàn Phong lắc đầu, giọng nói kiên định:"Em muốn gánh vác trách nhiệm của nhà họ Hàn, trước đây bố đã từng nói, nếu em nghĩ đến vị trí thừa kế gia đình này, em nhất định phải chứng minh được bản lĩnh của mình. Em ăn chơi cũng đủ rồi, bây giờ em sẽ cố gắng để trở thànhngười thừa kế của nhà họ Hàn."

Biểu cảm Hàn Yên nghiêm túc, sao đột nhiên Hàn Phong lại thay đổi như thế? Cô ta dùng nhiều năm như thế để khiến Hàn Phong trở thành một tên ăn hại, để Hàn Phong an nhàn hưởng lạc, không tranh giành vị trí thừa kế với cô ta, nhưng Hàn Yên không ngờ rằng Hàn Phong lại thay đổi như thế.

"Cậu có biết giữ vai trò người thừa kế mệt như thế nào không, nếu cậu trở thành đứng đầu của gia đình, sau này cậu sẽ không còn thời gian để vui chơi, cậu thật sự từ bỏ được cuộc sống như thế này sao?" Hàn Yên hỏi.

"Chị, dù sao sau này chị sẽ kết hôn, nếu em cứ như thế này thì sau này nhà họ Hàn sẽ không có người thừa kế. Nếu nhà họ Hàn suy vong, em cũng không còn tiền để chơi đùa nữa." Hàn Phong cười nói, anh ta tìm Hàn Yên tỏ rõ thái độ của mình là muốn Hàn Yên biết được anh ta cũng có ưu thế riêng. Anh ta muốn Hàn Yên phải hiểu rõ, một khi anh ta đã muốn trở thành người thừa kế thì Hàn Yên không còn cơ hội nào.

Những lời này khiến ánh mắt của Hàn Yên trở nên u ám, đây có lẽ là điều khiến phụ nữ đau lòng nhất.

Hàn Yên biết rõ rằng chính vì lý do này mà cô ta phải cố gắng nhiều hơn Hàn Phong gấp trăm lần mới có thể được mọi người chấp nhận.

Vị trí người thừa kế này bố cô ta không phải muốn trao cho ai thì trao mà nó cần phải có được sự đồng ý của những người khác, nhưng với quan niệm trọng nam khinh nữ của mọi người mà khiến cơ hội tranh giành vị trí này của Hàn Yên gặp bất lợi lớn.

Ngay từ khi còn nhỏ Hàn Yên đã dungtúng Hàn Phong, dù cho anh ta làm chuyện gì xấu, Hàn Yên đều sẽ nghĩ biện pháp để giúp anh ta che giấu. Điều này khiến anh ta muốn làm gì thì làm, Hàn Yên tưởng mình đã thành công, nhưng những điều hôm nay Hàn Phong nói khiến Hàn Yên cảm thấy mình đang bị uy hiếp.

"Chị cũng không tính sẽ lập gia đình." Hàn Yên nói.

"Nhưng chỉ là con gái của nhà họ Hàn nếu cả đời này chị không lập gia đình, không sợ bị người khác chê cười sao?" Chị không sợ người khác nói sau lưng là cơ thể chị có vấn đề gì à?" Hàn Phong cười

Hàn Yên hít sâu, cô ta có cảm giác Hàn Phong hôm nay rất khác trước đây, thậm chí cô ta còn cảm thấy xa cách, dường như đây không phải là người em trai mà cô ta đã biết hơn hai mươi năm.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.