Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đoàn Xe Tù!

Phiên bản Dịch · 996 chữ

Ở thời điểm hiện tại, trong ngực Tống Diên có hai tấm ngọc bài, một tấm của chính hắn, bên trong có 83 điểm cống hiến, còn một tấm khác của Khâu tiểu nương tử, bên trong có 7 điểm cống hiến.

Nhằm biểu hiện ra tác dụng của bản thân, Khâu tiểu nương tử cũng liều mạng chế da, bởi vậy trong nửa năm này mới gom góp được 7 điểm cống hiến, sau đó nàng giao lại toàn bộ cho Tống Diên.

Thiếu niên nọ quen đường quen lối đi đến thị phường cấp thấp dưới chân núi, được nửa đường chợt lấy ra một bao y phục dưới một tảng đá đã đánh dấu, thay áo choàng trùm đầu thấp và mặt nạ da người lên. Hắn đã mua được những vật này trong vòng mấy tháng chăm chỉ tiến vào thị phường, cộng cả ba bình “Cố Bản Tham Đan”, là tổng cộng tiêu hao hết 1 điểm cống hiến.

Tấm mặt nạ da người kia chỉ là mặt nạ của người giang hồ, tu huyền giả chỉ cần thoáng cảm giác là có thể vạch trần, không có tác dụng gì lớn, cho nên rất rẻ. Nhưng đối với Tống Diên, nó lại có tác dụng không nhỏ.

Thứ này có thể khiến người ta lầm tưởng rằng hắn chính là đạo phỉ, hoặc một nhân sĩ giang hồ tà đạo nào đó.

Trong vòng mấy tháng sau khi có được món tiền khổng lồ, hắn cũng không có bất cứ biểu hiện gì khác thường chỉ xuống núi như bình thường, bởi vậy mới biết thị phường dưới núi cũng sẽ có người trong giang hồ lui tới.

Khôi Lỗi Tông, hiển nhiên là hoàng đế cao cao tại thượng trong mắt đám võ giả tà đạo giang hồ, ít nhất là nơi này hữu dụng với bọn họ hơn Hoàng triều nhân gian nhiều lắm.

Trong cuộc nói chuyện của những người đó và Khâu Liên Nguyệt, Tống Diên đã biết được một điều, có vẻ như thế giới mà hắn xuyên qua này rất lớn, số lượng Hoàng triều đông đảo, mà Khôi Lỗi Tông của hắn lại là một thế lực tà tu nằm tại khu vực “giáp giới giữa ba đất nước”.

Ba đất nước này chính là ba quốc gia của phàm nhân, tên cũng vừa khéo, được gọi là Ngụy, Thục, Ngô. Nhưng hiển nhiên là ba đất nước này không có mối liên quan gì với Tam Quốc ở thế giới Tống Diên từng sống trước khi xuyên qua.

Cũng vì như thế, chỉ cần Khôi Lỗi Tông bên này muốn người, bọn họ sẽ lập tức đi tới một nước nào đó tùy tiện bắt người, cướp bóc một phen. Nguồn cung luôn ở trong trạng thái dồi dào đến vô cùng vô tận.

Về chuyện khống chế Hoàng triều, dường như Khôi Lỗi Tông không quá hứng thú.

Thứ nhất, phàm triều không có huyền thạch, không có huyền mạch, chiếm cứ những nơi này tuyệt đối là lãng phí thời gian, không có chút ý nghĩa nào cả.

Thứ hai, bọn họ còn cần phàm triều không ngừng cung cấp loại tài nguyên “người” này cho mình.

Tống Diên đi xuống dưới núi, giả vờ đi dạo bên ngoài. Nhưng hôm nay hắn không mua Cố Bản Tham Đan, cũng không đi tới quầy hàng thường ngày mà đi một lúc rồi tiến vào lầu các, thuần thục lấy ra ngọc bài quét quét trên “tấm bảng hàng hóa dựng đứng”.

Tin tức hàng hóa lập tức hiện lên trong đầu hắn.

Tống Diên nhanh chóng quét ngọc bài, tốn 88 điểm cống hiến, mua《 Liễm Khí Thuật 》, 《 Khí Tiễn Thuật 》, sau đó còn có chút lưu luyến xem đống hàng hóa tháng trước mới bổ sung thêm.

《 Sưu Hồn Thuật 》, pháp thuật luyện huyền, có thể dùng, giá bán: 199 điểm cống hiến.

Con người càng sợ cái gì thì càng muốn sở hữu cái đó. Tống Diên rất muốn mua cái này, nhưng 199 điểm cống hiến, vẫn là quá đắt đối với hắn.

Tống Diên nhìn lướt qua danh mục hàng hóa nọ rồi nhanh chóng rời đi.

Hắn đang định đi xung quanh mấy vòng, xử lý mặt nạ da người và áo choàng rồi quay lại đỉnh núi, bỗng nhiên lại nghe được tiếng động truyền đến từ ngoài cửa phường thị. Đó là những âm thanh ồn ào, kèm theo một vài tiếng cười vang không có ý tốt.

Hắn dừng bước chân, nghiêng đầu nhìn về phía cửa chợ, rất nhanh đã trông thấy từng chiếc xe chở tù đang đi tới từ xa. Trong xe chở tù có dẫn theo cả nam lẫn nữ, mặc dù ai nấy đều phong trần mệt mỏi, nét mặt tràn ngập tuyệt vọng, nhưng tất cả đều có chút bất phàm. Nam tuấn tú, nữ xinh đẹp, lại cộng thêm quanh người bọn họ ai cũng toát lên một loại khí chất cao quý, không phải là người bình thường.

Bên cạnh xe có một đám người giang hồ đang cười cợt thỏa thuê, không hề mang theo ý tốt.

“Nhìn tình huống này, có vẻ như Ngụy Quốc hoàn toàn bị diệt rồi, nữ quyến hoàng tử hoàng thất đều bị bắt đi, Huyết Thương Bang tạo phản thì tạo phản, nhưng cũng biết điều, đã đưa toàn bộ những người này tới Khôi Lỗi Cung, hiếu kính tiên trưởng.”

“Nghe đồn hoàng thất Ngụy quốc có một tia huyết mạch Đa Vĩ Hồ Tộc Sơn Hải quốc, huyết mạch đó tuy mỏng manh yếu kém vô cùng, không đủ để bọn họ tu luyện, nhưng lại có thể trợ giúp bọn họ có được dung mạo cực đẹp, nam nữ đều như vậy. Bây giờ được tận mắt nhìn thấy mới biết, đó dường như không phải lời đồn.”

Bạn đang đọc Chế Da Trăm Năm Ta Trở Thành Ma Môn Cự Đầu (Dịch) của Thị Đào Hoa Tô Nha
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.