Bùng nổ tận thế( 2)
Tí tách… Tí tách… Tiếng hạt mưa rơi nhẹ nhàng vào cửa sổ, rồi dần dần chuyển sang rõ ràng hơn, cho đến khi tiếng tí tách bị thay thế bởi tiếng độp độp.
Thời tiết hôm nay thật khác thường. Vào mùa nồm, chuyện mưa to nặng hạt như này gần như là chuyện bất khả thi. Có mưa thì cũng chỉ là mưa bụi lay phay.
Hiếu ngán ngẩm nhìn ra ngoài cửa sổ, tâm trạng của cậu càng ngày càng cảm thấy bất an, dường như có chuyện chẳng lành sắp ập đến.
Ngoài sân trường chỉ có mỗi bóng dáng đạp xe của ông bảo vệ - người duy nhất không kịp trú mưa.
“Chắc ông ấy đang bực tức lắm đây, bị mưa xối ướt hết cả người.” - Hiếu thầm nghĩ.
Cơn mưa nặng hạt đến nhanh rồi đi nhanh. Dù đã sau cơn mưa nhưng bầu trời lúc này vẫn còn đen kịt. Thậm chí, nó có xu hướng tối hơn cả lúc nãy.
Hiện tại đang là giờ ra chơi giữa tiết 3. Hiếu cùng “đồng bọn” như thường lệ kết bè, kết phái xuống nhà vệ sinh. Đấy là chuyện thường ngày lũ con trai lớp cậu vẫn hay làm.
Vừa xuống đến nhà vệ sinh, thằng hút thuốc thì đi hút thuốc, thằng nào tiểu tiện thì cứ tự nhiên tiểu, thằng không mắc đi thì đứng bên ngoài chờ.
Đúng vậy! Những thằng không mắc đi vệ sinh cũng thường xuyên đi theo để chung vui, cũng như là ra oai với “thiên hạ”. Vốn lớp cậu đã đông con trai, lại còn là năm cuối nên không nói ngoa khi nhà vệ sinh do lớp cậu một tay nắm.
Trên đường từ nhà vệ sinh lên lớp, Hiếu đột ngột nghe thấy tiếng nổ lớn. Cậu với đám bạn sững sờ mất một lúc, rồi nhanh chóng ngó nghiêng tìm hiểu nguồn gốc của tiếng nổ.
Theo sau là âm thanh thầy hiệu trưởng thông báo bằng loa:
Các em học sinh lập tức về lớp học, cấm chỉ chạy ra lán xe hay cổng trường gây ồn ào, náo loạn. Nhắc lại…
Đương nhiên lời của thầy hiệu trưởng không có tác dụng vào lúc này. Đứng trước bản tính tò mò cùng tâm lý “nhiều người như vậy, sao mà thầy biết được để mà phạt”, đám học sinh phớt lờ lời cảnh báo.
Theo hướng chỉ ngón tay của một đứa, Hiếu liền thấy bên ngoài cổng trường khói nghi ngút. Chỉ một giây sau, cả đám nhanh chóng chạy về phía cổng trường.
Không chỉ có nhóm của cậu mà toàn bộ học sinh trong trường đều phản ứng như thế. Lũ trẻ với bản tính tò mò đang trong đà chạy lại bị phá quấy bởi một âm thanh khác.
Lần này là tiếng thét kinh hoàng của một bạn nữ. Hiếu nhìn về phía khu học sinh lập tức chết điếng người.
Chỉ thấy ngay giữa trung tâm, mọi người dạt ra xa chỉ để mỗi hai con người đang nằm úp lên nhau.
Một cô gái bị đè xuống dưới đất đang ra sức cầu cứu, tay chân cô cố gắng đẩy ông bảo vệ ra khỏi bản thân. Đột ngột, ông bảo vệ cắn một cái thật mạnh vào má của cô.
Ông ta điên cuồng quay đầu, giật mạnh miếng thịt trên má xuống. Máu bắn ra. Phần thịt đỏ lòm đến ghê rợn, chỉ nhìn thôi cũng đã thấy đau. Bạn nữ kia cũng từ la khóc thành thét gào thảm thiết.
Cô ấy ôm mặt, cố ngăn máu chảy. Chuyện xảy ra đột ngột, vượt quá mức hiểu biết và dự đoán của mọi người.
Hiếu đứng như chôn chân, thậm chí có chút bủn rủn, choáng váng. Lần đầu tiên, cậu thấy nhiều máu đến vậy.
Sau giây ngắn ngủi, đám đông học sinh lập tức như ong vỡ tổ.
- Zombie! Đó chính là zombie.
- Chết rồi! Chết rồi…
- Con mẹ nó! MÌnh phải tỉnh giấc thôi hay mình đang chơi quá liều nhỉ?
- Ai đó giúp bạn nữ kia đi!
- Giúp cái đéo gì! Tránh ra chỗ khác.
Bầu không khí lập tức rơi vào hỗn loạn, vô số học sinh vội vàng chạy loạn, cảnh tượng này quả thật đáng kinh ngạc. Một số nghe lời chạy lên lớp, một số chạy về hướng lán xe.
Ngay lúc ông bảo vệ định tiếp tục tấn công cô nữ sinh thì bị đạp ngã sang một bên. Người cứu cô gái chính là một người bạn khác cùng lớp của Hiếu.
Cố gắng giữ bình tĩnh, cậu chạy đến kéo cô gái lùi lại. Cậu cùng đám bạn định cứu người xong chạy thì con quái vật kia không thỏa lòng,
Bằng một tốc độ đáng kinh ngạc, nó nhảy bổ vào một người bạn của cậu. Lần này, con quái vật cắn xé điên cuồng. Phát cắn đầu tiên trực tiếp nhắm vào cổ họng, rồi không dừng lại, nó cắn nhiều hơn để máu bắn tứ tung, chảy xuống sàn.
Hiếu định tiến lên giúp đỡ thì bị kéo lại. Người kéo là Linh - người bạn thân từ thuở nhỏ của cậu.
Cậu ta cầm lấy tay Hiếu rồi lôi đi, chỉ sang một bên khác, nơi nữ học sinh đang ngồi thở mệt mỏi. Tay cô ấy vẫn che mặt vô ích, nhưng có điều gì đó khác thường đang xảy ra.
Trên trán của nữ sinh đang nổi dần những mạch máu đen căng phồng, điều mà Hiếu đã thấy ở ông bảo vệ trong cái nhìn lướt qua.
Lập tức, Hiếu cùng Linh bỏ chạy, bỏ hết mọi thứ, làm theo bản năng sinh tồn của mình. Cậu chợt nhận ra chân mình dường như không có sức lực. Sau chuyện vừa rồi, tinh thần cậu đã bị choáng váng.
Bỏ đằng sau tai là lời kêu cứu thảm thiết của người bạn. Hai người cùng đám bạn còn sống chạy theo đám đông ra lán xe.
Khi đã rời xa khu học sinh một quãng, Hiếu ngừng lại nhìn Linh rồi nói:
- Lán xe giờ đông lắm, muốn lấy xe là chuyện không thể. Thậm chí nhà trường còn đang cố đóng cửa không cho học sinh về.
Linh hiểu ý bạn mình ngay lập tức:
- Tôi với ông trèo cổng ra ngoài rồi tìm xe hoặc chạy bộ về nhà.
Hiếu gật đầu, bổ sung thêm:
- Ok. Giờ ông cố gắng tìm xe nhé. Tôi sang trường cấp 2 tìm thằng em.
Nói xong, Hiếu quay lại nhìn những người bạn của mình. Nhà của Hiếu và Linh không cách trường quá xa, ở một ngôi làng ngay sau trường, chỉ cách khoảng 2 km, còn những người bạn của cậu thì không.
Họ không nói gì, chỉ tiến lại gần ôm nhau một cái thật chặt. Sau đó, đám con trai chia thành 2 hướng, một ra lán xe, một ra cổng.
Trước khi đi, Hiếu vẫn ngoái lại dặn đám bạn một cách lo lắng:
- Nếu lán xe quá đông thì quay về lớp luôn nhé, nhớ cảnh giác đấy nhé. Đừng có chết đó. Tôi quý các bạn nhiều lắm.
Những người bạn càng chạy càng xa, họ nói gì đó nhưng bị lấn át bởi tiếng ồn ào. Hình ảnh cuối cùng cậu nhìn thấy đám bạn thân là hình ảnh họ vẫy tay chào tạm biệt rồi khuất xa dần.
Hiếu và Linh nhanh chóng chạy đến cổng trường. Nơi này đang đông kín người, học sinh lấy được xe rồi lại bị mắc kẹt ở đây, không thể ra về.
Cánh cổng trường đóng kín, không hề có ý định mở ra. ĐIều kì lạ hơn là ngoài cổng lại có mấy chiếc xe đâm sầm vào nhau. Một cái còn đang trong tình trạng bốc cháy dữ dội.
Đó cũng là nguyên nhân gây ra âm thanh lớn lúc nãy. Một thầy giáo đứng trước cổng sắt, cố gắng ngăn chặn, khuyên nhủ học sinh:
- Các em mau về lớp. Ai không về sẽ bị hạ một bậc hạnh kiểm, cố chống đối sẽ bị đuổi khỏi trường.
Nghe đến đây, có không ít học sinh chùn bước. Đa phần họ chỉ hành động theo đám đông, chứ không biết sự thật sau lưng mình lúc này đang diễn ra những cuộc giết chóc ghê rợn.
Một học sinh đã chứng kiến mọi chuyện, lập tức hét to:
- Thưa thầy! Tận thế đã đến rồi. Chính mắt em đã thấy zombie tấn công người,
Câu nói của cậu ta lập tức gây xôn xao, có kẻ tin, kẻ cười cợt, kẻ hoài nghi, mỗi người lại có một suy nghĩ khác.
Linh liếc nhìn Hiếu thì thấy ánh mắt cậu luôn chằm chằm vào mấy chiếc xe gặp nạn.
- Ông nhìn gì thế?
Hiếu vội đáp:
- Tôi nghi bên trong có zombie.
Dứt câu, Hiếu tiếp tục tiến thẳng về phía cổng trưởng. Linh vội vã theo sau. Thầy giáo thấy lại có 2 học sinh tiếp cận cổng trường liền quát to:
- Đi vào trong ngay lập tức.
Bỏ ngoài tai âm thanh giận dữ, Hiếu bám vào cổng sắt rồi nhanh chóng trèo ra ngoài. Linh lưỡng lự chút rồi làm theo.
Hành động của 2 người giống như phát súng tín hiệu. Một số người vứt xe xuống rồi học theo trèo ra ngoài.
Hiếu vừa nhảy xuống đất, vừa bước đến gần xe ô tô bị tai nạn liền thấy bên trong xe có chuyển động.
Cùng với tiếng va đập mạnh mẽ, cánh cửa bung bản lề, đổ gục xuống đường, con zombie trong xe cũng ngã ra ngoài.
Mắt Hiếu trừng to vì hoảng. Trong khi con quái vật bắt đầu đứng dậy thì bên trong lại đi ra thêm 2 con zombie khác.
Adrenaline đột ngột bùng phát, Hiếu lấy hết sức chạy khỏi tầm nhìn của đám zombie trong một giây.
Sau lưng cậu, đám đông học sinh còn bị chặn bởi cổng trường lúc này mới gào rú ầm ĩ. Chính hành động ngu si không thể cưỡng lại đấy mà mấy con zombie bị thu hút.
Hiếu chẳng biết Linh lúc này ra sao, không có thời gian để bận tâm. Cậu cúi xuống nhặt một viên gạch rồi lao thẳng đến trường học của em mình.
Truyện Chỉ là tận thế tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | hieuhoang2k7 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 3 |