Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Danh Chấn Đông Châu Quận

Phiên bản Dịch · 1652 chữ

Đông Châu quận, Liễu gia.

    “Tư Nguyên, lời ngươi nói là thật sao?” Một nam tử trung niên sốt sắng hỏi.

    “Phụ thân, là thật!” Liễu Tư Nguyên trịnh trọng gật đầu, “Cháo này thật để cho hơn 20 người đồng thời đột phá a!”

    Ngừng một chút, hắn nói tiếp: "Hơn nữa, người này còn có thể dễ dàng đánh bại Võ Trường Không, với tu vi như vậy, thêm vào Hàn Đại Bằng còn phải lấy lòng. Sư phụ của người này có thể là một Võ Vương!"

    Hít ~

    Lời nói của hắn làm cho rất nhiều trưởng lão hít sâu một hơi, Đông Châu quận tuy độc lập với đế quốc, nhưng thực lực lại kém xa đế quốc, chỉ có thể tính là môn phái bình thường, liền xem như tam đại thế gia, thực lực áp đáy hòm cũng chỉ là Võ Vương mà thôi.

    "Tư Nguyên, bất kể như thế nào, ngươi phải nhớ kỹ, không được đắc tội người này khi còn chưa biết rõ tình huống! Chúng ta phải cố gắng kết giao bằng hữu."

    “Ta hiểu.” Liễu Tư Nguyên gật đầu, nói tiếp: “Còn có, ta sai người nấu cháo, ngươi cùng các trưởng lão nếm thử đi.”

    “Được rồi, vậy chúng ta hãy nếm thử món cháo đó có gì đặc biệt…”

...

    Đông Châu quận, Bạch gia.

    "Cha, mẹ! Nhìn xem ta có cái gì khác biệt!" Vẻ mặt Bạch Tiểu Long vô cùng hưng phấn, chạy nhanh vào trong sảnh, đứng thẳng trước mặt cha mẹ, phía sau là Bạch Tiểu Nhã thở dài yếu ớt. .

    “Nhi tử ta lại cao thêm rồi?” Mỹ phụ mỉm cười, vươn tay xoa xoa đầu Bạch Tiểu Long, cẩn thận ước lượng.

    "Không, không, nương, ngươi nhìn lại đi!"

    "Ta thấy ngươi chỉ biết ăn uống, vui chơi... Hả?" Ánh mắt trung niên nhân bên cạnh không khỏi dán chặt vào người Bạch Tiểu Long, lộ ra một tia kinh ngạc, giọng nói cũng chuyển sang ngữ điệu ngạc nhiên, "Ngươi đã đột phá rồi?"

    Bạch Tiểu Long mím môi đắc ý gật đầu, trong lòng hưng phấn khó tả.

    Thiên phú võ đạo của hắn cực kỳ yếu, mặc dù Bạch gia rất nhiều tiền tài địa bảo, dùng thiên tài địa bảo trợ giúp nâng hắn lên đến ngoại công tam trọng, nhưng di chứng cũng đã xuất hiện, đều là do căn cơ của hắn quá yếu, hắn đã không đạt được bất kỳ tiến bộ nào trong hơn một năm.

    Ngoại công chia làm mười tầng, mỗi ba tầng coi như một tiểu bình cảnh, tầng thứ ba cùng tầng thứ tư tuy rằng chênh lệch chỉ có một tầng, nhưng lại cách nhau một trời một vực.

    "Ngươi làm sao đột phá?" Trung niên nhân không khỏi tò mò hỏi, thiên phú võ đạo của Bạch Tiểu Long vẫn luôn là cái gai trong lòng hắn, Bạch gia giàu có quyền thế, nhưng trên đời này, nếu như không có Võ giả cao cường, phú quý cũng như mây. Nói chung tuy có thể thuê cao thủ, nhưng suy cho cùng cũng không bằng chính mình nắm giữ .

    "Con của ngươi, ta thiên phú dị bẩm, tu luyện là có thể đột phá..." Bạch Tiểu Long rắm thúi nói.

    “Tiểu Nhã, ngươi nói đi.” Bạch Thiên Sơn không thèm nói chuyện với con trai, quay qua nói với Bạch Tiểu Nhã.

    "Ừ... Bởi vì một bát cháo..." Bạch Tiểu Nhã do dự một chút, ngữ khí kỳ quái nói, nàng thật sự xấu hổ nói là liếm đáy nồi...

    "Cháo... Ngươi nói cháo cái gì?" Bạch Thiên Sơn không thể tin vào tai mình, nhìn Bạch Tiểu Nhã cười nói: "Tiểu Nhã, ngay cả ngươi cũng bắt đầu lấy lòng phụ thân rồi."

    "Cha, là thật, ta nói với ngươi cháo này quá thần kỳ..." Bạch Tiểu Long lập tức cường điệu thổi phồng Tô Vũ, cuối cùng kết luận: "Gạo ngon như vậy, ta nghĩ sư phụ của hắn không chừng là một vị Thánh giả!"

    Thật tình không biết, suy nghĩ vô tình của Bạch Tiểu Long là gần với sự thật nhất.

    "Ha ha, Thánh giả? Trên đời này làm sao có nhiều Thánh giả như vậy." Bạch Thiên Sơn cười lắc đầu, "Nhưng Tô Vũ này thật sự không đơn giản, cháo kia thật lợi hại như vậy sao?"

    "Là thật! Cha, đợi nếm thử xem, ta cá là ngươi chưa từng ăn thứ gì ngon như vậy, món cháo này có thể đánh đổ những mỹ thực mà ngươi từng ăn!" Bạch Tiểu Long lời thề son sắt nói.

...

    Đông Châu quận, Quận Vương Phủ.

    “Chỉ Vân, sao hôm nay ngươi lại nảy ra ý định mời cha ăn cháo?” Dương Võ cười nói, dáng người cực kỳ cường tráng, ánh mắt mang theo thần quang, không giận tự uy. Hắn chính là Quận Vương của Đông Châu Quận.

    “Nữ nhi gần đây đạt được một loại mỹ thực không tệ, mời cha nếm thử."

    "Mỹ thực? Ha ha ha, khó trách ta ngửi được mùi thơm, ngươi có lòng." Dương Võ nhìn bàn ăn trước mặt, vô cùng vui vẻ, cầm đũa ăn.

    Nhưng mà, ngay sau đó, hắn nhăn mũi, đầu tiên là nhìn mùi thơm của thịt gà, lắc đầu, sau đó nhìn Túy Tiên Tửu lòng bàn tay, lại lắc đầu: "Mùi hương này... Rất đặc biệt..."

    Món ăn trên bàn đều là bảo bối, đều là món hắn yêu thích nhưng lại không phải là khởi nguồn của mùi thơm, mùi thơm tưởng như hờ hững nhưng lại lấn át mùi vị của tất cả các mỹ thực trên bàn, khiến người ta khó quên.

    Dương Võ cau mày, nhìn lướt qua từng món ăn trước mặt, cuối cùng đành phải nhìn đến bát cháo trắng ở giữa bàn.

    Tuy rằng không muốn tin nhưng hắn cũng không thể không tin, mùi thơm từ cháo trắng tỏa ra, lúc đầu hắn còn thắc mắc tại sao Dương Chỉ Vân lại để cháo trắng vào giữa nhiều mỹ thực như vậy. Bây giờ có vẻ như món cháo này... Không đơn giản!

    “Chỉ Vân, cháo này…” Dương Võ nhìn Dương Chỉ Vân, trong mắt không che giấu được vẻ kinh ngạc.

    Mà ở phía một bên khác của Quận Vương Phủ ——

    “Theo lệnh của quận chúa, Đường Tiếu sau này sẽ là tổng quản ngoại phủ, phụ trách việc phân bổ nhân sự trong ngoại phủ.” Một thị nữ ở trong phòng tạp dịch lớn tiếng nói, nhìn qua. Đường Tiếu nở nụ cười tươi như hoa, "Đường tổng quản, sau này nhờ chiếu cố tiểu muội nhiều hơn. "

    Đường Tiếu lúc này còn chưa tỉnh lại, cả người còn đang mơ màng, thần sắc mê mang nhìn trái nhìn phải, sau khi xác định chỉ có một mình Đường Tiếu, mới run giọng hỏi: "Cái... cái... ta nghe lầm sao, ta... Tổng quản ?..."

    “Đường tổng quản, không sai, quận chúa đặc biệt thăng chức, từ nay về sau ngươi chính là tổng quản ngoại phủ.” Nha hoàn nịnh nọt nói với hắn.

    "Không thể! Hắn làm sao có thể là tổng quản ngoại phủ? Ta Trần Lãng là người đầu tiên cự tuyệt!" Trần Lãng trên mặt nổi gân xanh, trợn to hai mắt chỉ vào Đường Tiếu, quát: "Nếu như Ngươi muốn làm tổng quản ngoại phủ, ít nhất phải có tu vi ngoại công đỉnh phong, thực lực của hắn tương đương ta, dựa vào cái gì để hắn làm tổng quản!"

    “Chỉ vì là bằng hữu của Tô Vũ công tử, Tô công tử sau này sẽ là khách quý của Quận Vương Phủ chúng ta.” Thị nữ khinh thường liếc Trần Lãng một cái, “Ngươi là cái gì? Dám nghi ngờ quyết định của Quận chúa?"

    “Tô... Tô Vũ?” Trần Lãng đầu ong ong, lui về phía sau mấy bước, không khỏi lắc đầu, “Không thể nào, Tô Vũ vốn dĩ chỉ là một tên tạp dịch, ngoại công chỉ có nhất trọng, hắn ..."

    Không chỉ hắn, mà những người khác thần sắc đều cực kỳ phức tạp, ai có thể ngờ tới một cái bị người khác giễu cợt phế võ công bây giờ lại trở thành nhân vật phong vân sau khi rời khỏi Quận Vương Phủ, khó trách hắn lại dứt khoát như vậy từ chức. Xem ra là đã có dự tính sẵn.

    Đường Tiếu không khỏi nghĩ đến bóng dáng ở trong chợ bình tĩnh bán gạo cho con em thế gia, khó trách ngày đó hắn mạnh miệng như vậy, thật nực cười khi lúc đó mình còn ngăn cản hắn, không để cho hắn nghỉ việc.

    “Từ nay về sau, Tô công tử sẽ là khách quý của quận chúa, quận chúa không muốn trong cung nghe bất kỳ lời bình phẩm nào không hay về Tô công tử!” Thị nữ nói xong, khom người khom người trước Đường Tiếu mới lui ra.

    "Đường tổng quản, ta chưa từng vu khống Tô công tử..."

    "Đường tổng quản, lần đầu tiên nhìn thấy Tô công tử, ta đã biết hắn rất có bản lĩnh, sau này mong ngươi chiếu cố nói với hắn vài câu..."

    "Đường tổng quản, thời điểm Tô công tử nghỉ việc, ta liền biết tương lai hắn không phải vật trong ao, ta cũng chưa từng cười nhạo Tô công tử. . . "

    "Đường tổng quản, đây là tiền lương tháng trước của ta, xin nhận..."

    ...

    Gần như cùng lúc đó, các đại gia tộc ở Đông Châu quận đều bắt đầu biết đến sự tồn tại của Tô Vũ, cũng vào ngày này, vô số đại gia tộc ở Đông Châu quận đều uống qua cháo trắng, nhất thời Đông Châu quận hình thành tình cảnh hương cháo ngàn dặm.

Bạn đang đọc Chiếm Cái Đỉnh Núi Làm Đại Vương (Bản Dịch) của Mộc Hạ Trĩ Thủy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi unikey124
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 167

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.