Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiên Tri 1

Phiên bản Dịch · 1051 chữ

Trình Thực thật sự rất muốn cười phá lên, lại không dám hành xử quá lộ liễu. Hắn biết chắc chắn Từ Lộ đang quan sát mình, có điều hẳn cô ta vẫn còn hoài nghi, không biết Trình Thực này có phải "hàng xóm" mà mình quen biết hay không.

Đúng là Từ Lộ đang đánh giá Trình Thực, cô ta vừa vờ như không có chuyện gì xảy ra, chỉ là vô tình nhìn lướt qua chỗ hắn, vừa cố gắng nhớ lại những lời Tạ Dương đã nói với cô ta về Trình Thực.

"Ở căn nhà kế bên có một Pháp sư tên Trình Thực, dung mạo bình thường, trông hơi béo, nhìn thôi cũng biết là một anh mập thích ru rú trong nhà. Anh ta đã xin tôi giúp hắn một tay được một thời gian rồi, tôi thấy anh ta đáng thương quá nên mới xông đại vào màn chơi nào đó có vũ khí cấp A để lấy vũ khí về cho anh ta."

"Anh ta trông tầm thường thế thôi chứ có nghĩa khí lắm, biết đền ơn đáp nghĩa, còn tặng tôi một lọ thuốc chữa thương cấp A..."

"Lọ thuốc đó không phải rớt ra từ màn chơi mà chắc chắn là nhặt được trong thí luyện, tóm lại nhất định không hề thua kém món vũ khí mà tôi đưa cho anh ta."

"Xếp hạng của tôi cao, biết nhiều tuyệt chiêu, giữ lại cũng vô dụng, thôi thì tặng cho cô đấy, cô cứ cầm đi, biết đâu thời khắc mấu chốt có thể cứu cô một mạng. Kỳ thật thuốc này cũng bình thường...ở mức tạm được, nên không cần cảm ơn tôi đâu."

Hiển nhiên, Trình Thực ngồi đối diện cô ta lúc này và Trình Thực qua lời kể của Tạ Dương không quá giống nhau, chí ít Trình Thực ngồi đối diện không hề xấu, mà đâu chỉ không xấu, phải nói là khá đẹp trai nữa.

Ngoài ra, hắn vừa nói hắn là Mục sư.

Không khớp với chức nghiệp Pháp sư của Trình Thực kia.

Ai cũng biết chức nghiệp là thông tin rất khó ngụy trang.

Nên là...chỉ vô tình trùng tên thôi chăng?

Không biết tín ngưỡng của hắn là "Ký Ức" hay là "Thời gian" đối lập với mình nữa.

Thời gian Trình Thực quay đầu nhìn Bách Linh quá dài, cộng thêm nụ cười có hơi biến thái trên mặt, kết quả đã khiến Bách Linh hiểu lầm.

Cô ta nhoẻn miệng cười đầy ẩn ý, đồng thời liếc mắt đưa tình với Trình Thực, cho rằng bản thân gặp phải người “cùng chung chí hướng”.

Nào ngờ ngay khi vừa kích phát Cảm Quan Đuổi Bắt, cô ta lập tức nhận ra trong biển cảm xúc của người đối diện không xen lẫn chút dục vọng nào, sạch sẽ như tờ giấy trắng, có muốn đánh dấu cũng không cách nào đánh dấu được.

Nụ cười trên môi cô ta vẫn tươi tắn như cũ, nhưng trong lòng lại ngấm ngầm dán cho Trình Thực một cái nhãn: Thái giám hoặc đồng tính.

Và tất nhiên Trình Thực chẳng biết gì về chuyện này hết, bấy giờ hắn cũng ý thức được hành động của bản thân có hơi mất lịch sự, vội dời mắt.

Lầm thí luyện này hẳn sẽ thú vị lắm đây.

Ba nam với ba nữ; ba Ca sĩ với ba người không phải Ca sĩ; ba người đeo mắt kính và ba người không đeo…

Đối xứng ghê nơi.

Nhưng không thể phủ nhận một điều chức nghiệp Ca sĩ này nghiêng nhiều về hỗ trợ, thế nên trong đó cũng có không ít người chơi kiểu tạm bợ.

Bởi cái nghề này ai mạnh là mạnh hẳn, có thể nói là bậc thầy phụ trợ hàng đầu, người nào từng hợp tác cũng đều khen nức nở, nhưng đã yếu là sẽ yếu hẳn, toàn sống lay lắt cho qua ải thôi.

Nếu là những chức nghiệp hỗ trợ khác, dù thiên phú không cao thì ít nhất vẫn có thể hồi máu, kỹ năng của chức nghiệp ca sĩ rất yếu, thế nên năng lực dựa hết vào thiên phú.

Thiên phú không tốt, vậy buff mang tới rất dễ khiến người khác nổi điên.

Tỷ như trong trường hợp sau: Trên chiến trường giết người như ngóe, khí thế sôi trào, Ca sĩ bên ta cất tiếng hát vang, giúp tăng sức ăn của các chiến sĩ quân minh.

Tính ra nó đúng là buff tăng cường hàng thật giá thật đấy.

Nhưng bảo nó có ích thì nói thật là không thấy ích lợi chỗ nào luôn, chẳng lẽ là giúp quân ta gặm quân địch thêm hai phát?

Túm lại, không có tích sự gì sất.

Nhưng với tình hình hiện tại thì chí ít còn có cô giáo viên tóc xoăn dạy tiếng Anh kia trông khá là đáng tin.

“Do ở đây không có tín ngưỡng đối lập với tôi, thế nên để nâng cao hiệu suất, giờ tôi sẽ tung chiêu luôn.”

Phương Thi Tình mỉm cười, lấy ra một quyển sách, đặt lên bàn.

"Xuyên thấu bản chất, tìm ra chân lý, tôi là tín đồ của ngài ấy."

Ca sĩ của "Chân Lý" - Thi Sĩ Biết Tuốt.

Một chức nghiệp vô cùng ưu tú có thể biến sách kỹ năng thành dạng sổ gấp để tiện tay sử dụng bất cứ lúc nào.

A Minh trợn trừng mắt nhìn cô, sau đó ngoái đầu nhìn ông chú "Hỗn Độn", mặt căng như dây đàn

"Cô dám chắc ông ta không tín ngưỡng "Si Dục" hả?"

Phương Thi Tình mỉm cười gật đầu, sau đó trịnh trọng nói:

"Cục diện hiện tại có lẽ khá phức tạp, nhưng tôi tin mọi người ở đây đều có ý thức hợp tác, dù gì thì trong mê cung "Ký Ức", càng nhiều người hiệu suất sẽ càng cao, đúng không?"

"Chị nói đúng lắm, mà chắc tôi không cần tự giới thiệu nữa đâu ha, trong đầu mọi người nghĩ thế nào thì đúng là thế đó đấy."

Bách Ling mỉm cười phụ họa, sau đó uống cạn ngụm rượu cuối cùng trong chai.

Bạn đang đọc Chư Thần Ngu Hí của Nhất Nguyệt Cửu Thập Thu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.