Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quay Lại Thí Luyện 3

Phiên bản Dịch · 1061 chữ

"Xếp hạng 2000 sao?"

Thấy mọi người quay sang nhìn mình, hắn ta luống cuống tự giới thiệu:

"A Minh, Minh trong khắc cốt minh tâm, "Văn Minh", Sát thủ, xếp hạng 1717."

Thiếu niên vừa dứt lời, Trình Thực lập tức cau mày.

Người này đang nói dối.

Chỉ là không biết thứ hắn ta muốn che giấu là mệnh đồ hay xếp hạng, bởi chức nghiệp không dễ ngụy trang, cũng không cần thiết phải ngụy trang.

Nhưng nhìn dáng vẻ hoảng hốt này của hắn ta...trông chẳng giống Sát thủ chút nào. Thường thì Sát thủ sẽ già dặn hơn mà nhỉ?

Lúc này, Trình Thực chợt nhớ đến Tống Á Văn, thôi, có lẽ xu hướng trong giới Sát thủ ngày nay là kiểu tương phản đối lập như vậy cũng nên.

"Nè, anh trai à?"

Trong lúc Trình Thực đang đăm chiêu suy nghĩ, thiếu niên bỗng cất tiếng gọi hắn.

Trình Thực sửng sốt vài giây, giờ mới phát hiện chẳng biết từ lúc nào mà thứ tự giới thiệu đã bị đảo ngược, và trùng hợp làm sao thiếu niên lại ngồi bên trái hắn.

Mới đó đã đến lượt hắn rồi sao?

Trình Thực điều chỉnh lại biểu cảm, vui vẻ hào hứng tự giới thiệu về mình:

"Trình Thực, "Tồn Tại", Mục sư, xếp hạng 1501."

Vừa dứt lời, hắn tinh mắt phát hiện cô gái ngồi đối diện hơi cau mày.

Hửm? Thú vị rồi đây.

"1500?"

Hai mắt A Minh trợn trừng, hết nhìn Phương Thi Tình lại quay sang ngó Trình Thực, hoảng loạn buột miệng:

"Lại chênh nhau 500 hạng?"

"Lại?"

Trình Thực mỉm cười.

"Ải thí luyện tuần trước cũng chênh nhau 500 hạng, cực kỳ khó nhằn, suýt đi đời nhà ma luôn."

"Nhưng cậu vẫn còn sống đó thôi, đúng không?"

A Minh gượng cười, không mấy lạc quan đáp:

"May mắn thôi."

Hoạt động tự giới thiệu lại tiếp tục, lần này đến lượt ông chú ngồi bên tay phải Trình Thực - người nãy giờ cứ xoa đầu hoài.

Tóc tai ông chú khá dài, có chút lộn xộn, trời nóng muốn chết mà lại khoác áo da cổ lông, ánh mắt thoạt nhìn có hơi chán chường.

"Hoàng Ba, "Hỗn Độn", ca sĩ, 1998."

"Hỗn Độn"! Mệnh đồ đối lập với "Văn Minh"!

Có kịch hay để xem rồi.

Trình Thực mỉm cười đánh giá sắc mặt Phương Thi Tình và A Minh, lại phát hiện hai người họ chỉ liếc nhìn ông chú lâu vài giây rồi thôi, không có phản ứng gì bất thường hết.

Trái lại, ngón tay Hoàng Ba cứ luồn vào mái tóc, liên tục xoa bóp da đầu, không thèm ngước mắt lên nhìn lần nào, cứ như chẳng hề để ý đến chuyện trong số các đồng đội có người kẻ địch của mình.

"Lại một người xếp hạng 2000 nữa sao?

"Cũng là ca sĩ hả?"

Người chơi nữ ngồi đối diện Trình Thực hô lên thảng thốt, sau đó vội vàng che kín miệng mình.

Cô gái này chính là người đã cau mày khi nghe thấy mệnh đồ của Trình Thực.

"Sao nhỉ, chẳng lẽ nhiệm vụ hôm nay là so tài ca hát?"

Một người chơi nữa khác vẫn đang nốc rượu hơi nghiêng đầu, khuỷu tay chống trên bàn, nhẹ nhàng lắc lư chai rượu, đầu lưỡi liếm quanh môi một vòng, đặng nợ nụ cười đầy duyên dáng:

"Bách Linh, mọi người có thể gọi tôi Điểu Điểu, "Trầm Luân”, Thợ săn, xếp hạng thấp lắm, không tiện nói, các anh, các chị nói sao tôi nghe vậy là được rồi."

Dứt lời, cô ta lại rót hai ly rượu, động tác khá là thô lỗ, làm rượu vung vẩy ra ngoài, văng trúng cả quần áo, nhưng cô ta chẳng thèm để tâm, cứ thể để mặc cho chiếc váy sa tanh đen với phần cổ khoét sâu của mình ướt nhẹp, dán sát vào ngực, để lộ hai quả đồi căng tròn khiến người ta nhìn mà sôi máu.

"Chuyện tôi giỏi nhất là nghe lời đó nha..."

"Ô Đọa."

Không cần nhìn, chỉ cần ngửi mùi thôi Trình Thực cũng đoán được chị gái đeo vòng cổ này là một Thợ săn "Ô Đọa", rất có cảm giác dẫn dụ.

Sở trường của họ là phóng túng dục vọng của bản thân, dẫn dụ con mồi rơi vào cạm bẫy của mình, chèn ép tâm trí, bạo hành tinh thần của con mồi, khiến đối phương lạc mất bản thân trong lúc buông thả, chìm sâu vào biển dục vọng để rồi không còn khả năng chống cự.

Xem chừng chị gái này là một cao thủ trong việc theo đuổi sự sa đọa về thể xác, nhưng Trình Thực lại phát hiện cô ta không hề nói dối, chứng tỏ xếp hạng của cô ta trên bảng xếp hạng Thành Thật thật sự rất thấp.

Xếp hạng thấp, nhưng lại có thể tiến vào ải này...Có chút năng lực đây.

Sát thủ A Minh nhìn thấy dáng vẻ lả lơi này của cô ta thì tỏ ra không được tự nhiên cho lắm, ông chú Hoàng Ba vẫn đang xoa đầu, Phương Thi Tình thì hào hứng đánh giá, còn người chơi nữ cuối cùng ngồi bên cạnh cô ta lại lộ rõ vẻ chê bai.

Trình Thực suy tư nhìn người chơi nữ cuối cùng, cô gái này sở hữu gương mặt thanh tú, cũng đeo kính, thái độ khá là ung dung, nhưng lại liên tục né tránh ánh mắt của Trình Thực.

"Từ Lộ, "Hư Vô", ca sĩ, xếp hạng 1643."

"?"

Cô gái vừa cất giọng, Trình Thực khẽ rùng mình, sau đó vội quay sang nhìn Bách Linh, cố gắng che đi khóe miệng sắp không nhịn được mà nhếch lên của mình.

Xem đi, không phải trùng hợp lắm sao?

Tiên tri duy nhất ở đây, hơn nữa còn là người quen, khả năng cao chính là cô gái giọng dẹo chảy nước mà simp chúa họ Tạ nào đó cua hoài vẫn chưa tới tay kia rồi.

Chậc chậc, tín đồ của "Vận Mệnh" hả, thật ngại quá, trong ván này, thân phận của tôi là tín đồ "Thời Gian" nè.

Nói cách khác, tôi là sói đó!

Khục!

Bạn đang đọc Chư Thần Ngu Hí của Nhất Nguyệt Cửu Thập Thu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.