Chương 3: Huấn luyện ma quỷ
Vụ ám sát xảy ra đột ngột biến động quá lớn không có khả năng che giấu được, thành chủ không chỉ phát động lệnh truy nã toàn thành cấp năm mà Bạo Đầu Tu La Tràng cũng chính thức bị bế lên bản tin.
Giờ đây nhà nhà đều đã biết về sự tồn tại của một tên cổ sư sát thủ máu lạnh đã giết chết bốn học sinh trung học thiên tài.
Không ít gia đình đã tạm thời cho con cái nghỉ học, nhất là ở những trường xảy ra vụ ám sát kinh hoàng nọ. Bạo Đầu Tu La Tràng cũng theo đó trở thành chủ đề nóng trên mạng, bị mọi người lấy ra bàn tán sôi nổi vô cùng.
“Không nghĩ bản tọa chỉ tùy tiện ra tay vậy mà lại làm đám phàm nhân các ngươi sợ hãi như vậy.”
“Lầu trên nói nhảm không biết ngượng, da mặt dày hơn tường thành rồi?”
“Bạo Đầu Tu La Tràng này có thể trốn thoát được bao lâu, bí cảnh Tân Niên không phải chuyện đùa a.”
“Tên sát thủ này cũng không khỏi trẻ trâu quá đi, ta mà đặt biệt hiệu như vậy đã sớm tự đập đầu vào tường tự vẫn rồi.”
“Lão tử là nam tử hán đại trượng phu, vung một tay liền có thể đập chết mười tên Bạo Đầu Tu La Tràng.”
…
Vi gia, Nghị Sự đường
Tộc trưởng Vi Thục ra lệnh triệu tập các gia lão Vi gia tụ tập chỗ tại đây.
Vi Thiếu Hổ ngược lại cũng không diễn kịch, bày ra bộ mặt âm trầm giống các gia lão Vi gia khác vì mọi người đều biết con trai gã, Vi Thiếu Phong, chính là người xếp hạng mười hai trong cuộc thi công khai toàn thành phố.
“Thiếu Hổ, ngươi và Thiếu Phong hãy tạm thời dọn đến trong tộc địa đi.”
Quả nhiên! Vi Thiếu Hổ mừng thầm trong lòng, gã tạm thời nén xuống đắc ý mà cung kính chắp tay.
“Đa tạ tộc trưởng đại nhân ban ân, ta sẽ lập tức trở về đón tiểu Phong.”
“Không cần vội, ta đã sắp xếp người đi đón hắn sau khi tan học rồi. Lần này ta triệu tập tất cả các ngươi không chỉ là vì việc tộc ta lại có thêm một danh ngạch công khai mà còn để bàn bạc về nước đi sắp tới của Vi gia.”
Y lúc này mới lấy ra một con cổ trùng Tín đạo, từ đó chiếu ra một đoạn văn bản trên không trung.
Nội dung của văn bản này chính là việc này quan hệ không nhỏ, Thiên Đình sẽ có quan chấp pháp tiến về Vĩnh An thành điều tra và truy bắt tội phạm truy nã Bạo Đầu Tu La Tràng.
Vi Thiếu Hổ vốn còn đang mừng thầm không khỏi hơi giật mình, trái tim gã chùng xuống nhưng cũng không dám biểu hiện ra ngoài.
Hành động của gã không phải là việc làm tự phát tùy tiện mưu lợi cá nhân. Phải biết là tiền thuê Bạo Đầu Tu La Tràng không rẻ, bán gã đi làm không công mười năm cũng không trả đủ.
Hẳn là đến lúc cần thiết, vị đại nhân kia sẽ chủ động liên lạc với gã.
Còn về trường hợp bản thân mình bị giết người diệt khẩu thì Vi Thiếu Hổ lại không hề mảy may nghĩ đến.
Cũng không phải do gã có nắm chắc đối với vị đại nhân kia mà trong não hắn đang cất giấu một con cổ trùng nhỏ bé vô cùng, không thể nhìn thấy bằng mắt thường được.
Cổ trùng này lặng lẽ kí sinh trong đầu gã, ăn sạch mọi loại suy nghĩ tiêu cực hay nghi ngờ của gã về vị đại nhân kia. Còn đến lúc Vi Thiếu Hổ bị tra ra và tróc nã thì sao ư?
Đơn giản là nổ tung thành một đống thịt vụn mà thôi.
...
Mặc Hiểu Minh ngồi chung với Mặc Tuyên Quang, cả hai đều đang ăn một loại thực phẩm chức năng đặc biệt có tác dụng cường kiện cơ bắp, tăng mạnh tốc độ phát triển thể chất.
Loại thực phẩm này có dạng đặc sệt như cháo, màu sắc lại xám xịt ảm đạm, hương vị ngược lại cũng không có gì nổi bật.
Nhưng Mặc Hiểu Minh ngược lại không hề chán ghét nó mà còn rất nhanh chóng ăn hết khẩu phần của bản thân, cảm nhận được tốc độ tiêu hóa nhanh vô cùng, cả người hắn cũng ấm lên.
Mặc Tuyên Quang cũng lập tức hoàn thành khẩu phần rồi lôi hắn ra sân tập rèn luyện thể chất tổng hợp.
Hôm trước sau khi các gia lão bàn bạc xong đã đi đến quyết định chuyển Mặc Hiểu Minh về bản doanh Mặc gia, tiếp nhận huấn luyện của gia tộc.
Một trong các phương diện chính gia tộc quyết định bồi dưỡng hắn chính là thể chất. Dù sao thì cổ sư nhị chuyển chân nguyên là có hạn, cái gì tự làm được thì không nên phụ thuộc vào cổ trùng trong chiến đấu.
Mặc Hiểu Minh cũng không thể hiện bất mãn gì với quyết định này mà chăm chỉ luyện tập cùng Mặc Tuyên Quang. Dù sao thì thêm một phần thực lực cũng đồng nghĩa với việc thêm một phần cơ hội hắn giành được đạo ngân Tân Niên.
Theo lịch trình mới hắn phải dậy lúc bốn giờ rưỡi, lập tức uống vào khí huyết hoàn để tuần hoàn khí huyết và hồi phục thể lực rồi chạy bộ leo dốc liên tục một tiếng không nghỉ.
Hắn sau đó mới có ba mươi phút nghỉ ngơi hiếm hoi dùng để tắm thuốc cường kiện cơ thể, đả thông kinh mạch khí huyết, kích thích đào thải mọi tạp vật từ hôm trước.
Lại một tiếng đứng tấn nâng đá để ổn định khí lực, bơi ngược dòng trên một con sông lớn hung dữ rồi nuốt vào một số đan dược tẩm bổ. Trong khi đợi cơ thể tiêu hóa và hấp thu dược lực xong thì Mặc Hiểu Minh lại ngồi xếp bằng, ôn dưỡng không khiếu tự tăng cường tu vi của bản thân.
Mãi cho đến tận bây giờ hắn mới được ăn sáng, cho dù món ăn bề ngoài không đẹp mắt, hương vị bình thường thì cả hắn lẫn Mặc Tuyên Quang đều đã đói meo.
Mặc Hiểu Minh tự nhận thể chất của bản thân khá tốt nhưng trải qua một phần huấn luyện hàng ngày của y cũng không khỏi ăn không tiêu, nhìn y mà thầm than trong lòng hai tiếng quái vật.
Càng kinh người là y so với hắn lại càng khủng bố hơn, bài tập đều nặng hơn nhiều lần lại còn đeo tạ trên cơ thể.
Trước đó hắn nhìn qua chỉ thấy y vừa cao vừa gầy nhưng bây giờ nhìn tận mắt thân thể Mặc Tuyên Quang dưới lớp áo, hắn mới biết được.
Tên này căn bản không phải người mà là một con thú vương đội lốt người!
Chỉ riêng trình độ luyện thể của y đã có thể tương đương với một số cổ sư nhị chuyển chuyên về Lực đạo. Nhưng mà Mặc Tuyên Quang rèn luyện là chính mình, không hề bị gò bó bởi cổ trùng.
Mà càng làm hắn khó tin là mục tiêu của y lại không phải cổ sư Lực đạo mà là Nô đạo. Nhưng đương nhiên đó là chuyện của tương lai, cổ sư trước khi đạt đến tam chuyển đa số sẽ không chuyên tu bất kì đạo nào mà là sự phối hợp đa dạng cổ trùng dựa trên hiệu quả.
“Làm tốt lắm, chúng ta nghỉ một chút.” Mặc Tuyên Quang ra hiệu cho hắn dừng lại. So với hắn thì y không có nửa phần mệt mỏi, cả tinh thần và thể lực đều ở trạng thái sung mãn vô cùng.
Hộc hộc
Được phép nghỉ ngơi hắn lập tức ngồi bệt xuống đất thở dốc từng hơi để nhanh chóng lấy lại thể lực. Một vị cổ sư tam chuyển của gia tộc lập tức tiến đến vận dụng cổ trùng giúp cả hai nhanh chóng hồi phục thể lực.
Dưới ánh sánh xanh lục nhàn nhạt, cơ thể hắn như bị kích thích, chỉ trong mấy hơi thở đã sung mãn trở lại, cả người hưng phấn không thôi.
Cổ sư rèn luyện thể chất đương nhiên phải khác người thường rồi, bằng loại phương pháp biến thái này, Mặc Hiểu Minh chắc chắn có thể nhanh chóng tiến bộ vượt bậc kịp thời gian tiến vào bí cảnh mấy tháng sau. Còn các loại cổ trùng như Hắc Thỉ cổ hay Hùng Lực cổ dù có thể nhanh chóng tăng lên sức mạnh thể chất nhưng cũng sẽ khắc lên người hắn các loại đạo ngân khác nhau.
Đã từng có năm, bí cảnh Tân Niên từng thuộc loại hình cổ sư mất hết tu vi và các loại đạo ngân gia thân mà chỉ có thể đạt được chiến lực qua ban thưởng từng tầng của bí cảnh.
Năm đó không chỉ có cổ sư phàm nhân mà cổ tiên cũng tử thương vô số, tổn hại nặng nề nguyên khí của Trung Châu. Kể từ đó các thế lực cũng không dám phụ thuộc vào các loại đạo ngân gia thân nữa.
Hai người cũng nhận lấy một loại nước tăng lực đỏ ngòm tanh hôi kì lạ.
“Đây là máu Vạn Thú Vương pha loãng cùng các loại dược phẩm bồi bổ khác. Vị hơi ghê nhưng ngươi sẽ quen thôi.” Giải thích xong, Mặc Tuyên Quang làm mẫu trước, đưa cốc lên tu một ngụm hết sạch máu trong cốc.
Lập tức cơ bắp của y to lên một vòng, làn da cũng ửng hồng.
“Tiếp tục!” Y hú lên một tiếng phấn khích rồi tự mình chạy trước, dù cho đang đeo tạ kim loại nhưng tốc độ vẫn lưu loát nhanh nhẹn vô cùng.
Mặc Hiểu Minh cũng không chần chờ mà bóp mũi, dốc cốc máu lên tu từng ngụm cho đến khi cạn.
Dòng máu Vạn Thú Vương lập tức hóa thành một dòng hơi nóng truyền khắp cơ thể hắn, tăng nhanh tốc độ tuần hoàn máu.
Cơ thể vốn bình thường cân đối của hắn cũng theo đó to lên một vòng, trước đó hắn đã chịu kích thích của ánh sáng hồi phục bây giờ lại càng ngứa ngáy, hận không thể nhảy vào biển lớn bơi qua các đại lục hay dùng tay không leo lên đỉnh núi cao nhất.
“Tuyên ca đợi ta!” Mặc Hiểu Minh không chần chừ nữa, vọt ngay theo bóng lưng của y.
Mặc Hải Thiều từ xa thấy cảnh này hài lòng vô cùng, ông ta đích thân giao phó nhiệm vụ chỉ bảo Mặc Hiểu Minh cho Mặc Tuyên Quang, không chỉ là tín niệm y mà cũng là đang thử y, cũng là thử thái độ của phân gia.
Mặc gia chia thành chủ mạch và chi mạch, tông gia và phân gia. Mấy trăm năm qua dù không hề xảy ra bất hòa nhưng ông ta không lúc nào là buông xuống cảnh giác của bản thân cả.
Chủ mạch được lão tổ ưu ái rõ rệt, lợi ích khiến nhiều người phải đỏ mắt.
Phân gia dù cũng có ý kiến bất mãn nhưng cũng không quá kịch liệt.
Dù sao cũng là xã hội hiện đại, phân gia đông nhưng phân tán, nhiều người thậm chí còn chỉ tu hành ở mức độ vừa đủ để tiếp nhận công việc kinh doanh của gia tộc chứ không hề có chí tiến thủ.
Ngược lại những người khắc khổ tu hành như Mặc Hiểu Minh và Mặc Tuyên Quang mới là thành phần cá biệt. Mặc Tuyên Quang thì điên cuồng luyện thể, hàng ngày đều tuân theo lịch trình nghiêm ngặt tra tấn bản thân.
Mặc Hiểu Minh thì chính là học bá trong truyền thuyết, điểm số của hắn luôn nằm ở nhóm đầu bảng. Ngay cả nữ nhi Mặc Tố Tố của ông ta cũng phải lép vế khi so với hắn về kiến thức.
Lần này Mặc Hiểu Minh có thể lội ngược dòng đoạt lấy một phần danh ngạch công khai ít nhiều cũng nằm ở phương diện này.
Kiến thức chính là vốn liếng của hắn, chỉ là lần này lĩnh vực thể chất và thực chiến luôn nằm ở bét bảng của hắn lại tăng tiến đột ngột khiến ai cũng phải bất ngở.
Càng làm ông ta hài lòng hơn là lý do hắn có bước tiến lớn như vậy chính là vì tủ đề. Mà đề thi năm nay vừa vặn nằm ở thế mạnh của Mặc gia đồng nghĩa với việc thiếu niên này vô cùng thích hợp với truyền thừa của Mặc gia.
Ngay cả lão tổ khi biết tin cũng không nhịn được mà khen ngợi hắn vài câu.
Đăng bởi | NgonTayHanhTay |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 4 |