Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2: Ám sát

Tiểu thuyết gốc · 2002 chữ

Cùng lúc này ở năm trường trung học phổ thông khác cũng có chín viên đạn gỗ kì dị xuyên thủng tầng kết giới bảo vệ mà nhắm đến mi tâm chín thiếu niên khác.

Có người trong khoảnh khắc nguy cấp xuất hiện một tầng rào chắn vô hình miễn cưỡng cản trở đạn gỗ, có người được cao thủ tương trợ ra tay phá nát viên đạn gỗ nhưng cũng có người trúng phải độc thủ, xương sọ bị đục thủng, não bộ nổ tung như cháo lòng, bắn tung tóe khắp nơi.

“Áááááá!” Có người tâm lý kém không nhịn được mà la lên thất thanh trước cảnh tượng kinh hoàng.

Tại vị trí mà mười viên đạn bắn ra là một cái kì dị mộc nhân có nửa người dưới là cả một cây đại thụ bắm rễ khắp sân thượng tòa cao ốc này.

Cánh tay phải hắn được bao bọc bởi vô số đoạn cây và dây leo tạo thành một khẩu pháo gỗ vặn vẹo có mười nòng tương ứng với mười viên đạn vừa bắn ra, tất cả đều bốc khói nghi ngút sau phát bắn vừa rồi.

Hắn cũng không có ý định tiếp tục tấn công nhóm người sống sót, sát chiêu vừa nãy đã đắc thủ đối với bốn người, đã vừa đủ so với yêu cầu của khách hàng.

“Tặc tử ma đạo khốn kiếp! Muốn chết!” Một âm thanh gầm rú vang lên, một bóng người từ xa lấy tốc độ như sấm sét đuổi đến chỗ hắn.

“Truy binh đã đuổi đến, ta cũng chạy thôi nào.” Mộc nhân vừa dứt lời, cả người hắn phân ra thành ba phần lao theo ba hướng mà bỏ trốn. Ba bộ phận lần lượt là gốc đại thụ dưới chân, nửa thân chân và khối cự mộc pháo lúc này hóa thành ba cái mộc nhân hoàn chỉnh y hệt nhau mà thoát thân.

Người đến không ít, vậy mà có tận bốn vị tứ chuyển cổ sư và một vị ngũ chuyển cổ sư. Thấy được cảnh tượng mộc nhân bỏ trốn theo ba hướng, nhóm người không hẹn mà cùng phân ra thành ba nhóm truy binh nhỏ hơn đuổi theo.

...

Mặc Vũ Uy nhẹ nhàng phát lực, khối mộc đạn trong lòng bàn tay lập tức bị nghiền ra thành cát bụi. Y hừ lạnh một tiếng, rất nhanh liền nhận ra thân phận của sát thủ.

“Bạo Đầu Tu La Tràng!” Y nhìn theo hướng huynh trưởng rời đi một cái rồi lập tức quay sang kiểm tra Mặc Hiểu Minh lúc này vừa mới đi dạo một vòng quanh quỷ môn quan.

Thiếu niên mặt mày trắng bệch không còn chút máu, không biết từ lúc nào đã ngã lùi ra sau, lưng đập trúng bảng đen sau lưng.

Đồng tử hắn co lại, lồng ngực phập phồng hơi thở, trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh. Môi hắn mấp máy không thốt nên lời hiển nhiên vẫn còn chưa hết kinh hoàng.

Mặc Hiểu Minh nghĩ thế nào cũng không đoán được bản thân giây trước vừa hưởng thụ vinh quang, nhận được sự ngưỡng mộ kính nể của cả giáo viên lẫn đồng học mà ngay giây sau suýt nữa đã phải vong mạng tại đây.

Mặc Vũ Uy làm xong kiểm tra sơ bộ phát hiện không có gì khác lập tức xin phép qua Lưu Cảnh Hoa rồi hộ tống Mặc Hiểu Minh rời đi, cũng đồng thời ghé qua hai lớp 11A và 12A đón hai vị thiếu niên khác của Mặc gia.

...

Mặc Vũ Uy lái xe limo đen chở theo ba vị thiên tài Mặc gia và một số gia lão khác trở về bản doanh của Mặc gia. Y dù là tin tưởng vào sức phòng ngự của cổ phòng hình dạng limo này cũng không dám chậm trễ trở về, sợ rằng xảy ra sai sót trên đường đi.

Rầm

Một âm thanh chấn động vang lên từ nóc xe, cửa sổ theo đó mở ra, một vị cổ sư cũng từ trên nhảy vào trong, vừa vặn ngồi xuống một chỗ trống.

Người này không ai khác ngoài cổ sư ngũ chuyển duy nhất vừa truy sát Bạo Đầu Tu La Tràng của Mặc gia, Mặc Vũ Chiến.

“Tình huống thế nào ca ca?” Mặc Vũ Uy thân thiết với ông ta nhất, lập tức lên tiếng hỏi thăm.

Mặc Vũ Chiến lắc đầu, từ trong người lấy ra một hạt giống thối rữa to bằng nắm đấm cho các gia lão khác coi chung.

“Chỉ là đánh lạc hướng thôi.”

Dù thấy ông ta trở về tay không y đã hơi đoán được nhưng lúc này cũng không khỏi thất vọng tràn trề.

“Đám người còn lại là người của Truyền Pháp Học Cung và Phi Tiên Môn hẳn cũng không thành công đắc thủ, khả năng cao là tên Bạo Đầu Tu La Tràng này cũng chỉ là một dạng phân thân thôi.”

Lúc này Mặc Gia Thanh ở một bên cũng không nhịn được mà gắt một tiếng.

“Bạo Đầu Tu La Tràng nổi danh là nhận tiền việc gì cũng có thể làm, lần này hắn xuất thủ chính là nổi bật như vậy cũng là do kẻ khác sai khiến. Là kẻ nào dám cả gan khiêu khích thẳng mặt Thiên Đình?”

Ở Trung Châu này, đứng đầu chính là Thiên Đình, bí cảnh Tân Niên cũng chính là vật thuộc sở hữu của Thiên Đình. Hắc thủ phía sau thuê người tấn công các thiên tài trẻ tuổi là đã chạm đến lợi ích của các phe và mặt mũi của Thiên Đình.

“Không biết, việc này không phải chúng ta có thể quản.” Mặc Vũ Chiến hời hợt đáp lại rồi lập tức khoanh chân lấy ra nguyên thạch bổ sung chân nguyên.

Tính cách vị gia lão này vốn trầm mặc, ít nói nên các vị gia lão khác cũng không khó chịu mà tiếp tục giữ canh giác cao độ cho đến khi thành công hộ tống cả ba vị thiên tài về Mặc gia bản doanh.

Mặc Hiểu Minh ngồi ở ngay bên phải Mặc Vũ Chiến bây giờ đã vơi đi nhiều nỗi kinh hoàng ban nãy, sắc mặt trở nên tốt hơn cũng hơi lén nhìn về phía hai vị thiên tài khác của Mặc gia.

Mặc gia là thế lực siêu cấp dưới trướng Thiên Đình, bên trong nội bộ có tồn tại cổ tiên thái thượng trưởng lão nên cũng nhận được ba danh ngạch nội bộ lần này, cũng chính là hai vị trước mắt hắn cùng một người nữa đang bế quan trong nội địa gia tộc.

Mặc Tố Tố, nữ nhi duy nhất của tộc trưởng Mặc gia, ngay cả trong chủ mạch Mặc gia cũng là tồn tại tôn quý bậc nhất, hắn cũng chỉ từng gặp qua nàng ta một lần trong đại điển khai khiếu của gia tộc năm trước.

Người còn lại là một thanh niên cao gầy mặt góc cạnh, ánh mắt y sắc bén như diều hâu. Hắn đã từng nghe qua về vị Mặc Tuyên Quang này. Đây lại là một thiên tài tư chất loại Giáp của phân gia giống hắn nhưng y từ khi được phát hiện ra có tư chất loại Giáp liền được phân gia trọng điểm bồi dưỡng.

Tư chất của Mặc Hiểu Minh cũng không tệ, tính là một cái tư chất loại Ất, chân nguyên đạt bảy thành sáu nhưng lại không quá nổi bật ở trong một cái thế lực siêu cấp như Mặc gia.

Hắn vốn là bình thường điệu thấp mà sống như vậy cho đến mấy ngày trước thông báo kết quả thi tuyển tranh giành mười cái danh ngạch công khai của Thiên Đình, lập tức ngay trong đêm đã có gia lão được điều động đến âm thầm bảo vệ hắn.

Nếu không chỉ sợ ngày hôm nay đã có đến năm cái xác rồi!

Cảm nhận được ánh mắt dò xét tò mò của hắn, Mặc Tố Tố trực tiếp kiêu ngạo quay đầu đi, cũng lấy ra nguyên thạch mà tận dụng thời gian tu hành. Quả nhiên thiên tài chân chính là phải như vậy, xuất phát điểm đã cao, nỗ lực lại càng vượt xa người thường.

Mặc Tuyên Quang ngược lại thì lại nở một nụ cười thân thiện khác xa so với bề ngoài của bản thân, đứng dậy đi sang ngồi cạnh hắn bắt đầu chào hỏi.

“Tiểu đệ đệ, ta gọi là Tuyên Quang, ngươi có thể gọi ta là Tuyên ca. Ngươi có chơi game hay không?” Vừa nói y vừa lấy từ trong túi áo ra điện thoại thông minh.

Mặc Hiểu Minh cũng rất nhanh làm thân với y. Chỉ trong mấy phút, cả hai đều đã lấy ra điện thoại của chính mình đăng nhập, kết bạn và vào trận ngay lập tức.

Khi mà cả hai hoàn thành một trận game thì đoàn người cũng đã an toàn trở về Mặc gia bản doanh. Mặc Tuyên Quang mặt mũi đầy vẻ tiếc nuối tạm biệt hắn, y cùng với Mặc Tố Tố sau đó đều được đón đi.

Bản thân Mặc Hiểu Minh cũng được sắp xếp chỗ ở tạm thời tại đây thay vì trở về nhà hắn. Hắn hẳn là sẽ phải ở đây mấy ngày cho đến khi cao tầng thảo luận xong về cuộc ám sát tập thể diễn ra hôm nay.

...

“Lui đi.”

Mặc Hải Thiều nghe qua báo cáo trực tiếp của Mặc Vũ Chiến liền phẩy tay ra hiệu để đối phương rời đi. Bản thân ông ta lúc này trong đầu rất nhanh xuất hiện vô số cái tên có thể.

Ngụy gia? Tuyết Ưng Phái? Thiệu Cẩm Tú?

Đó đều là những đối tượng tình nghi vì từng có xích mích hay thù oán với Mặc gia. Mặc gia là một cái thế lực siêu cấp, cho dù chủ trương ôn hòa nhưng cũng không tránh khỏi xung đột lợi ích với một số phe phái hay cá nhân khác.

Chỉ là những người kia có động cơ ra tay với Mặc gia nhưng lại sẽ không vì thế mà gây ra thù hằn với các phe khác hay thậm chí là Thiên Đình.

Ông ta nghĩ ra vô số giả thuyết nào là nội bộ Thiên Đình có minh tranh ám đấu nào đó hoặc âm mưu của thế lực ngoại lai nhưng đều không có căn cứ xác nhận việc này mà cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi.

Việc này vẫn là để các vị thái thượng trưởng lão và lão tổ tự bàn bạc đi.

Bản thân ông ta cũng chỉ cần xử lí vấn đề nội bộ gia tộc mà thôi, nhiều lắm là được các vị cổ tiên khảo nghiệm, yêu cầu ông ta đưa ra một chút suy nghĩ riêng mà thôi.

Bây giờ việc đầu tiên cần làm là tìm cách bắt được Bạo Đầu Tu La Tràng kẻ trực tiếp gây ra hiện trường hỗn loạn hôm nay!

...

“Tiểu tử ngươi vì muốn quấy vũng nước đục này mà gây ra tai họa không nhỏ đâu.” Lưu Lạc Thiên Nhai ngồi trong phòng khách đối thoại với một cái chậu cây cảnh bên cạnh.

Chậu cây này trồng một loại cây thân hình thẳng đứng, trên đỉnh vậy mà lại là một cái mặt người.

Mặt người này cùng y đối thoại, đóng vai trò như một thiết bị liên lạc tầm xa. Bản thân nó vậy mà lại là một con tiên cổ Mộc đạo lục chuyển có năng lực Tín đạo.

Lúc này liên lạc với y không ai khác ngoài vị kia Bạo Đầu Tu La Tràng hiện đang bị phát lệnh truy nã toàn thành cấp năm, tên thật là Mặc Hiểu Minh!

Bạn đang đọc Cổ Chân Nhân: Bảo Hộ Tác Giả Phe Ta sáng tác bởi NgonTayHanhTay
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgonTayHanhTay
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.