Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sát!Sát!Sát!

Tiểu thuyết gốc · 1826 chữ

“ Phương Nguyên đại nhân, ta vô năng không thể lực ép cổ tiên Thiên Đình, Thiên Đình nhân số hoàn toàn áp đảo, khẩn Phương Nguyên đại nhân xuất ra viện thủ ứng chiến”.

Thẩm Thương một bên nhìn thấy Lục Úy Nhân gặp khốn cảnh, ông liền từ bỏ dây dưa với thành thần đế, nhưng bên trong Thành Thần Đế còn có ý chí Nguyên Liên tiên tôn tọa trấn, chỉ huy chiến cuộc. Nguyên Liên tiên tôn dù chỉ để lại ý chí nhưng nội kinh nghiệm, tầm mắt của ý chí này có phần nhỉn hơn Thẩm Thương, nhiều lần ông tìm cách thoát ly đều bị ý chí Nguyên Liên thành công ngăn chặn.

Phương Nguyên bên này cũng đang đau đầu với Tinh Túc tiên tôn, nàng quả thực mưu trí, giảo hoạt vô cùng. Xuyên suốt cuộc chiến hắn vẫn luôn để ý từng chi tiết, cố gắng tận dụng từng ưu thế nhỏ. Phương Nguyên biết rõ thực lực của hai vị á tiên tôn kia, sớm đã biết được chỉ dựa vào hai ông vẫn chưa thể làm lung lay được liên quân. Ý chí Nguyên Liên do nhất tâm lưỡng dục, ý chí bên trong lẽ ra kích thước ngày một sụt giảm, nếu không nhờ bí pháp tuyệt diệu của Tinh Túc tiên tôn liên tục bổ sung cho sự tiêu hao này thì sớm đã tiêu tán. Tinh Túc tiên tôn từng khắc vẫn luôn chiến đấu với tam tôn mà vẫn có thể ảnh hưởng được đến cuộc chiến bên khác khiến hắn càng thêm cảm phục. Phương Nguyên ý chí chiến đấu càng ngày càng tăng, hắn đã quyết tâm lần này dù không thể giết chết được nàng thì cũng phải khiến nàng phế hơn phân nửa, khiến Thiên Đình thương tổn không thể vãn hồi.

Bốn tôn đang giằng co, người đầu tiên có phản ứng khác thường chính là Phương Nguyên.

Hắn từ trên vai của U Hồn ma tôn đột nhiên bay ra một khoảng, tiên khiếu hé mở, từ trong tiên khiếu chí tôn bay ra hai bóng người, không ai khác chính là á tiên tôn Chiến Bộ Độ và phân thân long nhân Ngô Soái.

Hai phân thân vừa được thả ra điều đầu tiên cùng làm là đều toàn lực phi hành ra khỏi phạm vi chiến trường của các tôn giả.

“Phương Nguyên, ngươi đừng hòng”- Tinh Túc tiên tôn lời trên miệng chưa nói xong thì từ bên trong tiên khiêu bay ra gần trăm con hoang thú Tinh đạo thái cổ. Tinh thú thái cổ tinh đạo có tốc độ phi hành thuộc hàng nhất lưu trong các loại hoang thú thái cổ, thậm chí còn có chút vượt qua hoang thú thái cổ thượng cực thiên ưng, rất nhanh đã đuổi sát bóng của hai phân thân.

Phương Nguyên đương nhiên sẽ không ngồi nhìn mặc kệ, rất nhiều thủ đoạn thi triển, sát chiêu bay múa khắp cả vùng trời, từ hai lỗ mũi của hắn phun ra một mảng vân vụ khí độc.

Tinh thú bay đến, khí trướng bao phủ toàn thân, từng giờ từng khắc ăn mòn làm cho đám tinh thú kêu rên thảm thiết, kích thước nhỏ dần, nhưng cũng có một số con vượt trội hơn số còn lại, lúc này đã tiếp cận được Chiến Bộ Độ và long nhân Ngô soái.

Liên tiếp là những tiếng ầm vang, vụ nổ gây ra xua tan vân vụ lúc trước, hai phân thân của Phương Nguyên y phục, tóc tai vẫn nguyên vẹn, có chút khác biệt là trên người có lưu lại một vài mảnh thủy lụa bám quanh, thì ra Phương Nguyên đã thôi động ấn hộ thân nghịch lưu bảo hộ cho hai phân thân.

Hai phân thân khi đã thoát li ra khỏi ảnh hưởng của Tinh Túc tiên tôn, hắn cũng chưa dừng lại, làm cho Cự Dương tiên tôn bất ngờ là Phương Nguyên lúc này lại ngừng thôi động sát chiêu thiên quỷ nặc hình, chủ động lộ diện, khiêu khích U Hồn ma tôn.

Tinh Túc tiên tôn là người thông minh, đương nhiên là biết Phương Nguyên lúc này đang định làm gì. Nàng nhìn ra được Phương Nguyên chủ động bại bộ câu dẫn U Hồn ma tôn về phía chiến trường bên kia của chư tiên. U Hồn ma tôn thần trí mơ hồ, bị thiên ý ảnh hưởng, hành động theo bản năng sớm đã muốn diệt trừ Thiên Đình, đã xem Thiên Đình là thứ ngoại lai xâm phạm lãnh địa U Thiên của ông ta, nếu để U Hồn ma tôn bị Phương Nguyên dẫn qua bên kia, chư tiên vì có liên quan đến Thiên Đình sẽ bị ông ta theo bản năng ưu tiên diệt trừ.

Bốn tôn dằng co bây giờ đã có thay đổi, Phương Nguyên không ngừng quấy nhiễu, thu hút sự chú ý của cự nhân U hồn, từ bên trong tiên khiếu của Phương Nguyên bay ra rất nhiều hồn thú, hoang hồn, hoang hồn thượng cổ, hoang hồn thái cổ. Hồn thú cũng không đến gần U hồn ma tôn mà cứ lơ lửng trong không trung, Phương Nguyên cũng không dùng ý niệm chỉ huy đám hồn thú này theo bản năng cho chúng tự thân hoạt động. Nhìn thấy cự nhân U hồn đỉnh thiên lập địa trước mặt, tất cả hồn thú như là đàn cừu non đứng trước một con hung thú khát máu, nhất thời tất cả đều chạy tán loạn theo hướng ngược lại, điều này làm cho cự nhân U hồn phát ra âm thanh phấn khích hoang dại của dã thú, bám theo truy kích không bỏ.

Tinh Túc tiên tôn đương nhiên sẽ không để Phương Nguyên đạt được mục đích, một bí cảnh thiên địa được nàng lấy ra, là sinh tử môn, cánh của sinh tử từ từ mở ra mang theo nồng đậm đạo ngân Hồn đạo. U hồn ma tôn đang truy kích đám hồn thú đột nhiên dừng lại, từ cánh cửa sinh tử U hồn ma tôn cảm nhận được khí tức quen thuộc, ông từ bỏ truy kích đám hồn thú, bay về phía sinh tử môn.

“Cự Dương tiên hữu”!- thấy U hồn ma tôn bị khí tức sinh tử môn lôi kéo, nhìn về phía Cự Dương tiên tôn ra hiệu, Phương Nguyên tiếp tục gia tăng cường độ thế công, hồn thú thả ra về sau ngày càng tinh phẩm, trên thân nồng đậm khí tức đạo ngân hồn đạo.

“Phương Nguyên ngươi cứ tiếp tục, ta sẽ ngăn cản Tinh Túc tiên tôn”

Không cần Phương Nguyên nhắc nhở, Cự Dương tiên tôn ông há lại không biết cần phải làm gì. Không bị U hồn ma tôn quấn chân, Cự Dương ông cũng không phải phân lực, xung quanh ông xuất hiện vô số hư ảnh bàn tay kim quang, rất nhiều bàn tay lớn bé bay tới phía Tinh Túc tiên tôn, Cự Dương tiên tôn từ thân tản ra rất nhiều vận rủi của bản thân hình thành một đám vân vụ đen tuyền, hai tay ông không ngừng chộp từng mảng vận rủi ném về phía Tinh Túc tiên tôn. Vận rủi giống như là một đám cát, một đám bụi mờ phóng tới, đụng vào sát chiêu phi tinh liền phân rã ra bao quanh Tinh Túc tiên tôn.

Tinh Túc tiên tôn rất nhanh cảm nhận được ảnh hưởng của sát chiêu đến khí vận bản thân, sát chiêu thôi động ngày càng kéo dài, một số lần nàng phải ngừng thôi động do có khả năng thất bại.

Tinh Túc tiên tôn do cùng lúc phân tâm xử lí nhiều việc liền khiến Cự Dương tiên tôn ngày một chủ động làm cho nàng phải chiếu cố ông nhiều hơn, hiệu quả ảnh hưởng của Sinh tử môn bị suy yếu đi rất nhiều. Phương Nguyên cảm nhận được chiến cơ, từ trong tiên khiến của hắn liên tiếp thả ra từng đống nhỏ phàm nhân chất thành núi, đám phàm nhân này cũng không phải là nhân khẩu trong Tiên khiếu chí tôn mà là phàm nhân của Trung Châu, Phương Nguyên lúc trước ra tay với Trung Châu cũng không giết sạch toàn bộ mà hắn còn thu lại rất nhiều nhân khẩu, đàn thú các loại dự trữ cho huyết hải, hơn tám phần thu được bây giờ đã lấy ra sử dụng làm vật dẫn dẫn dụ U hồn ma tôn.

“A… ta đang ở đâu thế này…”?

“ Đây là nơi nào, a chúng ta vì sao lại ở trên không trung…”

“A! ta không phải đã bị tiên nhân bắt đi rồi sao? sao ta lại ở đây”

“ kia là gì thế? Quái vật, quái vật a, cha, nương mau cứu hài nhi”

Nhìn thấy hàng tỉ sinh mạng phàm nhân, U hồn ma tôn hưng phấn liên tục rít gào, ngàn vạn cánh tay từ thân mọc ra liên tục chộp lấy, một khắc vừa chộp tới liền tay bóp nát trực tiếp hấp thụ, ba cái đầu khổng lồ cùng phát ra lực hút mãnh liệt, rất nhiều người đủ loại trái gái, già trẻ lớn bé, cổ sư từ nhất tới ngũ chuyển bị lực hút cuốn vào ba cái miệng. Ba cái hút rồi lại nhai, hàm răng lổm chổm giống như quái vật liên tục ngấu nghiến, rất nhiều thi thể bị cắn làm đôi, máu thịt lẫn lộn, một số người trong miệng toàn thân lúc này không nguyên vẹn vẫn chưa chết hẳn đôi mắt trừng lớn, thân thể không ngừng co giật, tiếng la hét phát ra cũng không hoàn chỉnh, liên tục ngắt quảng, nhìn giống như là con giun, con rắn bị chặt đôi quoằn quại dãy dụa trước khoảnh khắc tử vong…

“ Đừng giết ta, cầu xin ngươi đừng giết ta…”

“ Chúng ta phải chết sao, ta còn chưa lập gia thất…”

“ Nương, con muốn về nhà…”

“ Sư huynh, ta không có cổ trùng phi hành, xin ngươi mang ta theo”

Liên tục là những tiếng hét la thảm thiết, rất nhiều người vì quá sốc mà ngất đi, có người vì quá sợ hãi đã ra tay tự sát, một số thì lâm vào điên loạn ra tay với những người xung quanh, không ít cổ sư có cổ trùng phi hành nhận ra tình cảnh điên cuồng đào vong nhưng tất cả đều không tránh được ma trảo của U hồn.

Toàn bộ bầu trời xung quanh quang cảnh thấm đỏ rực, máu của hàng tỉ sinh mạng chảy lai láng trên nền gạch, mùi tanh nồng xọc thẳng vào mũi khiến người ta có cảm giác buồn nôn!

Bạn đang đọc Cổ Chân Nhân (viết tiếp) sáng tác bởi yy14766460
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy14766460
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.