Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chung kết, Phương Nguyên và Thiên Ca.

Tiểu thuyết gốc · 1736 chữ

Chương 103: Chung kết, Phương Nguyên và Thiên Ca.

Lời vừa tuyên bố, cả trường hồi hộp hướng ánh nhìn lên lôi đài, mọi người cũng rất mong chờ trận đấu này.

Hùng Hắc Bạch một bên cũng tò mò, rốt cuộc Bách Ngã của hắn và Nguyệt Mang cổ của Phương Nguyên, cái nào mạnh hơn.

Phương Nguyên xác thực đã hợp luyện thành Nguyệt Mang cổ, chiến lực so ra không kém Thiên Ca.

Ngay khi tấn thăng nhị chuyển, hắn lấy lý do gặp được cơ duyên nên hợp luyện thành công Bạch Ngọc cổ.

Trận chiến dầm bắt đầu, cả hai đều không nói võ đức, lập tức xuất chiến.

Thiên Ca vung tay lên, mười đạo thân ảnh lập tức xuất hiện, khí thế bàng bạc thoát ra, bọn chúng chỉ cách Phương Nguyên vài bước chân.

Xích Thành bên dưới không khỏi toát mồ hồi lạnh: "Lại là chiêu này, phân thân của hắn cứ như chỉ cần một ý niệm là có thể xuất hiện ở bất cứ nơi nào. Phân thân của hắn không đáng sợ, đáng sợ nhất là thế công âm hiểm của hắn."

Sau vài pha giao tranh, Phương Nguyên nhận định những phân thân này chỉ có năm thành thực của bản thể, nhưng thế công lại liên miên như thủ triều, Phương Nguyên đành sử dụng Bạch Ngọc cổ, một lớp lá chắn màu trắng hiện ra, hấp thu lực công kích từ mười phân thân.

Mười thân ảnh tung ra mười cú đá cùng một lúc, uy lực có thể nói là kinh người, một đòn này vừa tiêu hao hết thời gian phân thân tồn tại.

Lúc này, Thiên Ca rút ra Linh Minh Kiếm từ lòng bàn tay trái, toàn lực phóng về phía trước, thanh kiếm xuyên qua gió, mãnh mẽ vọt tới.

Phương Nguyên kinh hãi, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn lớp lá chắn này xuất hiện vết nứt. Một kiếm này hoàn toàn phá hủy lá chắn của Bạch Ngọc cổ, từng mảnh vỡ cứ vậy rơi xuống sàn đấu, biến mất vào hư không.

Phương Nguyên kịp thời né tránh, chín đạo phân thân xuất hiện quanh Thiên Ca, riêng chỉ có một đạo vẫn xuất hiện gần chỗ Phương Nguyên, đạo thân ảnh này chậm rãi lượm lên Linh Minh Kiếm.

Thiên Ca nghiến răng, bàn tay vô thức xiết chặt lại thành quyền.

"Thiếu tộc trưởng Hùng gia trại tuổi trẻ tài cao, tu vi đã chạm đến nhị chuyển cao giai, không biết ngài nghĩ ai sẽ thắng?"

Hùng Hắc Bạch thản nhiên ngồi gần chỗ của các gia lão, từ đầu buổi đến giờ vẫn không ai nói gì. Dù gì cũng là mặt mũi của Hùng gia trại, bọn họ còn có thể không cho?

"Ta cũng không rõ, nhưng trận giao phong vừa rồi Phương Nguyên thắng."

"Ha ha, ta thấy tên tiểu tử Thiên Ca mới đang chiếm thượng phong chứ!"

Một vị gia lão cười chế nhạo, tộc trưởng cũng hơi nhíu mày, lão cũng nhìn ra Phương Nguyên thật sự không tầm thường.

Hùng Hắc Bạch thản nhiên giải đáp: "Giao phong giữa cổ sư không chỉ cổ trùng, tu vi, quyền cước là có thể quyết định chiến thắng. Nếu có thể, vậy mưu hèn kế bẩn sinh ra để làm gì? Người ta còn tìm hiểu thông tin của đối thủ, số lượng binh mã trước khi chiến đấu làm gì?"

"Trong giao phong, cổ sư còn cần chú ý tới thông tin tình báo của đối thủ. Mỗi trận giao phong đều có thể thu thập tình báo."

"Thiên Ca có thể tu hành đến nhị chuyển chắc hẳn đã có được cơ duyên lớn, tỉ như tư chất tăng vọt. Nếu suy nghĩ như vậy, hắn nắm chắc phần thắng rất lớn."

Hùng Hắc Bạch nghĩ Thiên Ca đã không còn là tư chất bậc Bính nữa, thay vào đó là bậc Ất thậm chí là bậc Giáp. Hắn thấy Phương Nguyên có thể lấy ra con cổ giảm tư chất, vậy hắn cũng có thể lấy ra con cổ tăng tư chất, phần nhiều phán đoán của hắn phục thuộc vào mối quan hệ giữa hắn và Phương Chính.

"Phương Nguyên dù chỉ có bậc Bính tư chất, nhưng hắn lại vận dụng cổ trùng phòng ngự, vừa chặn được đại chiêu, lại tạo ra sơ hở cho đối phương bộc lộ con bài tẩy."

"Chư vị thấy rõ suốt cả trận đấu với Xích Thành, phân thân luôn xuất hiện tại vị trí cố định. Hắn có thể nhân lúc Phương Nguyên chưa định hình xong, trực tiếp để mười phân thân bao vây lấy Phương Nguyên. Nhưng hắn chỉ cho phân thân lấy kiếm, chứng tỏ con cổ này chỉ cần truyền chân nguyên vào, ngay cả cổ sư nhất chuyển vẫn có thể sử dụng được. Hơn hết là đối phương đã bộc lộ điểm yếu của mình, triệu hồi phân thân tại vị trí cố định cần hao phí tinh thần rất lớn."

Một tràng này khiến tộc trưởng cùng gia lão tộc Cổ Nguyệt chấn kinh, nhiều hơn là chuyện Thiên Ca đã có cơ duyên tấn thăng tư chất.

Cổ Nguyệt Xích Luyện lên tiếng chất vấn: "Ngươi có bằng chứng tên tiểu tử đó đã tấn thăng tư chất không? Hay chỉ là lời nói vô căn cứ."

Hùng Hắc Bạch chỉ biết thở dài, nói: "Hắn không tấn thăng tư chất, vậy còn mong hắn có Tửu Trùng hả? Tửu trùng quý hiếm vô cùng"

Hắn không thể nói bản thân đã thấy Phương Nguyên cùng Thiên Ca đi cùng nhau, chứng kiến Thiên Ca sử dụng Tửu Trùng, Phương Nguyên dùng Hắc Thỉ cổ. Nếu là của hắn, vậy Phương Nguyên đã hợp luyện Tứ Vị Tửu Trùng từ lâu. Nếu bị kiểm tra, hắn có nói chính mình đã bán cổ trùng đi rồi.

"Ta còn nghe nói trong lần tuyển cổ thứ hai, kể cả lúc tấn thăng cao giai, hắn hoàn toàn được Phương Chính nói đỡ, hoàn toàn không có ý định để gia lão kiểm tra không khiếu?"

"Sao ngươi biết?"

Gia lão học đường chấn kinh, Hùng Hắc Bạch đã nói trúng tình hình của lão.

"Ta biết thế nào ngài còn không biết sao? Điều nhờ học viên của ngài a!"

Hùng Hắc Bạch cố tình ăn nói mỉa mai, gia lão đường thầm cắn răng, về sau phải hảo hảo chỉ dạy các viên cho thật tử tế rồi.

Những thiếu niên sắp khai khiếu thầm rùng mình, bọn họ cảm giâc bản thân sắp trải qua một thứ cực kỳ đáng sợ.

"Hắn sở dĩ làm vậy cũng vì muốn che giấu tư chất của bản thân."

"Tên tiểu tử này đúng là có mắt quan sát, chân nguyên nhiều ít không thể quyết định một trận chiến, lại nói Phương Chính không ita lần ăn thiệt từ Phương Nguyên rồi." Tộc trưởng thầm khen ngợi Hùng Hắc Bạch, ánh mắt lại chuyển hướng tới lôi đài.

Thiên Ca dựa vào phân thân nhanh chóng lấy lại vũ khí, hắn nghiến răng đưa thanh kiếm vào lòng bàn tay.

Hắn đã sử dụng cổ Khảm, lấy bất kỳ cổ trùng dạng vũ khí khảm vào cơ thể, bộ phận chính mình có thể vì thế mà tăng độ cứng, vượt xa người thường.

Thiên Ca lại nhắm đến vật trữ đạo ngân, hắn muốn sau này dự trữ đạo ngân Kiếm đạo vào thanh kiếm đó, tùy thời có thể sử dụng lưu phái đó mà không bị đạo ngân bài xích lẫn nhau.

Hắn đang có ý định khai phá lĩnh vực Hoạ đạo, Binh đạo, cùng Mộng đạo. Lấy Hoạ đạo dẫn dắt đạo ngân của lưu phái khác vào cổ trùng Binh đạo. Mỗi lần muốn dùng lưu phái nào, hắn đều có thể thoải mái sử dụng.

Trong mộng cảnh, Thiên Ca đã dành một khoảng thời gian để thông thạo tay trái, hiện tại hắn có thể xử lý nhiều động tác khó cùng một lúc.

Trận giao phong này diễn ra một cách kịch liệt, không ai chịu nhường ai, hiếm khi có một đối thủ xứng tầm như vậy. Phương Nguyên cũng muốn thử trình độ của bản thân, hắn chỉ định đấu hai hiệp, những đòn đánh, cận chiến ứng đối, tất cả đều chỉ là thăm dò.

Lúc này, mười đạo thân ảnh cùng lúc bao vây lấy Phương Nguyên, ánh mắt hắn ta loé lên hung quang, một đạo nguyệt nhận phóng tới.

Phạm vi tấn công của nguyệt nhận rơi vào khoảng một mét không đổi, Thiên Ca vừa hay nằm trong phạm vi tấn công.

"Ngươi rất khá, chỉ tiếc đến đây là kết thúc."

"Phương Nguyên, ta có cổ trùng trị liệu."

Phương Nguyên nghe thấy còn nghi hoặc khó hiểu, ngay khi một đạo thân ảnh cầm kiếm mà đến, đâm xuyên đạo trước mặt hắn, huyết dịch trào ra.

Mũi kiếm mạnh mẽ xuyên thẳng từ vùng eo đến trước mặt Phương Nguyên. Hắn định dùng cổ trùng phòng ngự, thì bị một đấm trấn nát lớp lá chắn này.

"Ngươi, ngươi là bản thể?"

Ngay khi mũi kiếm sắp đâm tới, một đạo nguyệt nhận không biết từ nơi nào xuất hiện, trực tiếp bắn ra, xuyên thủng phân thân đằng sau.

Thiên Ca may mắn thoát nạn, nhưng Linh Minh Kiếm rơi ra từ phân thân liền trở thành vật vô chủ.

Phương Nguyên cười khoái trá: "Ha ha ha, ngươi nhìn xem, thanh kiếm này xem ra mới là cổ trùng mạnh nhất của ngươi. Nếu ta cầm được nó, không biết có lật ngược được tình thế không?"

"Ngươi đừng quên hai ta bây giờ cũng đã cạn chân nguyên từ lâu, dù ngươi đã tấn thăng tư chất thì sao? Bây giờ cũng chỉ là một người bình thường."

Trận chiến quyết định xem ai mới là lấy được Linh Minh Kiếm đầu tiên, ai sẽ là người chiến thắng.

Mục tiêu từ đầu giờ của Phương Nguyên cũng vì con cổ này, là thứ có thể dễ dàng giết chết lợn rừng vương. Hắn đang thiếu cổ trùng cận chiến, có thứ này vừa hay có thể bù đắp nội tình.

Bạn đang đọc Cổ giới: Ta chỉ là nhân vật quần chúng. sáng tác bởi vituchithuy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vituchithuy
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.