Sát chiêu Luyện Nhãn.
Chương 25: Sát chiêu Luyện Nhãn.
Thiên Ca từ bao giờ đã rời khỏi giường, đôi chân đứng đối diện một chiếc kén màu trắng. Tà áo phấp phới, gió mát thở vào mặt, hắn tận hưởng khoảnh khắc dưới ánh chiều tà này.
Chiếc kén toả ra vô số màu sắc xanh đỏ tím vàng, trình tự hỗn loạn. Quá trình luyện cổ vô cùng thần bí, chỉ bằng một cổ tài duy nhất, dù không làm cổ trùng thay đổi quá nhiều, nhưng trong khả năng của nó lại ẩn chứa một năng lực mà ta khó đoán.
Trong đó nhiều nhất là Huyết đạo đạo ngân, Biến Hoá đạo đạo ngân, Thủy đạo đạo ngân, Độc đạo đạo ngân.
Trên tay bao giờ đã cầm lấy con dao làm bếp, hắn bình thản đưa ngón trỏ từ tay còn lại lên. Lưỡi dao phản chiếu dưới ánh sáng của hoàng hôn, vô thức lưu lại một tia sáng màu cam.
Thiên Ca nhẹ nhàng cắt sâu ngón trỏ, máu tươi pha trộn với ánh sáng tạo ra một màu sắc vô cùng bắt mắt. Trong giọt máu đang rơi xuống mơ hồ có thể nhìn thấy nhiều viên đá đang phát sáng. Ngay khi những viên đá này chạm vào chiếc kén màu trắng, nó liền hoà tan cùng những giọt máu còn lại.
Viên đá này không phải là tan ra, mà là hoá thành vô số sợi đạo ngân màu đỏ hồng, chúng du tẩu quanh con cổ, trấn tĩnh toàn bộ đạo ngân có mặt ở đây.
Cổ tài này có tên là Vận Lệ, thường được thu hoạch từ cổ trùng Vận Lệ Liên Hoa. Cánh hoa của nó rất đặc biệt, khi chạm vào máu có chúng sẽ hoá thành viên, còn chạm nhẹ sẽ thành chất lỏng.
Mỗi cánh hoa màu trắng đều thể hiện sự thanh thuần. Khi gặp khó khăn họ sẽ tự mình gòng lấy tất cả. Khi cảm nhận hơi ấm, tất cả sẽ hoá thành bọt biển.
Từng sợi đạo ngân Vận đạo dưới con mắt của Thiên Ca nhìn như dung nhập vào cổ trùng rồi hoà tan trong đó. Kỳ thực, bọn chúng xâm nhập vào cấu trúc, lựa chọn cho mình một chỗ để an nghỉ.
"Cổ trùng ta muốn luyện sẽ tập trung vào hai loại đạo ngân, chính là Vận đạo và Thâu đạo. Vậy nên đạo ngân Huyết đạo, xin tạm biệt."
Nói rồi, hắn phẩy cái tay vào túi Càn Khôn, một đạo cổ trùng màu vàng óng ánh xuất hiện trước mặt hắn, trên bốn cái cánh là một chiếc lá phong màu cam, trong đôi mắt ẩn hiện tinh quang.
"Cổ Thần Niệm, sát chiêu Luyện Nhãn."
Lời vừa dứt, tại không gian tinh thần đen kịt, âm thanh "ping ping" hiện lên, một dải bụi sao lấp lánh dần dần hiện diện, chúng lượn một vòng quanh không gian. Tiếng "ping ping" vang lên liên tục sau mỗi lần là một ngôi sao được hiện lên. Đến khi âm thanh dừng lại
Mỗi ngôi sao ở đây chính là đại diện cho số lượng tinh thần hiện có của Thiên Ca. Câu thông tới không gian tinh thần, nói khó là khó, nói dễ là dễ.
Không gian tinh thần chính là nội tâm sâu thẩm trong tâm trí của mỗi người, có người thậm chí còn không quan tâm đến nó. Chỉ đơn giản tinh thần khoẻ khoắn, suy nghĩ tràn đầy, bọn họ cảm nhận được như vậy chính là cách câu thông của bọn họ. Còn có người mơ màng hơn, sẽ tưởng tượng trong đầu không gian họ muốn, biển, không gian tối.
Số lượng ngôi sao chính là số lượng tinh thần hắn ngưng tụ được bằng tưởng tượng, tưởng tượng cũng là một dạng suy nghĩ, suy nghĩ đến 1 vạn ngôi sao chính là giới hạn của hắn. Tinh thần vốn dĩ không có hình dạng, tất cả đều do nội tâm mỗi người mà có.
Kẻ cầu kỳ, kẻ tiêu dao, chung quy tinh thần sảng khoái, suy nghĩ sẽ được thông thoáng.
Thiên Ca lấy ra một chiếc đèn dầu, con mắt màu xanh bỗng phát sáng lên. Từng sợi bám trên chiếc kén như sợi chỉ bắt đầu có biến động, chúng bay ra như sợi chỉ bị rút đi, mỗi cái lắc đầu của hắn là một sợi được thu vào chiếc đèn.
Chiếc đèn tập trung chủ yếu ba màu, đỏ, xanh và tím.
Đến khi cổ trùng chỉ còn lại hai loại đạo ngân Vận đạo cùng Thâu đạo, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, đưa tay xoa lấy cái kén đang dần chuyển thành màu đỏ.
"Ngoan đi cổ trùng, ngày ngươi toả sáng sẽ không còn xa nữa."
"Đạo ngân Vận đạo cùng Luyện đạo đúng là rất có lợi trong việc luyện cổ. Nếu có thể dung hợp hai loại này thành một con cổ chuyên dụng, việc luyện cổ có thể giảm đi một bước đáng kể."
"Mỗi ngày chỉ có thể dùng được một lần sát chiêu Luyện Nhãn, chỉ bởi muốn dùng sát chiêu này bắt buộc phải cần sử dụng cổ Luyện Tinh nhị chuyển."
Sắc mặt của Thiên Ca bỗng trắng bệch, trong đầu hiện hữu một cơn chóng mặt. Dù không tổn hại gì, nhưng mệt mỏi là điều khó tránh khỏi.
Cổ thần niệm dựa vào chân nguyên mà tăng tinh thần tạm thời lên gấp đôi, gấp ba, thậm chí là chục lần nếu được sử dụng toàn lực.
"Sử dụng cổ nhị chuyển mặc dù không hao chân nguyên, nhưng tinh thần lại tổn hại rất nhiều."
Sử dụng cổ trùng vượt cấp để lại rất nhiều di chứng, nhưng Thiên Ca lại không nghĩ vậy. Hắn thay đổi ý chí của đạo ngân nghĩ bọn nó là linh hồn, bộc lấy một lớp linh hồn mỏng để tăng tính hiệu quả sau đó sử dụng Thiên Huyễn Linh Đồng điều khiển đạo ngân bên trong cổ trùng, bắt bọn chúng phải làm việc theo ý hắn. Vậy hắn cũng có thể chuyển đổi toàn bộ suy nghĩ của cổ trùng thành linh hồn, mặc sức để khiển bọn chúng. Nhưng tu vi vẫn còn quá yếu, tinh thần cổ Thần Niệm cường hoá không đáng kể, chỉ vừa đủ để thực hiện một lần.
Sát chiêu Luyện Nhãn, dùng hiệu quả chấp niệm tẩy não ý chí bên trong đạo ngân, cổ trùng. Phân bố một lớp linh hồn mỏng quanh cổ trùng, dùng cổ Tinh Luyện để bước vào trạng thái luyện. Sát chiêu này không ứng dụng với tế bào con người, vì chúng không có ý chí. Sở dĩ Thiên Ca có thể thực hiện được sát chiêu này, chỉ vì có ý chí có bên trong cổ trùng.
"Ta vẫn còn nhiều thứ muốn thử, nhưng xem ra không phải là chỗ thích hợp để là việc này." Ánh mắt của hắn đảo qua gốc cây đằng xa, trên môi bất giác nở nụ cười khó thấy.
Ở đằng cây ấy, một bóng dáng màu xanh đang che chắn thân hình của mình, mặt đổ đầy mồ hôi, miệng thở dốc, cảm thán: "Đôi mắt này quá mức đáng sợ rồi."
Không khó hiểu khi hắn chỉ mới thành cổ sư chưa được bao lâu đã có người muốn sát hại hắn. Chỉ vì thủ đoạn hèn hạ, ngay cả cổ sư tam chuyển cũng phần nào kiêng dè.
Hắn chính là một con đỉa, chém mãi không chết. Cổ trùng tinh phẩm nay đã có tới Tửu Trùng, Nạp Linh, Thần Niệm, Thiên Huyễn Linh Đồng.
"Sát chiêu Luyện Nhãn lại được thực hiện từ vô số cổ trùng lại với nhau, trong số đó cổ Thần Niệm phải ít nhất là chuẩn Đại Tông Sư Luyện đạo mới nghĩ ra được cổ phương này."
"Truyền thừa Đạo Thiên rất bí ẩn, rốt cuộc ai đã cùng hắn tạo ra truyền thừa này. Ta đã nắm được một cái, Thanh Phong, Trần Quyền mỗi người một cái. Vậy bảy cái còn lại nữa ở đâu? Truyền thừa thứ hai mươi mốt khi nào được mở ra."
Truyền thừa Đạo Thiên đã rút ngắn không ít quá trình quá trình tiến bộ của hắn. Nếu để hắn tự tìm ra cổ trùng để đi trên con đường của mình, ít nhất phải gần một trăm năm mới tìm thấy ánh sáng đầu tiên.
Bên trong Bạch Cốt động, Trần Hải đang lau chùi thi thể hắn cho là cha mình: "Một đời rồi một đời, sao người lại khổ như vậy." Nước mắt của hắn khi nào đã rơi, trong móng tay thi thể hắn tìm thấy mấy sợi chỉ màu đỏ, hắn không biết nó là gì chỉ có thể nhét vào cái hộp rồi ôm vào lòng.
"Ngươi biết không cha, những người trước đây ta cho họ là cha mẹ của mình, họ lại đang muốn biến ta thành kẻ xấu a. Ta thật sự không muốn, ta chỉ muốn làm chính mình mà thôi."
"Những người này chỉ nói cha mẹ là đang muốn tốt cho ta, nhưng ta không cần những lòng tốt này. Ngay cả người ta cho là bạn, bọn họ cũng đã là tai mắt của cha mẹ ta từ lâu rồi."
"Xung quanh con toàn là kẻ xấu. Cha biết không? bọn họ đều không muốn con sống tốt a."
Bàn tay của Trần Hồng được hắn ôm vào mặt như đang vuốt ve đứa con trai không biết mặt của mình.
Đăng bởi | vituchithuy |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 12 |