Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết luyện.

Tiểu thuyết gốc · 1917 chữ

Chương 79: Huyết luyện.

Thiên Ca đang ngồi một góc trong phòng luyện cổ, đã năm năm trôi qua tu vi của hắn đã đạt đến ngũ chuyển đỉnh phong.

Vì hắn có vận khí nghịch thiên, nên chỉ cần một nửa thời gian là có thể đến cảnh giới Chuẩn Đại Sư Luyện đạo.

Hắn sở hữu tư chất Thập Tuyệt Thể, Bắc Minh Băng Phách Thể, chỉ cần tu hành đến trình độ nhất đến sẽ tự bạo mà chết.

Ba năm qua nhờ vận may nghịch thiên, hắn đã nghiên cứu ra một cổ phương có thể giải quyết hoàn toàn các vấn đề gặp phải.

Con cổ có hình dạng giống quả cầu, gọi là cổ Rút Khiếu, cổ trùng dùng một lần, có khả năng rút lấy tư chất cổ sư, chứa tối đa mười thành chân nguyên. Mỗi lần rút khiếu có thể chia thành nhiều đợt, hắn có thể dùng con cổ tăng tư chất, mỗi lần dùng để thăng tư chất quả cầu sẽ đen đi một phần.

Vấn đề tự bạo cứ vậy được giải quyết hoàn toàn.

Vong Lam Xuyên khi biết hắn đạt được tu vi tam chuyển liền không còn theo sát bảo vệ nữa, mà là trở về nhà, lần nữa quy ẩn giang hồ.

"Ma đầu, ta hận nhà ngươi. Ngươi là đại ác ma, ta nguyền rủa ngươi chết không yên, Vong Vô Ưu."

Người vừa nói là Tiểu Thuần, Thiên Ca khẽ lộ vẻ châm chọc: "Khuôn mặt theo năm tháng vẫn không già đi, mà lại càng duyên dáng hơn. Đáng tiếc, thật đáng tiếc.... Ngươi sinh quá nhiều rồi a."

Vừa nói hắn lại nhìn xuống sàn nhà từ bao giờ đã đầy dẫy xương trắng.

Người hận hắn không chỉ có Tiểu Thuần mà còn có Nhược Hồng, Dương Tuyết tất cả đều trở thành công cụ sinh sản của hắn. Nhưng cả hai hiện giờ đều không có cổ trùng, chẳng khác phàm nhân là mấy.

Kẻ này thông thường sẽ không trực tiếp ra tay, mà gián tiếp sử dụng cổ trùng, mọi quá trình rất sạch sẽ, kể cả thân thể của hắn.

Dĩ nhiên người đau khổ nhất không phải các nàng, mà là kẻ được phối giống.

"Cổ sư đại nhân, ta cầu xin ngươi. Ta biết tội của mình rồi, ngươi đừng có giết con ta nữa. Đáng lẽ ta không nên mạo phạm ngài."

"Ngươi nói gì vậy? Ta có giết con ngươi đâu? Suốt năm năm qua ta chỉ lỡ làm chết chưa đến mười đứa, ngươi cứ làm quá như vậy? Năm nào ngươi chẳng sinh, câù xin làm cái khỉ gì?"

Xung quanh gian phòng ít nhất phải có mười nữ nhân, nhưng người phối ngẫu chỉ có một.

Thiên Ca là ai? Hắn là Thiên Mệnh Chi Tử, cổ trùng hắn muốn có chắc chắn không thiếu, kể cả cổ trùng giúp làm hưng phấn cũng có, cổ trùng trị liệu nhiều vô số.

Đặc biệt là cổ Tam Canh, chịu khó hi sinh hai con cổ, chỉ cần mất hai năm là có được một bé gái mười tám tuổi.

Trong số những nữ nhân ở đây một là bị hắn lừa, hai là trực tiếp bị bắt về đây. Tất nhiên sẽ có những nữ nhân có bối cảnh không tầm thường, toàn bộ đều là cổ sư. Bọn có người cao ngạo, không chịu nổi một phàm nhân xúc phạm, chắc chắn là muốn tự tử nhưng Thiên Ca không cho phép điều đó xảy ra.

Phương thức tu luyện của Thiên Ca chủ yếu dựa vào huyết nhục, tức là càng nhiều người thì lại càng tốt. Ngoài bắt nhốt cho thêm hậu thế như gia xúc, thi thoảng hắn sẽ ra ngoài bắt thêm vài người, điều hướng sự chú ý của nơi này đến những nơi khác.

Mới năm năm mà hắn thay đổi nhiều quá, ngũ quan tinh xảo, đôi con ngươi sâu thẩm như thâm uyên vực, mái tóc dài được nhiễm mùi máu nhẹ nhàng xoã sau lưng, mang trên mình bộ y phục màu đen huyền bí.

Nơi này thật sự không phải chỗ người ở, xương người chất đống khắp nơi, mùi máu tanh sộc thẳng lên từng nơi trong nhà. Dưới sàn nhà còn vương lại nhiều xác chết của cổ trùng.

"Ta đã tu luyện Luyện đạo được năm năm. Nhưng ta lại có linh cảm chính mình đã có kinh nghiệm của mười năm, thật sự rất khó hiểu."

Thật sự cổ trùng hắn có rất nhiều, trong đó có vô số loại có thể giải quyết được vấn đề tài nguyên, tư chất, thức ăn cổ trùng, thức ăn cho ngươi, cổ dọn dẹp chất thải.

Lấy cổ Huyết Thực làm trung tâm, có thể không ngừng cắn nuốt máu thịt gia tăng trọng lượng, lấy thịt của bản thân cho sinh vật khác ăn, có thể no tới bảy ngày.

Bách Huyết Hồng Huyết có thể sản xuất rất nhiều cổ tài, tiền đề là phải có huyết nhục.

Thiên Ca sở hữu rất nhiều cổ trùng có thể tái tạo bộ phận cơ thể, hắn đã cắt thịt của những người này trong năm năm qua.

Hành vi vô cùng tàn nhẫn, nhiều sinh mạng đã chết trên tay của hắn. Những người ở đây đều đem ánh mắt căm hận hướng về phía hắn mà đối đãi, dĩ nhiên kẻ này rất thưởng thức.

"Tiểu Thuần cô nương, có lẽ cô ít bị ta moi tim cho nên mới có gan vậy đúng không?"

Thiên Ca cười nhẹ, nhưng trong tiếng cười nhẹ này lại bất giác làm những kẻ ở đây sợ hãi.

Phốc.

Máu tươi trào ra, ngọn núi phập phồng nháy mắt bị xuyên qua, bàn tay của đối phương từ từ rút ra dưới ánh mắt hoảng sợ, cùng không thể tin được của những người ở đây.

Trái tim bị moi ra, đau đớn truyền đến khiến đối phương nhăn mày lại, trong ánh mắt lại chứa đựng đầy vẻ khinh thường.

"Ngươi có biết chúng ta quen như thế nào không?"

Thiên Ca cười nhẹ, sau đó hỏi đám người. Tất cả đều bị sự sợ hãi cùng đau đớn xoá đi phần ký ức đó, hiện giờ chẳng biết mình gặp tên ma đầu này như thế nào.

"Các ngươi không cần nhớ. Với ta, những chuyện đã qua chẳng qua là một chút sự tình không đáng nhắc tới."

Tất cả đã chết tâm với hắn, khi nghe được không khỏi thất vọng, hoá ra các nàng đã bị lừa. Ngay từ đầu chẳng có cái gì gọi là lập hậu cung vô số giai nhân, tất cả chỉ đơn thuần là hệ thống tu luyện của hắn, là nguyên liệu vô tận cho cổ trùng của hắn.

Thiên Ca không còn nghe thấy âm thanh chửi rủa cùng van xin nào nữa. Không phải bọn họ sợ không dám cất tiếng, đơn giản là hắn không còn để ý những lời nói đó nữa.

Tất cả có cãi vả nhau, không chỉ hận hắn mà còn hận tên phàm nhân đã vũ nhục các nàng. Tiếng chửi bới không dành cho hắn cũng là chế giễu những kẻ còn lại. Thiên Ca thật sự chẳng muốn để ý, bởi vì lòng hắn giờ đây chỉ có Luyện đạo làm cơ sở.

Trái tim vừa móc ra vẫn còn nóng hổi, thoang thoảng khói trắng bốc lên.

Ý niệm vừa động, một đạo màu xanh lam từ không khiếu bay ra, nó dung nhập vào một tảng đá nhỏ.

Ánh sáng màu xanh lam điên cuồng tàn phá bên trong, tạo ra một cái lố. Đến bước này Thiên Ca thật sự không biết nên làm thế nào nữa.

"Từ tác dụng dẫn đến quy trình luyện chế. Trong tưởng tượng của ta, con cổ này có thể tạo ra một lực hút hiệu triệu linh hồn đã khuất về phía nó. Để chứa được vật có tình âm, chắc chắn phải cần oán khí mạnh mẽ, trái tim của một người chính là thứ phù hợp nhất."

"Nhưng lại dẫn đến những vấn đề khác, ví dụ làm sao để trái tim nằm bên trong tảng đá mà không phá hủy nó."

"Toàn bộ cổ tài cũng đã chuẩn bị xong, trước mắt chỉ có oán linh nhập thạch là chưa giải quyết được. Còn về phần cổ tài khác đã có cổ Đoạt Hồn, cổ Uổn Hồn, Oán Linh tất cả đều nhị chuyển. Tất cả đều ứng với thao tác thu lấy hồn phách, thu thập càng nhiều hồn phách càng tạo ra được nhiều sinh linh đặc biệt, tạo ra tính chất của sinh linh muốn tạo ra."

Hắn không đơn giản là mất một năm để chuẩn bị đầy đủ cổ tài Tam chuyển, mà còn mất thêm hai năm để luyện ra cổ Rút Khiếu, sở dĩ cần nhiều thời gian như vậy là vì hắn chưa xác định phươnh hướng con cổ bản thân muốn luyện.

Thiên Ca phải nói là rất may mắn, mọi ý tưởng hắn đột ngột nghĩ ra đều có thể giải đáp những vấn đề bế tắc, dẫn tới mất chưa đến vài năm có thể luyện ra con cổ mình mong muốn.

Hầu hết con cổ hắn luyện thành đều là được cải tiến từ nhiều cổ trùng lại với nhau, ví dụ là cổ Thâu Thủ và Dẫn Linh cổ cho ra thành phẩm là cổ Đoạt Hồn.

Cổ phương Hồn Đản hắn muốn luyện ra, lấy một viên đá tầm thường làm trung tâm, ngoài ba con cổ nhị chuyển kia còn cần rất nhiều cổ tài phức tạp khác.

Mất ba năm để chuẩn bị tất cả, ý tưởng đã có, hiện tại chỉ khuất mắt vấn đề làm sao mà luyện thành.

Như cũ hắn quay trở lại góc tường, nhắm mắt lại, hít thở một hơi thật sâu. Tay đưa ra phía trước một đoàn hoả diễm bao bọc lấy viên đá, viên đá được mài rũa trong ngọn lửa, càng ngày càng sẫm màu và sắc cạnh.

"Dù có chết, trái tim ta cũng sẽ mang theo oán hận, nguyền rủa ngươi đến chết."

Thiên Ca giật mình quay đầu lại, người vừa nói là Dương Tuyết, càng nhìn sắc mặt của hắn càng trở nên đặc sắc, khuôn mặt của ba nữ nhân này quả thật rất giống nhau, giống như từ trong suy nghĩ của hắn mà hiện diện ra trước mặt.

Ký ức mơ hồ giờ được gợi về, Thiên Ca thoáng chốc giật nảy mình: "Không lẽ ta đã luyện thành cổ trùng, cổ trùng sau đó mới đưa ta đến đây. Lại nói cổ trùng ta muốn luyện là Mộng đạo, vậy rốt cuộc ta đã có đáp án. Vì sao chính mình đột nhiên may mắn như vậy? Làm gặp được kỳ ngộ liên tục? Đáp án phù hợp nhất là mộng, chính vì mộng tất cả mới hoàn hảo."

"Ta không biết con cổ này có cái gì tác dụng, ta phải tranh thủ thời gian trong mộng cảnh để nâng cao cảnh giới, hiểu biết của bản thân về cổ trùng. Đặc biệt là cần luyện thành con cổ này, nó chính là lá bài bảo mệnh của ta."

"Một đời mộng nhân sinh!"

Bạn đang đọc Cổ giới: Ta chỉ là nhân vật quần chúng. sáng tác bởi vituchithuy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vituchithuy
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.