Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chung Quỳ gả muội (1)

Phiên bản Dịch · 1265 chữ

Chương 1: Chung Quỳ gả muội (1)

Chu Xương lặng lẽ ngồi trên chiếc ghế cao.

Gió lạnh từ lỗ hổng cửa sổ không ngừng thổi vào trong nhà, phả vào cổ hắn, khiến làn da trắng bệch hơi ngả xanh.

Hắn ngồi yên như pho tượng đất, chỉ có tròng mắt đảo liên tục, đánh giá đồ bày biện trong căn nhà chật hẹp này.

Đây là một căn nhà xây bằng đá.

Một tấm vải thô màu đen lấy cửa làm trục giữa, chia căn nhà thành hai nửa.

Chu Xương không thể nhìn thấy tình hình bên kia căn nhà một chút nào.

Hắn thấy trên bức tường đá vụn lởm chởm dán chi chít thứ đen đặc như là hỗn hợp của dầu mỡ và tro bếp.

Rất nhiều tượng đất sét và mặt nạ đủ màu sắc với hình thù dữ tợn được quấn dây đỏ, đặt ở góc nhà.

Dưới bức tường đối diện cửa là một chiếc quan tài không có nắp.

Bề mặt quan tài mỏng dính lớp đất ẩm mỏng, chỗ đất ẩm bong ra để lộ lớp sơn quan tài vẫn đen bóng, không giống như đã bị chôn sâu dưới đất nhiều năm.

Chu Xương bị mấy người đào ra từ chiếc quan tài mỏng này.

Một trong những lão già đào hắn lên khỏi đất lúc này đang ngồi dựa vào quan tài, lật tung đồ đạc trong hai chiếc hòm tre.

Trong nhà lạnh thấu xương, nhưng lão già kia lại đổ mồ hôi nhễ nhại.

Lão nhặt ra mấy bình lọ từ đống hương nến tiền giấy, ấn đồng, sừng trâu chất đống trên đất, ôm tất cả vào lòng.

Có lẽ là nhận ra ánh mắt Chu Xương đang nhìn mình, lão chống tay đứng dậy nhìn về phía Chu Xương ở góc nhà, ánh mắt đầy yêu thương: “Cháu út, đừng sốt ruột đừng sợ, lát nữa ông nội vẽ bùa lên người con, con sẽ có thể cử động nói chuyện được.”

Lão già này thoạt nhìn thần thần bí bí, nói tiếng địa phương Xuyên Thục, gọi Chu Xương là cháu út, nhưng Chu Xương không hề quen biết lão.

Hắn không biết mình đang ở đâu, đang gặp chuyện gì, chỉ biết rõ hiện giờ trên dưới toàn thân chỉ có tròng mắt là có thể hơi chuyển động.

Tối qua hắn mới lái xe về quê, cùng ông nội đón Trung Thu.

Vừa tỉnh giấc đã phát hiện mình bị nhốt trong một chiếc hộp đen sì mốc meo, sau đó theo việc lão già trước mắt và đồng bọn hợp sức đào hắn lên khỏi đất, Chu Xương mới nhận ra chiếc hộp đen sì mốc meo đó thực chất là một chiếc quan tài.

Chu Xương không rõ tình hình hiện tại, nhưng có thể khẳng định, tối qua hắn tuyệt đối không phải đang ngủ rồi bị bọn cướp vượt biên hay băng nhóm tội phạm nào bắt đến nơi này.

Tình huống của hắn hiện giờ rất đặc biệt.

Tương tự với cảm giác bị nhốt trong quan tài lúc trước, hiện tại, hắn cảm thấy hồn mình như bị khóa chặt trong cỗ quan tài mang tên thân xác này.

Hắn không thể giãy giụa, bèn dứt khoát không giãy giụa nữa, ngồi yên lặng, lặng lẽ quan sát.

Lão già gầy gò khoác chiếc áo dài thân đối màu đỏ viền đen, dùng dây rơm buộc quanh eo, lại bê thêm mấy hòn đá từ chỗ khác đến, chất thành một cái đài cao hơn mặt đất ở cửa ra vào.

Sau đó, lão lại lấy ra một chiếc gương đồng, mở mấy bình lọ trong lòng, bắt đầu bôi lên mặt.

Gió ngoài nhà rít gào, ngoài cửa sổ tối đen như mực.

Chu Xương quan sát động tác của lão già một lúc, xác định đối phương đang “trang điểm”.

Lão già dùng bột mì bôi trắng bệch cả khuôn mặt, lại dùng bút than vẽ lông mày, dùng bột gạo đỏ đánh má hồng, vẽ môi đỏ, đội tóc giả đuôi ngựa, cuối cùng còn cài thêm mấy bông hoa giấy lên tóc giả và hai bên tai.

Trong nháy mắt, một “bà lão” lòe loẹt xuất hiện trước mặt Chu Xương.

Khuôn mặt bà lão mang nụ cười lố lăng, chiếc áo dài thân đối màu đỏ càng tôn lên vẻ hớn hở của "bà".

Nhưng theo từng cử động cơ mặt của "bà", lớp bột mì rơi ồ ạt rơi xuống, những bông hoa giấy đung đưa theo gió lạnh, cho đến khuôn mặt trắng bệch như dán giấy kia luôn khiến Chu Xương ý thức được rằng, bầu không khí hớn hở này cuối cùng chỉ là lớp tô vẽ không chịu nổi sự chọc phá, bên dưới thực chất là sự thật âm u.

Lão già tự hóa trang thành bà lão hớn hở, lúc này lại đặt gương đồng xuống, từ từ nhắm hai mắt, vẽ thêm một đôi mắt đen trắng rõ ràng lên mí mắt.

Lão quay đầu lại, đôi mắt vẽ ra nhìn thẳng vào Chu Xương.

Rõ ràng kỹ thuật vẽ rất vụng về, nhưng Chu Xương lại cảm thấy đôi "mắt" này rõ ràng có thần – lão già kia dùng đôi mắt vẽ ra này để nhìn chằm chằm vào Chu Xương!

Lúc này, có người từ bên ngoài kéo cửa gỗ ra.

Lão già mặt dài để râu dê chắp tay sau lưng bước vào nhà.

Đằng sau ông ta là mấy thanh niên cầm xẻng Lạc Dương, xà beng, cuốc chim.

Mọi người đều phong trần mệt mỏi, một luồng gió âm u lạnh lẽo ùa vào nhà theo họ, lập tức thổi tắt ngọn nến đang cháy trên đài đá.

Tấm vải đen chia căn nhà thành hai nửa bị gió thổi tung lên một góc.

Chu Xương liếc mắt nhìn thoáng qua bên kia của tấm vải đen, trong bóng tối dày đặc dường như có một bóng người đỏ rực đang ngồi.

Lão già râu dê vươn tay kéo tấm vải đen vừa bị gió thổi xuống, khiến tình hình bên kia tấm vải đen lại bị che khuất, ông ta nghiêng người, liếc nhìn về phía Chu Xương.

Sắc trời xanh xám từ ngoài cửa chiếu lên mặt lão già râu dê, Chu Xương thấy những nếp nhăn vốn giãn ra trên mặt ông ta, lúc này bỗng nhiên co rúm lại.

Chu Xương không hề nhúc nhích, lại dọa lão già râu dê nhảy dựng.

Trong bóng tối vang lên tiếng lão già râu dê hít vào: “A Thường mới chôn bảy ngày, sao đào lên lại khác hẳn vậy? Kỳ lạ đáng sợ…”

“Bị quỷ để ý mà nhặt lại được cái mạng đã là mồ mả tổ tiên bốc khói xanh rồi. Tôi vì cứu mạng nó, chỉ có thể chôn nó ở bãi tha ma đầy tử khí hỗn tạp này, một người sống bị chôn bảy ngày, có chút thay đổi cũng là bình thường.”

Lão già tự hóa trang thành “bà mối hớn hở” vừa nói, vừa châm lại ngọn nến.

Dung mạo của "bà mối hớn hở" này lại không khiến lão già râu dê giật mình nữa.

Ông ta lại liếc nhìn Chu Xương, cau mày, ánh mắt ẩn chứa nghi ngờ: “Tôi nói thay đổi, không phải là thay đổi bề ngoài, mà là cốt cách bên trong. Giống như quỷ biến thành người vậy, ông hiểu ý tôi chứ?”

Bạn đang đọc Có Quỷ (Dịch) của Bạch Nhận Trảm Xuân Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DiddyVN
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.