Ác chiến (2)
Độc của Dương Thâu cũng bắt đầu ngấm, khiến cho con hổ càng thêm đau đớn.
Thân hình trắng như tuyết của nó ngoài việc bị cháy đen hơn phân nửa. Nếu nhìn kĩ thì da của nó cũng bắt đầu xuất hiện những nốt ban li ti màu tím.
Điều này khiến nó gầm lên càng dữ dội hơn. Kịch liệt phản kháng, cố gắng thoát khỏi cái hố chết.
Nhưng dù nó cố bao nhiêu thì mưa thuốc nổ cùng với thân cây trong tay Thiên Chính vẫn liên tục đập xuống, khiến nó không thể ngóc đầu dậy được.
Dù sao Thiên Chính chuẩn bị rất nhiều a!
Trong khoảng thời gian nửa nén hương, sự phản kháng của nó yếu dần rồi im bặt.
Thân hình to lớn của nó vẫn còn bốc cháy, nó đã nằm im không nhúc nhích!
Thiên Chính thấy thế thì giơ tay ra hiệu cho 2 đứa nhóc trên cây ngừng ném thuốc nổ.
Hắn cách cái hố gần 1 trượng. Lúc này từ từ hạ xuống miệng cái hố, khoé miệng nhếch lên, cười nhạo nói:"Súc sinh chưa hoá hình thì vẫn là súc sinh! Có thể khôn hơn được bao nhiêu chứ? Vẫn là ta đã đánh giá cao nó."
Hắn lúc này xoay người hướng 2 tên nhóc trên cây hô. 2 đứa nhóc lúc này định chạy xuống, thì bỗng dưng sắc mặt tái đi, cả 2 đồng thanh hét lên:"cẩn thận! Phía sau."
Thiên Chính từ lúc thấy sự thay đổi trên gương mặt của 2 đứa nó thì cũng đã thấy không ổn.
Hắn không quay đầu, chân đạp không, dự định chạy đi.
Nhưng đã không kịp! Con hổ cháy đen lúc này đã ở phía sau, vung 4 cái vuốt sắc nhọn của nó lên cào một cú thật mạnh vào lưng Thiên Chính.
Thế đại lực trầm!
Thiên Chính lập tức bay ra vài chục bước. Thân hắn đập mạnh vào 1 gốc cổ thụ, hắn lập tức đứng dậy muốn bỏ chạy.
Nhưng sau lưng hắn là con hổ cháy đen, trên thân vẫn còn có lửa bốc lên.
Lập tức nó húc Thiên Chính bay đập vào cổ thụ khác. Nó tiếp tục truy kích, há miệng muốn cắn vào đầu Thiên Chính.
Thiên Chính lúc này đã quay người lại đối mặt với con hổ. Hắn dịch đầu sang trái nên con hổ đã cắn trúng vai và gần nửa thân hình bên phải của hắn. Ngọn lửa trên người nó cũng đã bén sang bên người hắn.
2 cái kiếm nha ghim chặt vào trong thân thể hắn. Máu tươi của hắn bắt đầu chảy xuống.
Mắt con hổ hiện lên hung quang tựa như bị kích thích. 1 cái chân giơ lên hướng ngực hắn, bắt đầu cào xé, chân còn lại gắt gao giữ chặt hắn.
Da thịt hắn bắt đầu bị cào rách, Thiên Chính lúc này dù đã uống đan dược giảm đau từ trước nhưng trong lòng hắn cũng không khỏi giật thót, hoảng sợ, trên trán đồ mồ hôi lạnh.
Nhưng rất nhanh trong mắt hiện lên quyết ý. Tay phải cầm chặt trường kiếm bắt đầu nhấc lên, chọc thẳng vào cằm của con hổ.
Tay phải hắn dùng lực đâm sâu thanh trường kiếm vào cằm con hổ, sau đó bắt đầu kéo thanh kiếm. Mưu đồ muốn rạch đôi đầu nó từ phía dưới.
Nhưng vì bị thương nên lực tay đã yếu đi, thủy chung không thể đâm vào quá sâu.
Dù vậy, trong lúc tay phải đang hoạt động thì tay trái cầm đoản kiếm của hắn cũng nâng lên.
Hắn chọc liên tục vào đầu con hổ!
Con hổ đau đớn càng điên cuồng cào xé hắn. Miệng vẫn cắn chặt vai hắn không buông.
Máu tươi của 2 bên liên tục phun xuống.
Nói thì nhiều nhưng tất cả diễn ra rất nhanh!
Qua 1 phút con hổ đã ngừng giãy dụa.
Thiên Chính vẫn liên tục đâm kiếm vào đầu nó, đoản kiếm đâm sâu vào trong đầu con hổ, xuyên đến não.
Lần này, hắn đã thắng! Nhưng 2 mắt của hắn đã lịm dần đi.
Nếu không có chuyện gì đặc biệt xảy ra, thì hắn cũng sẽ chết.
Dù không chết vì thương thế thì cũng chết vì cháy. Nhưng ít nhất cũng không quá đau đớn.
Nam nữ đồng trốn một bên xem, lúc này cũng chạy lại.
Nữ đồng váy hồng hỏi:"Lam Lam, hắn sắp không xong rồi. Chúng ta có thể cứu hắn không?"
Nam đồng lúc này nhìn Thiên Chính vẫn còn hơi thở, nó như hỏi nữ đồng lại tựa như hỏi mình:"Có thể, nhưng có nên cứu không?"
Rồi nó nhìn Thiên Chính, mồ hồi trên trán chảy xuống mặt. Ánh mắt đăm chiêu.
Sở dĩ khi nãy lúc con hổ lao lên, nó đã dẫn nữ đồng chạy. Nhưng sau đó nó lại quay lại.
Nó cắn chặt răng nói:"ngươi ở đây xem có thể lôi con hổ ra không? Ta đi rồi sẽ về."
Nữ đồng gật đầu, ban đầu nó chạy ra dòng sông gần đó, lấy nước dội vào người Thiên Chính và con hổ để dập lửa. Sau đó nó cẩn lấy thanh đoản kiếm từ tay Thiên Chính, bắt đầu cắt răng con hổ.
Cũng may, thân hình của Thiên Chính đủ cứng cỏi, lại dùng linh lực bao quanh hộ thân trong lúc giằng co với con hổ, chờ được nữ đồng lấy nước dập lửa.
Nếu không cơ thể hắn sớm đã tan nát trước sức mạnh của con hổ rồi.
Miếng ngọc bội mà Thiên Chính đeo bên hông lúc này loé lên 1 tia sáng, nhưng nữ đồng cũng không phát hiện ra.
Nam đồng lúc này chạy về hướng hang động.
Chục phút sau nó quay lại, trên tay cầm 1 gốc linh dược kì lạ chỉ có 5 cái lá. Nhưng 5 lá này lại toả ra ánh sáng ngũ sắc sặc sỡ. Khí tức sinh mệnh tươi mát tràn ra ngoài khiến người ta cảm thấy thoải mái.
Nữ đồng đang lấy đoản kiếm của Thiên Chính cưa răng con hổ.
Nam đồng lập tức nhét gốc linh dược vào miệng của Thiên Chính, đổ 1 ít nước vào để giúp hắn ăn gốc linh dược đó.
Sau đó nó cùng nữ đồng cưa răng, rồi lôi con hổ ra khỏi người Thiên Chính.
Con hổ lúc này toàn thân đã tím đen, lông rụng xuống!
Nhưng bọn nó cũng không để tâm. 2 người bọn nó kéo Thiên Chính ra 1 gốc cây gần đó, bắt đầu băng bó cho hắn.
Mặc dù máu thịt lẫn lộn. Nhưng máu của Thiên Chính cũng không chảy ra, trước đó vung ra bên ngoài là do con hổ cào. Hiển nhiên là trước đó hắn đã uống sẵn đan dược cầm máu.
Đặc biệt là trước người Thiên Chính đầy những vết cào rất sâu. Khiến cho 2 người bọn nó gần như là cuốn người hắn kín mít.
Sau 1 ngày, khí tức của Thiên Chính bắt đầu ổn định hơn. 2 đứa nhóc bắt đầu khiêng Thiên Chính vào trong hang động mà trước đó con hổ đã chiếm cứ.
Đăng bởi | NXCvd |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 6 |