Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thăm dò phủ đệ (2)

Tiểu thuyết gốc · 1099 chữ

Thiên Chính cùng Tần Đại Xuyên tiến đến đại môn.

Trên đại môn có 1 tấm bảng màu vàng khắc 2 chữ Mộc Khôi! 2 chữ màu xanh đã mờ nhạt, không có gì đặc biệt.

1 đại môn thanh đồng cổ kính, còn có dây leo bám quanh mép cửa! Nhìn chung thì cả toà phủ đệ không tính là đẹp, mà khá quái dị, âm trầm.

Đẩy đại môn! 2 người bước vào.

1 đại điện thanh đồng hiện ra trước mắt 2 người, ở giữa đại điện có 1 cái thạch trụ bằng bạch ngọc trạm trổ hoa văn tinh xảo. Trên thạch trụ đặt 1 viên tinh thạch màu xanh nhạt đang lơ lửng, tỏa ra hào quang, khí tức dịu nhẹ tươi mát phát ra.

Dưới chân thạch trụ 2 người nhìn thấy có một con khôi lỗi cũ kỹ đang ngồi xếp bằng.

Khôi lỗi màu vàng đất, có dáng vẻ của 1 nam tử trưởng thành, gương mặt hơi xấu xí, nó mặc một bộ bạch bào nhưng đã rách tả tơi. Trên mặt và thân thể đã xuất hiện những vết nứt, trên vị trí trái tim đã thủng 1 lỗ, để lộ ra 1 trái tim màu xanh bằng gỗ vẫn còn đang đập trông cực kỳ sống động, trái tim cũng đa xuất hiện những vết nứt.

Trên trái tim mọc ra 1 chồi non, nhưng chồi non cũng đã ảm đạm tựa như sắp héo úa, xung quanh trái tim được những dây leo cuốn quanh, như là đang cố gắng giữ vững trái tim không sụp đổ.

Là 1 thụ tâm!

Khi đại môn mở ra, khôi lỗi như cảm nhận được, chậm chạp mở mắt đứng dậy. Thân hình chuyển động mang theo tiếng kẹt kẹt, tựa như đã lâu mới hoạt động trở lại.

Nó nhìn Thiên Chính cùng Tần Đại Xuyên, sau đó lại nhìn xuống thân thể cũ kỹ đầy vết nứt của mình thanh âm khàn khàn đứt quãng, tựa như rất khó khăn mới có thể cất lời: “đây là...đã rất...lâu...rồi? Bây giờ...là thời...đại nào? Đã bao...năm...trôi qua...từ thời...đại của...Chính Minh?”

“Thời đại Chính Minh?” Thiên Chính hỏi, Tần Đại Xuyên bên cạnh cũng nhíu mày suy nghĩ.

“Chính Minh...cũng không...biết?.” Đến đây khôi lỗi ngừng lại 1 lúc, sau đó lại cười quái dị.

“Ta...tên...là...Khôi...Khôi Quân! Chủ nhân...của ta...là...Mộc...Mộc...Mộc Khôi Tiên Quân!” Dù giọng nói khàn khàn đứt quãng nhưng khi nói đến chủ nhân, nó vẫn cố gắng nói 1 cách hoàn chỉnh, tuy khó nghe nhưng vẫn mơ hồ nghe ra sự thành kính trong đó.

Ánh mắt của nó hiện lên sự thương cảm im lặng 1 lúc lâu.

“Có lẽ thời gian...trôi qua...đã rất dài rồi! Thân hình của ta...đã mục...nát hơn, phủ đệ mới... lộ ra bên ngoài! Các ngươi muốn có... chân truyền...đúng không? Vậy hãy thông qua...1 vài khảo hạch.”

Giọng nói của nó đã ổn định hơn nhưng vẫn khiến Thiên Chính hơi nóng ruột.

Rồi nó phất tay, dưới chân Thiên Chính và Tần Đại Xuyên xuất hiện vòng tròn sáng.

2 người lập tức biến mất, hiển nhiên là con rối đã khởi động cơ quan.

Sau khi ánh sáng trong mắt tan đi, 2 người xuất hiện trong 1 hành lang.

Thanh âm cũ kĩ, mục nát lại vang lên!

“Lúc còn sống...chủ nhân cũng...không có...ý định muốn...để lại truyền thừa! Nay là bất đắc dĩ...phủ đệ mục nát...lộ ra bên ngoài. Nhưng ngài ấy cũng...biết chuyện này...sớm muộn cũng...xảy ra, không muốn truyền thừa...tiện nghi vào tay...kẻ vô năng...nên đã bố trí vài cửa ải. Chờ người có duyên...hợp yêu cầu...kế thừa.”

“Đúng là cồng kềnh! Vừa không muốn để lại truyền thừa, lại vừa không muốn truyền thừa bị kẻ vô năng chà đạp. Kì dị a!” Thiên Chính thầm nghĩ.

“Các ngươi đi tới...cuối hành lang, ở đó có...đầy đủ nguyên liệu, hãy chế tạo ra...1 con khôi lỗi. Đủ tiêu chuẩn...thì thông qua, đừng lo nếu...ngươi chưa từng có...nghiên cứu qua, đã có sẵn sách...hướng dẫn cơ bản. Đủ tiêu chuẩn là...qua! Đừng nghĩ chuyện giả...vờ để lừa bịp, mắt ta rất chuẩn...”

Thiên Chính cùng Tần Đại Xuyên nhìn nhau, gật đầu bước về phía cuối hành lang.

Ở đó có 1 cái bàn đá, cùng hơn chục túi trữ vật và 1 vài quyển sách cũ kỹ trên bàn.

Thiên Chính cùng Tần Đại Xuyên bắt đầu lật sách, xem xét nguyên liệu trong túi.

Hiển nhiên trong đó đều là nguyên liệu chế tạo.

“Đều là người mới! Các ngươi có...1 tháng học tập...sau đó...hãy chế tạo ra...thành phẩm!”

“Được!” Thiên Chính cùng Tần Đại Xuyên đáp ứng.

Bắt đầu học tập!

Thiên Chính chăm chú đọc từng cuốn sách, cũng không phải cái gì cao siêu đều là những cái cơ bản của khôi lỗi chi đạo, dạy cách chế tác khôi lỗi, cách điều khiển khôi lỗi, thêm thắt cơ quan, ám khí... Tuy nhiên đối với người bình thường mà nói vẫn là rất khó.

Với hắn mà nói cũng không quá khó. Nhưng điều kiện là phải vừa mắt của khôi lỗi nói, hắn cũng không biết tiêu chuẩn là bao nhiêu.

Cuốn sách cũng cho hắn hiểu thêm 1 ít về khôi lỗi chi đạo, thủ đoạn thao túng khôi lỗi cơ bản...

Xem qua, hắn và Tần Đại Xuyên đều chọn 1 số cuốn sách phù hợp chuyên tâm nghiên cứu.

“Đã hết...1 tháng! Bây giờ các...ngươi hãy chế tạo...khôi lỗi cho...ta, thời gian 1 tháng, chất lượng...càng cao...càng tốt, số lượng cũng...vậy!”

Ánh sáng trắng loé lên trên những cuốn sách, sách trên bàn biến mất, kể cả những cuốn trong tay 2 người.

Trên bàn chỉ còn lại hơn chục cái túi trữ vật, hai người nhìn nhau. Bắt đầu lấy nguyên liệu, chuẩn bị tiến hành chế tạo.

Khôi lỗi 2 người chọn khá khác nhau!

Thiên Chính chế tạo khôi lỗi toàn là nhân dạng

Tần Đại Xuyên chế tạo khôi lỗi xen lẫn thú dạng.

Qua 1 tháng, Thiên Chính chế ra được 7 con.

Tần Đại Xuyên chế được 9 con.

“Ừm cũng không tệ...tên trung niên kia...chất lượng đồng...đều hơn...số lượng cũng...nhiều hơn...đặc biệt là con...thứ 5 và...thứ 9.”

“Ranh con thì...được con...thứ 5 và 7.”

“Đều miễn cưỡng...đủ tiêu chuẩn! Bây giờ sẽ là...khảo hạch tiếp theo...! Hãy đem toàn bộ...khôi lỗi các ngươi...chế tạo được, khống chế...đánh bại khôi...lỗi mà ta...đưa xuống...cũng không phải...quá sức không thể...vượt qua, nhưng kẻ ngu...dốt thì có thể...bỏ cuộc bây giờ.”

Bạn đang đọc Con Đường Vĩnh Hằng sáng tác bởi NXCvd
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NXCvd
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.