Tử chiến với ma tiên (2)
“Đồ khốn! Đừng cuồng vọng!” Thiên Chính quát, có thể nói là trong hoàn cảnh tức nước vỡ bờ khi ma tiên áp sát Thiên Chính, hắn quyết định không chống đỡ mà lấy thương đổi thương.
Trong tay phải Thiên Chính nắm chặt 1 thanh đoản kiếm màu xanh nhạt đã được hắn lấy ra từ lúc giao đấu, theo linh lực được quán chú vào, đoản kiếm loé lên ánh sáng. Lập tức, Thiên Chính ném thẳng cây đoản kiếm vào ma tiên.
Với khoảng cách rất gần, ma tiên cũng chỉ kịp lách người né tránh, phần eo vẫn bị đoản kiếm xuyên trúng. Hộ thể linh lực bị xuyên nát, cắt đi 1 phần eo của ma tiên.
Nhưng ma trảo của hắn cũng cắt trúng vai của Thiên Chính, đánh bay 1 phần vai của hắn, máu tươi chảy xuống.
Thiên Chính lấy được cơ hội thở dốc lập tức lui lại, tay phải buộc chặt sợi dây gắn với cây kim, bắt đầu quán chú linh lực để thôi động pháp khí phụ công với Tần Đại Xuyên.
Tần Đại Xuyên nhân lúc hộ thể linh lực của ma tiên chưa kịp tái tạo, liền vung hỏa kiếm trong tay, hỏa long gào thét tung ra từng nhát kiếm hung mãnh.
Thân thể ma tiên bị cắt nát thành nhiều mảnh, bạch châm của Thiên Chính cũng xuyên thủng phần đầu, nhưng Tần Đại Xuyên lại nghiến răng nhìn về phía trước hơn 10 bước.
Thân ảnh của ma tiên đã đứng đó! Hắn âm trầm nhìn Thiên Chính cùng Tần Đại Xuyên.
“Cư nhiên lại là pháp khí có thể che đậy khí tức, nếu không phải ở khoảng cách gần, lại thêm dao động nhỏ bộc phát khi linh lực quán chú, thì ta nhất định sẽ dính đòn.”
“Giao toàn bộ pháp khí trên người ra! Ta có thể tha cho 2 ngươi!”
Tần Đại Xuyên nhìn ma tiên rồi cười nhạt: “ngươi lấy cái gì để bọn ta tin ngươi? Bằng vào thân phận ma tiên của ngươi à? Hay là việc chúng ta đánh sống đánh chết nãy giờ?”
“Ngươi đang lãng phí cơ hội cuối cùng đấy! Muốn bán mạng cho con khôi lỗi rách đó đến cùng sao?”
“Chi bằng vẫn là ngươi giao mạng cho bọn ta! Như vậy bọn ta liền có thể sống!” Thiên Chính 1 bộ khôi hài nói.
“Tốt tốt tốt! Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh! 2 tên cầu tử các ngươi chịu chết đi.” Sát ý nồng đậm hiện lên trong mắt ma tiên.
Cơ thể hắn loé hắc khí chạy về phía Thiên Chính cùng Tần Đại Xuyên, lập tức từ trên thân hắn phân ra 6 thân ảnh.
Con ngươi trong mắt Tần Đại Xuyên co rụt lại, sắc mặt Thiên Chính cũng trầm xuống.
Trận chiến lại tiếp tục!
Ma tiên với bộ pháp quỷ dị cùng 1 thân võ kỹ của mình lần nữa dồn ép cho Thiên Chính cùng Tần Đại Xuyên rất chật vật.
Bộ pháp quỷ dị của ma tiên cho hắn phân ra 6 phân thân giống hệt bản thể. Giữa phân thân không có lực công kích, có thể nói là chạm vào liền tan biến, nhưng nó lại đem lại áp lực chống đỡ rất lớn cho 2 người.
Rất nhanh 2 người liền rơi vào thế công không được thủ không xong.
Với Tần Đại Xuyên ông ta có chút tuyệt vọng, trong mắt Thiên Chính thi thoảng hiện lên ánh sáng xanh nhưng rất nhanh lại biến mất.
Ma tiên tiếp tục giữ thế áp đảo 2 người, toàn thân Thiên Chính cùng Tần Đại Xuyên đẫm máu, vết thương chằng chịt.
Tần Đại Xuyên nhìn 7 ma ảnh lao đến gần muốn tiến hành 1 đợt công kích nữa, trong mắt hiện lên quyết ý, muốn liều mạng thì bỗng Thiên Chính quay người sang bên trái, pháp khí đoản kiếm xanh nhạt đã được rót linh lực trong tay phóng thẳng về phía đầu ma tiên.
Dù khoảng cách gần nhưng ma tiên đã rút kinh nghiệm từ lần trước, hắn hữu kinh vô hiểm tránh né được đoản kiếm.
Hắn lúc này cách 2 người Thiên Chính hơn 10 bước, nhìn Thiên Chính nói :”có thể nhìn ra Lục Ảnh Mê Tung Bộ của ta, nhãn thuật không thấp! Ranh con cho ngươi cơ hội cuối, giao hết pháp khí trên thân ra và nhận ta làm chủ, ta sẽ tha chết cho ngươi.”
Thiên Chính nhìn Tần Đại Xuyên nói :”Tần gia chủ ngươi tin ta không?”
Tần Đại Xuyên hít 1 hơi sâu nhìn Thiên Chính nói :”tên ma tặc này sẽ không tha cho chúng ta! Chúng ta đã chung 1 con thuyền, ta tin ngươi!”
Ma tiên thấy thế hừ lạnh :”vậy ta sẽ tiễn cả hai lên đường!
“Ma Long Xung Thiên!”
Hắc khí bao phủ lên trên thân ma tiên hoá thành hư ảnh 1 con hắc long, hắn phi đến 2 người với tốc độ cực nhanh.
Thiên Chính cùng Tần Đại Xuyên sắc mặt nghiêm lại chuẩn bị tiếp đòn.
“Quá Giang Long!” Tần Đại Xuyên quát, lam quang trên thân loé lên, linh lực trong đan điền rút đi 1 lượng lớn, trên thân trực tiếp biến ra hư ảnh của bạch long, đối công với ma tiên.
Thiên Chính theo sát phía sau Tần Đại Xuyên, hắc kiếm trong tay bùng lên bạch quang, hàn khí tỏa ra khiến người ta không khỏi rét lạnh.
“Băng nhận!” Hắn khẽ quát.
Khoảng khắc Tần Đại Xuyên cùng ma tiên đối công va chạm nhau, Thiên Chính nhảy lên phía trên đầu ma tiên liên tục vung kiếm chém xuống.
Lần giao phong này kéo dài trong khoảng 2 khắc, với lợi thế mơ hồ nghiêng về phía 2 người!
“Linh lực hắn có dấu hiệu cạn kiệt rồi!” Thiên Chính nói.
“Đúng vậy! Nhưng cũng không thể coi thường!” Tần Đại Xuyên trong mắt cũng loé lên 1 tia hy vọng.
Trước mắt 2 người, ma tiên đã hơi lộ ra sự chật vật cùng mệt mỏi!
Bởi vì trong cả 1 thời gian dài dưới sự trợ giúp từ Khôi Quân, bọn họ liên tục quấy nhiễu tiêu hao ma tiên, trong khi mỗi người họ đều có thời gian thở dốc.
Nếu ma tiên không mệt mà vẫn sinh long hoạt hổ thì người tuyệt vọng chính là 2 người Thiên Chính.
Tiếp đó, 2 người tiếp tục vây công ma tiên, sự mệt mỏi của ma tiên ngày càng rõ rệt.
Dưới cuộc chiến mãnh liệt của 3 người, chiến trường mê cung cũng đã nát tan hơn nửa.
Đang lúc 2 người Thiên Chính cùng Tần Đại Xuyên tiếp tục chèn ép ma tiên thì lại có biến xảy ra.
2 người Thiên Chính cùng Tần Đại Xuyên từ 2 hướng trái phải giáp công ma tiên ở khoảng cách gần. Khí thế ma tiên đột nhiên bộc phát, tay áo ma tiên lập loé tử quang, từ trong đó phóng ra 1 thanh phi nhận đâm vào Thiên Chính.
Thiên Chính tuy có sự cảnh giác nhưng với cự ly gần như thế khiến hắn không thể hoàn toàn né tránh được.
Phi nhận xuyên thủng hộ thể linh quang của Thiên Chính, đâm vào ngực phải vị trí gần phổi Thiên Chính.
“Ranh con chết đi!”
“Trần công tử cẩn thận!”
Ngay tại lúc phi nhận ghim trúng ngực phải Thiên Chính, ma trảo của ma tiên tiếp tục nhắm thẳng tim Thiên Chính, hắc cầu cũng được điều động hợp công.
Tần Đại Xuyên nhìn thấy 1 loạt hành động vừa rồi liền hô lên, trực tiếp lao ra chắn cho Thiên Chính 1 đòn.
Đăng bởi | NXCvd |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 1 |