Tần gia tặng bảo
"Chẳng lẽ vị trí phủ đệ nằm ở mảnh vỡ còn lại của lệnh bài hay sao? Thế thì biết đi đâu mà tìm? Thôi kệ đi về Tần gia cái đã, chuyện này để sau rồi tính." Thiên Chính thì thào tự hỏi lại tự trả lời.
Sau đó, hắn đứng dậy hướng về phía Tần gia, không tiếp tục đi dạo nữa.
Đường về Tần gia thì hắn chỉ việc đi ngược lại ban đầu là được. Vị trí Tần gia và những nơi hắn đi qua thì đều ở phía nam toà thành.
Sòng bạc, thanh lâu đa phần đều do Tần gia quản lí nên về mặt tiền tài thì bọn họ nhiều hơn 3 tộc khác.
Cũng vì thế, nên Thiên Chính cũng ôm 1 chút hy vọng việc Tần gia có trường sinh bảo dược.
Mặc dù hắn cũng đoán được là rất khó, cho dù có thì cũng không nôn ra cho hắn chỉ vì mảnh bản đồ còn lại.
Dù sao thì cơ duyên cũng kèm hiểm nguy. Tần gia cũng chỉ có 1 Vũ Hoá cảnh là gia chủ Tần Đại Xuyên. Thăm dò 1 phủ đệ tiên gia là rất khó, dù gì trong mắt của Lục Địa Thần Tiên chỉ khi bước vào Đăng Tiên cảnh thì mới được coi là đăng đường nhập thất. Còn lại ư? Căn bản là chưa đặt chân vào tiên lộ. Là 1 đám phàm phu tục tử!
Khi đi về thì hắn thấy Mạnh bò đã bị đánh chết, người vợ đã bị hắn đem ra cá cược lúc này đang lấy chiếu đắp lên cho hắn, đang nói chuyện với người hầu bên cạnh dường như đang phân phó hậu sự cho Mạnh.
Dung mạo cô ta cũng xinh đẹp, thân hình đẫy đà, dưới đuôi con mắt có 1 nốt ruồi. Tăng thêm nét quyến rũ. Y phục được làm từ gấm vóc thượng hạng, có lẽ cuộc sống cũng khá tốt.
Đối với việc này thì Thiên Chính cũng chỉ nhìn qua, không có sự phản cảm hay cảm thấy có gì đặc biệt gì cả.
Dù sao cô ta vớ phải người chồng tệ bạc như hắn, rời bỏ tìm kiếm hạnh phúc là chuyện thường tình, không thể nào bắt người ta chịu khổ hay thủ tiết vì hắn được.
Làm đến bước này đã đủ tình nghĩa rồi!
Đi bộ 1 lát Thiên Chính vừa hay gặp Tần Thăng đang tìm hắn. Theo chân Tần Thăng về. Thiên Chính được dẫn đến gặp Tần Đại Xuyên.
Tần Đại Xuyên là người trung niên, dáng người săn chắc khoẻ mạnh, gương mặt không tính là quá tuấn tú nhưng lại nghiêm nghị, đôi dị đồng màu vàng không giận tự uy.
Lúc này thấy Thiên Chính đến hắn cười nói:"Trần công tử không hổ là cháu của Trần Thiên Chân đại nhân, phong thái trác tuyệt. Khuyển tử nhà ta may mà gặp được công tử nếu không là toi đời trong tay của tên tặc tử Dương Thâu rồi."
"Tần gia chủ khách khí rồi!” Thiên Chính khách khí nói với Tần Đại Xuyên mấy câu.
Sau đó hắn đi thẳng vào vấn đề:” Ừm, ta thấy vẫn nên nói chuyện chính. Có lẽ Tần huynh cũng đã nói rõ tình hình rồi. Ta cũng nói thẳng, ta có thể đổi mảnh bản đồ lấy trường sinh bảo dược. Không biết ý của Tần gia chủ thế nào?"
Tần Đại Xuyên nghe xong cũng không cười nữa, nghiêm túc nói:"tộc ta không còn trường sinh bảo dược. Muốn có nó có lẽ phải chờ hội đấu giá 2 năm sau của thương hội đi qua thành, rất xin lỗi Trần công tử, ngươi có thể đổi thứ khác!”
“Nhưng trước hết ta có 1 thanh bảo kiếm coi như quà báo đáp mà khuyển tử đã hứa!"
Tần Đại Xuyên lấy từ trong cái túi bên hông ra 1 thanh kiếm đen bóng. Cùng chất liệu với đoản kiếm mà Thiên Chính lấy được từ chỗ Dương Thâu.
Thiên Chính nhìn xong nói cảm tạ rồi thu lấy thanh kiếm.
Hắn lại nói:"vậy ta muốn đổi tấm bản đồ đó lấy tiền. Ừm, chính xác là linh thạch. 5 vạn không tính là quá đáng chứ? Dù sao cũng là bản đồ phủ đệ tiên gia."
Tần Đại Xuyên cau mày hỏi:"dù sao cũng là bản đồ chứ không phải chìa khoá, như thế có mắc quá không?"
"Không vào được phủ đệ thì tài nguyên bên ngoài đương nhiên là không ít, Tần gia chủ nói xem phủ đệ mà chỉ có Lục Địa Thần Tiên mới có tư cách mở ra. Bảo dược, kỳ trân bên ngoài sợ là cũng không ít." Hắn vẫn cười nói với Tần Đại Xuyên.
Tần Đại Xuyên lúc này cũng gật đầu đồng ý, không nói thêm.
Biết rằng giá Thiên Chính đưa ra đã rất hợp lý rồi, bên ngoài phủ đệ có bảo dược thì có lẽ cũng chỉ là tiên nhân bố thí cho họ. Cho dù vậy thì đối với Tần Đại Xuyên đã là khoản tài phú lại không có nguy hiểm.
Thiên Chính lúc này lại nói:"thứ lỗi cho ta mặt dày, có thể cho ta 1 cái túi trữ vật không?"
Tần Đại Xuyên hơi cau mày tỏ vẻ hơi khó xử, nhưng sau đó cũng đưa cho Thiên Chính 1 cái túi màu lam.
Thiên Chính cầm túi trong lòng chậc chậc đánh giá:"không cao cũng không thấp, vừa đủ dùng!”
Túi trữ vật là sản phẩm sơ cấp của Đăng Tiên cảnh cường giả chế tạo ra, nên giá thành cũng không thấp. Thiên Chính cũng có nhưng bớt được ít nào hay ít đấy, dù sao bây giờ hắn cũng không có nhiều tiền
Sau đó hắn cáo từ, rời khỏi đại sảnh quay về chỗ ở mà Tần gia đã thu xếp cho hắn!
Chỉ để lại Tần Đại Xuyên cùng Tần Thăng nhìn theo bóng lưng hắn.
Tần Thăng hỏi:"phụ thân, người này thế nào?"
Tần Đại Xuyên nói:"không hổ là cháu của Trần Thiên Chân, ông ta dạy cũng không tệ, kiến thức cũng đầy đủ, thực lực cũng đã Thoát Tục, xem ra là muốn đột phá Trường Sinh. Con là gia chủ tương lai cần phải học hỏi nhiều hơn. Khi thời cơ chín muồi cây bảo dược 400 năm đó sẽ là thứ giúp con Trường Sinh.
"Tạ phụ thân yêu thương." Tần Thăng vui mừng nói.
Tần Đại Xuyên ha ha cười, xoa đầu con trai nói:"mẹ con đi rồi! Ta cũng chỉ còn mình con. Cho dù con là củi mục ta cũng sẽ cố tạo hình con thật tốt."
Đăng bởi | NXCvd |
Thời gian | |
Lượt đọc | 6 |