Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chìa khóa phủ đệ Tiên gia?

Tiểu thuyết gốc · 1276 chữ

Dù cho Tần gia là 1 trong 4 đại gia tộc của thành Thanh Trúc thì cũng chỉ có gia chủ là Vũ Hoá cảnh mà thôi.

Còn Trần gia hắn thì có đến 5 Vũ Hoá cảnh. Còn là chiến lực thượng đẳng trong số Vũ Hoá.

Có lẽ cũng chỉ có thành chủ mới có thể so sánh!

Thiên Chính lòng vòng quanh thành nhìn mấy sạp hàng đồ ăn ở 2 bên đường, liền mua thử nhấp nháp tư vị. Khen ngon không thôi!

Mặc dù trước đó ở trong tộc cũng được ăn đủ của ngon vật lạ, nhưng mấy món bình dân này không khỏi khiến hắn lạ miệng.

Ăn đến kễnh bụng thì hắn đi đến khu vực giải trí như mấy sòng cờ bạc, hắn chơi thử thì cũng phát hiện thủ đoạn bịp bợm của sòng bạc nhưng hắn cũng không vạch trần hay làm gì.

Dù sao cái hắn thấy cũng chỉ là mấy con bạc thua đến đỏ mắt, kẻ thì đang không ngừng gỡ gạc, kẻ thì khóc lóc kêu khổ không thôi, thậm chí còn có kẻ đem cả vợ ra làm tiền cược, gán nợ, cũng có những kẻ không đủ tiền trả thì bị lôi ra ngoài trực tiếp đánh cho nửa chết nửa sống.

Đối với mấy loại bất hảo này thì hiển nhiên hắn cũng chả có lòng trắc ẩn nào với chúng cả.

Hắn nhìn 1 tên đã bị đánh hỏng hẳn cánh tay phải mà vẫn cố gắng gỡ gạc. Hắn cũng nghe láng máng được kẻ đó gọi là Mạnh bò.

Trước đây là 1 kẻ mổ bò nổi danh cùng 1 kẻ mổ lợn ngõ kế bên là Tô Dương.

Tên Mạnh này ban đầu cuộc sống cũng tính là đủ ăn nhưng bỗng lại sa vào đánh bạc này. Thua! Thua! Thua! Đến nỗi đem cả vợ ra cược. Sau đó thì đương nhiên là thua, túng quá hắn đi móc túi trúng công tử Liễu gia thì bị bắt được và đánh hỏng 1 tay.

Thiên Chính chậc chậc 1 tiếng nhìn tên Mạnh bò này nói:"kiếp sau vẫn nên làm lại đi a!"

"Không thể nào! Các ngươi gian lận, các ngươi lừa ta, trả tiền lại cho ta!" Mạnh bò bị lôi ra ngoài...

Thiên Chính lại đi tiếp, hắn đi đến khu còn nổi bật hơn cả sòng bạc.

Là thanh lâu!

Đây là thanh lâu cao cấp nhất trong thành. Gọi là Xuân Phong Lâu! Có chút khác với sòng bạc, đây là nơi mà chỉ những kẻ dư dả mới có thể ở.

Hắn lại nhìn thấy 1 nam tử khoảng 25 tuổi, diện quan như ngọc, dáng người khôi ngô. Hắn mặc 1 thân bạch y, khí độ nho nhã, trên đầu còn cài 1 cây ngọc trâm tinh xảo, đầu cây trâm có hình 1 bông hoa rất sinh động. Nhưng hắn lại đang buông lời chửi mắng.

"Xuân Phong cái rắm! Tên của lão tử là để đặt vào cái nơi đồi phong bại tục này à?"

Sau đó hắn lại thở dài nói:"Thôi thôi! Một bó tuổi rồi còn đi so đo cái này, thật mất phong độ!"

Hắn quay người rời đi, biến mất trong biển người.

Thiên Chính nhìn 1 chút, cũng không để ý gì nhiều chỉ là thấy hơi thú vị. Song hắn quay người đi vào thanh lâu xem thử.

Những cô nương ăn mặc hở hang, đua nhau khoe sắc, khiến không ít người đi qua dán chặt ánh mắt. Mùi son phấn nồng nặc ập vào mũi, khiến hắn không khỏi cau mày nhưng vẫn vào xem thử.

Những tiểu nương tử này thấy nam tử thân hình cao ráo, gương mặt anh tuấn như Thiên Chính thì không khỏi phấn khích.

Lại thêm mái tóc đen buông xoã xuống, cùng với con mắt sáng, trông rất có vẻ phong trần, cuốn hút!

Cực phẩm như vậy lâu rồi chưa gặp, liền ùn ùn níu lấy hắn, hắn uyển chuyển tránh né.

Vào trong 1 lát hắn biết nơi đây căn bản chính là 1 cái động đốt tiền không thua sòng bài, vì nơi này có bát đại hoa khôi, ai cũng mê người.

Người thì có vẻ thanh thuần đáng yêu, người thì "băng thanh ngọc khiết", người lại thân hình đẫy đã. Mỗi người đều cần trăm lượng hoàng kim để gặp, lên giường thì đương nhiên là phải thêm tiền. Đặc biệt là vị đại hoa khôi!

Thật sự đúng là đẹp!

Nhưng Thiên Chính đối với mấy người này chả thấy có gì hứng thú, hắn tự hỏi tại sao mọi người lại chi nhiều tiền như vậy chỉ để gặp mặt, để thưởng thức 1 đêm xuân.

Hắn liếc mắt thấy rất nhiều công tử, thanh niên say đắm. Hắn không khỏi lắc đầu.

Hắn không có hứng thú!

Hắn cũng từng nghe gia gia hắn dặn là không được đến những nơi đồi phong bại tục này.

Rồi là sau này phải chọn 1 cô nương tốt làm vợ!

1 thiếu niên 18 tuổi như hắn lại không cảm thấy hứng thú với chuyện này. Có lẽ hắn bị liệt! Hoặc là có sở thích kỳ lạ!

Thưởng thức vài chén rượu hoa , hắn liền rời đi.

Hướng hắn tới là khu chợ đen trong thành!

Gọi là chợ đen nhưng thực tế đồ hiếm lạ lại chẳng có bao nhiêu. Toàn là mấy món lặt vặt, không đáng tiền!

Đứng trước 1 quầy hàng đang bày đủ loại phế thải như mảnh sắt, cành cây, hòn đá... thì bỗng thần sắc hắn chợt động chọn lấy 1 tấm lệnh bài không trọn vẹn.

Chính xác là bị tổn hại còn 2/3, cũng khá đầy đủ.

Mặt trước khắc chữ Vĩnh Chân, đến đó thì đứt đoạn. Mặt sau khắc hình 1 bản đồ. Con ngươi Thiên Chính co rụt lại nhưng rất nhanh lại khôi phục như thường.

Hắn bỏ ra vài lạng bạc mua tấm lệnh bài này.

Chủ sạp còn chậc chậc nghĩ nay hời rồi, 1 cái bản đồ vẽ đường đi đến từ Vạn Tượng Sâm Lâm đến thành Hắc Thiết mà cũng được giá như vậy.

Về phần chứ Vĩnh Chân trên tấm lệnh bài thì hắn chỉ nghĩ là kẻ có bệnh khắc lên lệnh bài làm như là thành tựu vĩ đại gì đó.

Thiên Chính thuê 1 phòng ở 1 khách điếm, hắn lúc này ngồi cạnh bàn ở giữa phòng, vuốt ve tấm lệnh bài trong đầu từ từ hiện lên hồi ức lúc bé gia gia hắn khi dạy hắn từng nói.

"Trần gia dù suy bại nhưng tốt xấu gì cũng từng xuất hiện 6 vị tiên tổ đạt đến Lục Địa Thần Tiên. Tộc khác không biết chứ gia tộc chúng ta tiếp xúc được rất nhiều thứ." Trần Thiên Chân lúc này xoa đầu Thiên Chính chỉ vào quyển sách.

Quyển sách ghi lại nhiều điều kì lạ, mới mẻ... Cùng với hình minh hoạ rất sinh động, Thiên Chính khi đó rất say mê. Những lúc gia gia dạy hắn những thứ này hắn đều rất chuyên chú!

Hắn nhớ tấm lệnh bài đó chính là 1 dạng chìa khoá cho phép người cầm nó tiến vào Tiên gia phủ đệ.

Nếu hắn đoán không sai, thì tấm bản đồ trên đó ám chỉ việc phủ đệ đó được đặt tại con đường đến thành Hắc Thiết.

Chỉ là Thiên Chính lại không tìm thấy được điểm đánh dấu của phủ đệ trên bản đồ.

Bạn đang đọc Con Đường Vĩnh Hằng sáng tác bởi NXCvd
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NXCvd
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.