Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vườn trường tươi mát [Công chúa PK cô bé lọ lem] (5)

Phiên bản Dịch · 1496 chữ

“Vì sao không được tới đây, nơi này đẹp như vậy! Trường học cũng không phải do nhà ngươi mở.”

“Tuy trường học không phải do gia đình ta điều hành nhưng gia đình ta sở hữu 14% cổ phần của trường, như vậy đủ rồi nhỉ, ngươi có thể đi rồi. Ta không đánh phụ nữ, đừng chọc giận ta.”

“Hừ, đi thì đi. Ai sợ ai? Xem tâm tình của ngươi không tốt nên ta cũng không so đo với ngươi.” Ngải Tiểu Nhạc từ góc tường nhảy xuống, nhảy nhót tung tăng đi ngang qua Thượng Quan Lãnh.

Đi đến ban công đã khoá cửa, tay đặt lên cửa rồi dừng lại, không quay đầu lại chỉ im lặng một lúc rồi nói: “Nghe nói hoa oải hương là đang chờ đợi tình yêu, ta nghĩ tâm trạng không tốt của ngươi có thể do người ngươi đang chờ đợi phải không! Của ngươi thì chính là của ngươi, không phải của ngươi thì có thế nào đi chăng nữa cũng không thể lấy được.”

“Nói một chữ cuối cùng, cút.”

“Ta đi đây.” Ngải Tiểu Nhạc nhanh chóng đi ra ngoài, ‘rầm’ một tiếng cửa đóng lại, để lại Thượng Quan Lãnh một mình trên ban công.

Thượng Quan Lãnh nghe được tiếng đóng cửa, đôi mắt nhìn chăm chú vào phía phòng học vuông góc với nơi này, nhìn cô gái đang ngủ say trên bàn.

Trên môi hắn nở nụ cười gượng gạo, trong lòng thầm nghĩ: ‘Mình đang làm gì vậy? Chờ đợi tình yêu chẳng phải chỉ có chuyện cổ tích trong mơ thôi sao. Nhưng tại sao ngươi lại cố tình đối xử với ta như vậy chứ?’

[Đinh đong, ngược nam chính Thượng Quan Lãnh +15 [Ngược 35], độ thiện cảm -5 [Độ thiện cảm 60].]

“Hệ thống quân, chuyện gì xảy ra vậy. Mức độ ngược tăng lên, độ thiện cảm giảm xuống.”

[Đinh đong, người chơi nhân loại Trần Tâm xin hãy chú ý, nam chính Thượng Quan Lãnh đang nhìn chằm chằm vào ngươi đấy. Xin đừng làm ra bất kỳ hành động khó coi nào, cảm ơn sự hợp tác. Nhân tiện, xin chúc mừng người chơi, việc mà người chơi suy đoán đã đúng rồi, người chơi, ngươi có thể đi mua vé số sẽ trúng giải thưởng lớn đấy.]

“Ặc…” Trần Tâm có thể cảm giác được trên đầu mình có một đàn quạ bay qua, cô có thể nói cô giống như nghe được âm thanh mỉa mai của hệ thống.

“Các soái ca mỹ nữ đang trang điểm, đang nghe nhạc, đang ngủ có thể thức dậy rồi. Ta là Ngải Tiểu Nhạc, phát quân phục cho các ngươi, lát nữa chúng ta sẽ tập trung ngoài sân thể dục.”

Trần Tâm nghe thấy âm thanh phát ra từ phía trên, dáng vẻ như vừa bị đánh thức tỉnh dậy nhìn trên bục giảng. Hào quang nữ chính tốt vậy sao? Đi ra ngoài có thể gặp được chỉ đạo viên, đi theo chỉ đạo viên trở về.

“Tâm Nhi, ngươi có muốn tham gia huấn luyện quân sự không?”

“Bạn học Trần Triết, mọi người nhất định phải tham gia huấn luyện quân sự.”

“Ta nói Ngải Tiểu Nhạc, ngươi có thể câm mồm không? Ta có nói không tham gia sao? Ngươi có cần phải như vậy không? Thái độ chán ghét như vậy, ta rất nghi ngờ ngươi rốt cuộc có đầu óc hay không.”

“Ngươi…” Ngải Tiểu Nhạc tự nhủ trong lòng, nhất định phải bình tĩnh. Quả nhiên, thiên kim nhà giàu loại này là kẻ đáng ghét nhất, thật sự nghi ngờ Thượng Quan Lãnh thích cô ta ở điểm nào. Đừng hỏi làm sao cô ta biết được, đương nhiên cô nhớ đến trên diễn đàn từng nói, công chúa Trần Tâm thích trồng hai loại hoa, một loại là hoa oải hương, một loại là hoa anh đào.

“Phụ nữ thật rắc rối.” Lăng Ngạo đột nhiên chen ngang nói.

“Ngươi nói ai rắc rối vậy?”

“Ai trả lời thì chính là người đó.” Lăng Ngạo vừa nói xong, những người xung quanh đang tám chuyện bỗng nhiên cười lớn.

“Ngươi cái tên khốn nạn này.”

“Khốn nạn là mắng ai vậy?”

“Khốn nạn mắng ngươi đó.”

“Ha ha ha ha ha, đúng rồi, tên khốn nạn đang mắng ngươi đó. Cung Vũ, ngươi làm tốt lắm.”

“Ngươi cũng vậy thôi.”

“Đừng tranh cãi nữa, ồn ào cái gì vậy? Ngải Tiểu Nhạc nhanh đi phát quân phục đi, còn vương tử u sầu Thượng Quan Lãnh đâu, hắn ta ở đâu có ai biết không?”

“Ta ở đây.” Thượng Quan Lãnh đứng ở cửa, hai tay đút trong túi lạnh lùng trả lời.

“Vào chỗ ngồi đi!”

“Ừm.” Thượng Quan Lãnh nhìn thoáng qua Trần Tâm sau đó đi đến chỗ ngồi của mình.

“Ở đây, ta không quan tâm các người là đại thiếu gia hay là đại tiểu thư gì, các ngươi chỉ cần biết một điều, ở đây là học viện quý tộc Phong Vân, cũng không phải chỗ cho con cháu nhà giàu tuỳ tiện chơi đùa, nội quy trường học là nội quy. Ngoài ra ở chỗ ta tiền không có tác dụng. Điều quan trọng là thành tích của các ngươi, mỗi tháng tiến hành một lần kiểm tra. Căn cứ vào thành tích của các ngươi sẽ sắp xếp chỗ ngồi, hơn nữa cũng căn cứ vào thành tích của các ngươi để phân lớp trưởng. Một học kỳ có sáu môn không đạt tiêu chuẩn vậy xin chúc mừng ngươi có thể thi lại. Đây là những điều ta muốn nói. Ta họ Trương, tên Hồng. Cho các ngươi ba mươi phút để quay lại ký túc xá thay quần áo. Khi đến giờ, trực tiếp tập trung tại sân tập thể dục A.”

“Tâm Nhi, để ta đưa ngươi về ký túc xá thay quần áo trước!”

“Vâng, cảm ơn Triết ca.”

“Nếu Trần Triết dẫn ngươi đi vậy thì bọn ta cũng cùng nhau đưa ngươi đi!”

“Không cần đâu, ta chỉ cần Triết ca đưa ta đi là được rồi.” Trần Tâm đứng dậy, trực tiếp nắm tay Trần Triết chạy về phía ký túc xá.

“Tiểu công chúa, ngươi nói không muốn bọn ta đi thì bọn ta sẽ nghe lời ngươi sao? Bọn ta nhất định phải đi đó thì làm sao, ngươi có thể làm gì chứ? Các ngươi có đi hay không, không đi thì ta đi trước.”

“Hừ, ai thèm đưa cô ta đi chứ. Ý cô ta là gì? Nhưng nếu có trò vui thì ta cũng muốn tham gia.”

“Các ngươi đều đi vậy ta cũng đi.”

Thượng Quan Lãnh trực tiếp đứng dậy, cầm quần áo trên bàn đi theo. Khi đi ngang qua bàn Ngải Tiểu Nhạc, nhẹ giọng nói: “Cảm ơn, vừa rồi tâm trạng của ta không tốt.” Sau đó, hắn nhanh chóng chạy đi đuổi kịp bước chân đám người Trần Tâm.

Ngải Tiểu Nhạc nhìn bóng dáng bọn họ rời đi, trong lòng cảm giác như sắp mất đi thứ gì đó. Sau đó lắc đầu, có lẽ cô đã suy nghĩ quá nhiều rồi!

“Ngải Tiểu Nhạc, đi thay quần áo nhanh đi.”

“Vâng, ta biết rồi.”

“Không có gì đâu, ngươi không cần nghĩ nhiều, bọn họ bị gia đình chiều chuộng, ngươi không cần nghĩ nhiều.”

“Ta biết, ta sẽ không tranh cãi với những người này.”

Bên kia, Trần Tâm lấy chìa khóa mở cửa phòng, sau khi đi vào, nhóm người Thượng Quan Lãnh đi theo Trần Triết cũng đến.

“Ta đi thay quần áo trước, mọi người tự tìm chỗ ngồi đi!” Trần Tâm vừa nói xong liền đi thẳng vào toilet, nhanh chóng thay quần áo rồi đi ra ngoài, nhìn thấy bốn người bọn họ mỗi người ngồi một chỗ nghịch điện thoại.

Trần Tâm đi tới bên cạnh Trần Triết, ngồi xuống bên cạnh hắn, nhỏ giọng nói: “ Đang chơi trò gì vậy?”

“Không, ta đang sửa ảnh chụp.”

“Tiểu công chúa, ngươi thật sự có bạn trai quên mất anh em chúng ta, vừa đi ra đã trực tiếp đến bên cạnh Trần Triết, ngươi thật không biết xấu hổ nha, ta đi thay đồ trước đây.” Cung Vũ nói xong, là người đầu tiên vào toilet thay quần áo.

“Hừ, Tâm Nhi ngươi nhắm mắt lại đi, ta thay quần áo.”

“Ta nói Lăng Ngạo này, ngươi bảo ta nhắm mắt ta phải nhắm mắt à. Vậy ta còn mặt mũi nào nữa chứ, ngươi cũng không phải bạn trai ta vì sao ta phải nghe lời ngươi. Hơn nữa, cơ thể của ngươi từ nhỏ đến lớn chẳng lẽ ta còn chưa nhìn qua sao? Ai mà thèm nhìn cơ thể ngươi chứ, muốn nhìn cũng phải nhìn Triết ca nhà ta.”

Bạn đang đọc CUỘC PHẢN CÔNG CỦA NỮ PHỤ SỐ 2 của Nam Qua Bất Tại Ưu Thương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tieubienthai
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.