Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta muốn làm người tốt

Phiên bản Dịch · 1065 chữ

Chương 1: Ta muốn làm người tốt

Liên bang Cực Tinh.

Khu quản hạt phía Đông.

Tây Đạt châu.

Thành thị đê cấp: thành phố Thanh Sơn.

Bắc Giao...

Một căn biệt thự đổ nát nằm khuất trong rừng rậm u ám. Cửa nửa mở, một dòng máu nhỏ len lỏi chảy ra, ngoằn ngoèo như một con rắn. Dây cảnh giới vàng rực rỡ giăng kín bên ngoài.

Bên trong, một vài người đàn ông mặc đồng phục xám xanh đang khám nghiệm hiện trường, tỉ mỉ ghi chép lại thông tin. Trên lầu hai, hai người đàn ông cũng trong bộ đồng phục ấy đang bàn luận về vụ án.

"Phương Trạch, mấy ngày nay tôi không đến, cậu báo cáo tình hình hiện tại đi."

"Vâng!"

Người đáp lời là một thanh niên điển trai, gương mặt sáng sủa, nụ cười rạng rỡ, dù trên đầu quấn băng gạc nhưng vẫn toát lên vẻ dễ mến.

Hắn mở cuốn sổ da đen, bắt đầu báo cáo: "Thưa cục trưởng, đây là một vụ án mạng điển hình liên quan đến Thức Tỉnh Giả."

"Hung thủ là một băng nhóm tội phạm cỡ nhỏ. Tám ngày trước khoảng từ 6 giờ đến 6 giờ 30 phút tối, chúng đã đột nhập vào biệt thự này."

"Nhóm này có sức mạnh phi thường, gần như ngay lập tức đã phá hủy toàn bộ hệ thống an ninh của biệt thự."

"Dựa theo dấu vết và hình ảnh tại hiện trường, có ít nhất ba Thức Tỉnh Giả tham gia."

"Trải qua thảo luận, chúng tôi tạm gọi chúng là 【 Hộ lâm viên 】 【 Mãnh thú 】 và 【 Thạch nữ 】."

"Trong ba tên Thức Tỉnh Giả này, 【 Mãnh thú 】 đảm nhiệm tấn công trực diện, thu hút sự chú ý của chủ nhà. 【 Hộ lâm viên 】 sử dụng cây cối, dây leo để phong tỏa mọi lối thoát. Cuối cùng, 【 Thạch nữ 】..."

Nói đến đây, Phương Trạch dừng lại, lấy một bức ảnh từ trong sổ và đưa cho người đàn ông trung niên bụng phệ, mặt tròn, cằm hai ngấn đang đứng trước mặt. Từ xưng hô, người này là cục trưởng cơ quan điều tra, là cấp trên của hắn.

Bức ảnh chụp một khối thạch trùy khổng lồ cắm thẳng xuống giữa căn biệt thự. Khối thạch trùy dường như còn to lớn hơn cả căn biệt thự, xuyên thủng nó từ trên xuống dưới, biến bên trong thành hình dạng của chính nó.

"Chúng tôi đã kiểm tra thành phần của thạch trùy. Nó hoàn toàn trùng khớp với tỷ lệ trong sách giáo khoa và không chứa bất kỳ vi sinh vật nào."

"Dựa trên những điều này, chúng tôi phỏng đoán đây là một khối thạch trùy được【 Thạch nữ 】 vô căn cứ cụ hiện hóa ra."

"Nó rơi từ trên trời xuống, phá hủy mọi thứ cản đường, kể cả ý chí phản kháng cuối cùng của chủ nhà."

"Vì vậy... Bọn chúng dễ dàng tóm gọn mục tiêu."

Cục trưởng gật đầu, đặt bức ảnh xuống, nhìn Phương Trạch hỏi: "Cậu có suy nghĩ gì không?"

Phương Trạch nhíu mày: "Tôi cảm thấy chúng không phải mưu tài hại mệnh, mà là tìm kiếm thứ gì đó."

Cục trưởng "ồ" một tiếng: "Là thứ gì? Tại sao cậu lại nghĩ vậy?"

Phương Trạch nói: "Vì chúng tôi phát hiện nhiều tài sản giá trị vẫn còn nguyên vẹn tại hiện trường. Điều này chứng tỏ chúng không nhắm vào tiền bạc."

"Nhưng kỳ lạ là, hiện trường có dấu hiệu bị lục soát. Điều này cho thấy chúng đang tìm thứ gì đó ngoài tài sản."

Cục trưởng trầm ngâm gật đầu: "Có lý. Nói tiếp đi."

"Thêm nữa, tôi cảm thấy nhóm này không chỉ có ba người, mà phải từ bốn đến năm người."

Cục trưởng hỏi: "Vì cái gì? Tôi nhớ chúng ta đã thảo luận qua và kết luận chỉ có ba người, hiện trường cũng chỉ có dấu vết và hình ảnh của ba người."

Phương Trạch cau mày: "Tôi cũng không chắc, chỉ là một linh cảm."

Hắn giải thích: "Tôi thấy chúng hành động nhanh gọn, phân công rõ ràng như vậy, chứng tỏ kế hoạch rất tỉ mỉ, chu toàn."

"Thế thì không thể nào chỉ có ba người trực tiếp ra tay. Điều này không phù hợp với cách thức gây án của chúng."

"Tôi cảm thấy chúng phải có người hỗ trợ trong bóng tối, ví dụ như một Thức Tỉnh Giả chuyên do thám, hoặc một hậu thủ cường lực."

Phương Trạch dừng lại một chút, rồi nói tiếp: "Một kế hoạch hoàn hảo như vậy, chắc chắn phải tính đến mọi tình huống bất ngờ, chứ không thể chỉ dựa vào ba người tấn công trực diện."

Cục trưởng gật đầu, vẻ mặt suy tư. Một lát sau, hắn nói: "Hướng đi không tồi! Tôi thấy suy nghĩ này của cậu rất hay!"

"Chờ ngày mốt họp, chúng ta sẽ thảo luận thêm."

Dừng một chút, rồi hắn hỏi tiếp: "Còn phát hiện nào khác không? Hoặc là phỏng đoán khác của cậu?"

Được khích lệ, Phương Trạch tự tin hơn: "Vẫn còn một vài điểm..."

"Nhưng chưa chắc chắn."

Cục trưởng nói: "Cứ nói đi, chúng ta trao đổi nội bộ thôi, không cần áp lực."

"Tôi phát hiện một viên đá nhỏ ở góc đông nam biệt thự. Tổ giám định đã kiểm tra và không thấy gì bất thường. Nhưng tôi luôn cảm thấy nó có gì đó khác lạ, tôi muốn xin giám định cấp độ sâu hơn."

"Còn nữa, rừng rậm xung quanh biệt thự gần như không có muỗi và chim chóc."

"Mọi người cho rằng đó là do thời tiết."

"Nhưng tôi vẫn thấy có gì đó không ổn. Tôi nghĩ có thể có một Thức Tỉnh Giả nào đó đã tác động đến khu rừng này..."

"Ngoài ra, còn phía trên biệt thự, nơi đó..."

Mười phút sau, Phương Trạch trình bày xong những suy đoán của mình.

Cục trưởng chăm chú lắng nghe, vẻ mặt trầm tư.

Cuối cùng, hắn gật đầu: "Tốt. Những phát hiện và phỏng đoán này đều rất có giá trị. Cậu cứ tiếp tục điều tra theo hướng này."

Bạn đang đọc Đã Từng, Ta Muốn Làm Người Tốt (Dịch) của Thường Thế
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi H.vân_hy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 844

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.