Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

U Vân Địa Cung (16).

Tiểu thuyết gốc · 1503 chữ

Khi cuộc chiến của Trương Vệ tại Ma Thú Hạch vẫn chưa có dấu hiệu sẽ dừng lại.

Thì ở đâu đó trên Đại Lục Liên Hoa, hình ảnh chiến đấu của chàng không biết là vô tình hay cố ý mà đã được thâu lại vào trong một chiếc gương. Chiếc gương này được đặt ở chính giữa một gian phòng kín.

Nhìn tổng thể gian phòng này được trang trí cực kỳ tao nhã và đơn giản nhưng không kém phần xa hoa vì hầu hết những vật ở đây từ bàn, ghế, thảm, cho đến màn che đều là những chất liệu cao cấp bậc nhất của đại thế giới.

Trên một chiếc bàn tròn đặt đối diện với chiếc gương kia. Có một ly trà bằng ngọc bích hãy vẫn còn hơi nóng, minh chứng có người vừa ở đây. Quả thật cách đấy không xa, hình bóng của kẻ đó đã được khắc in lên tấm màn bình phong mộc dục.

Ở nơi đó.

Từng đường, từng nét trên thân thể được khắc họa cực kỳ rõ nét, cơ thể ấy vừa uyển chuyển như thủy xà, lại có thể đầy đặn và mềm mịn thánh khiết hơn lông vũ. Vừa cương lại vừa nhu vô cùng tuyệt hảo.

Nữ nhân ấy từ tốn trút bỏ xiêm y, đồng thời bước từng bước xuống bậc thang dài đến khi nước vượt quá vùng ngực thì tự nhiên ngả người ngâm mình vào bồn tắm ngào ngạt hương dược.

Nhờ hơi nóng tựa khói sương phủ mờ đi cơ thể mỹ miều, nữ nhân dùng chỉ thủ nhẹ nhàng vuốt ve và nâng niu cơ thể ngọc ngà, đi kèm với khuôn mặt có một chút biểu cảm tận hưởng.

Đúng lúc này âm thanh chiến đấu từ gương vọng ra khiến ánh mắt của nàng thoáng hiện lên một chút tà niệm. Khi thấy hình ảnh oai dũng của Trương Vệ, thì dường như nàng có một chút cảm xúc trần tục, cơ thể căng tràn sức sống thanh xuân lập tức chuyển động đầy gợi dục trước hình ảnh ấy.

Bất giác, nàng đưa ngọc thủ đi mân mê khắp thân thể mình, sau khi tiến đến đôi môi thì liền khựng lại một nhịp. Lúc đó, ánh mắt nàng tỏa ra một chút u buồn, một chút quyến luyến, một chút cô độc.

Đột nhiên.

Cơ thể nữ nhân phát ra một loại ánh sáng tím, khiến nàng bừng tỉnh khỏi cơn mộng. Tức thì nàng đứng lên và bước ra ngoài. Khi đi qua vách ngăn, một vầng hào quang bất chợt lóe lên, rồi nhanh chóng biến mất.

Sau đó nữ nhân bước ra với một bộ y phục tím nhạt khéo léo khoe ra những đường cong hoàn mỹ. Sự chú ý của nàng lúc này chỉ tập trung vào chiếc gương nơi có sự hiện diện của Trương Vệ mà thôi, đến mức từng bước di chuyển của nàng không có lấy một tiếng động dù là nhỏ nhất.

Sau khi đặt mông xuống ghế, nàng liền bắt chéo chân. Rồi thuận tay cầm ly trà lên mà chậm rãi xem xét tình hình phía bên kia tấm gương. Được một lác, có vẽ điều đó khiến nàng thấy hứng thú nên nàng đã đặt trả ly trà xuống lại bàn.

Rồi gác cằm lên tay, thích thú quan sát nhất cử nhất động của chàng.

Bất chợt.

Một cơn gió nhẹ thổi qua cuốn bay tấm rèm che bên ngoài phòng, hắc ánh sáng vào trong. Để lộ ra dung mạo thực sự của nữ nhân.

Với đôi hàng mi cong và dày dán lên đôi mắt màu tím đặc biệt đầy quyến rũ và không kém phần bí ẩn, đi đôi với ngũ quan hài hòa xinh đẹp cũng đủ khiến bao người si mê. Điểm nhấn trên gương mặt tuyệt mỹ ấy, là một ấn ký ngay giữa trán với ba hình lục giác màu tím xếp thành hình một chân đèn.

Xinh đẹp là vậy nhưng từ trong ánh mắt của nàng ta, có thể nhận thấy rõ một điều nàng là một người si tình đến mức nào. Nàng nhìn về phía Trương Vệ như thể đã thấy được cả thế giới của nàng bên trong tấm gương đó. Si mê đến nỗi không hề chớp mắt lấy một cái.

Khi Trương Vệ dùng đến thần dược thì cơ thể nàng không ngừng bạo phát ra những luồng kình quang mạnh mẽ, làm khuấy động gian phòng tạo ra những cơn gió nhẹ. Được một lát thì kình quang đã khuếch đại lên ngưỡng cực cao nên gió theo đó cũng thổi mạnh lên khiến những tấm rèm che bị gió cuốn bay đi mất.

Để lộ ra không gian bên ngoài nơi này.

Đó là một mặt hồ trong suốt và tĩnh lặng như gương đầy trữ tình, đậm chất thơ, bên cạnh còn là một rừng hoa anh đào đang mùa nở rộ.

Thật kỳ lạ khi đây đang là mùa hè.

Tuy nhiên nhờ vậy mới khiến nàng tạm thời không nhìn vào tấm gương kia nữa mà thay vào đó là khung cảnh ngoài kia. Nó đã khiến tâm trạng của nàng cải thiện hơn đôi chút, vậy nên nàng mới có thời gian cầm ly trà lên định hớp lấy một ngụm.

Thì bên ngoài lại vọng vào một thanh âm khiến nàng phải ngưng lại một chút:

"Thưa chủ nhân, hạ thần có việc cần bẩm báo."

"Được vào đi."

Nàng lạnh lùng đáp.

Được sự cho phép của nàng, tức thì cánh cửa liền mở hé, theo sau đó là một nam nhân bạch y, hắn cẩn thận bước chậm rãi vào phòng. Dung mạo của kẻ này có nhiều phần dị biệt, nên hắn đã đeo vội đeo lên một tấm mặt nạ thỏ, sau đó thì cung kín quỳ xuống đất cung kính nói:

"Có tin từ Xích Vũ Phong truyền về. Nó có liên quan đến Trương Gia Bảo."

"Trương gia?"

Vừa nghe đến đó ánh mắt của nàng bỗng chợt híp lại, có vẻ chuyện này đối với nàng rất quan trọng. Nàng liền để ly trà lại xuống bàn không muốn uống nữa. Sau đó thì phẩy tay ra dấu hiệu cho thuộc hạ nói tiếp.

"Vâng."

Người này vì lo lắng nàng sẽ nổi giận nên từng câu từng chữ vẫn luôn suy nghĩ kỹ trước khi mở lời, nên đôi khi ngập ngừng, khiến ngôn từ không rành mạch.

"Theo mật báo thì có đến ba thông tin quan trọng.

Đầu tiên.

Hạ Chấn Bảo đã đến Đế Đô trong một tháng qua nhằm tìm kiếm hành tung của Chân Long. Tuy nhiên hắn không tìm được gì mà còn bị Tiên giới cho người theo dõi hành tung. Nên buộc hắn phải lưu lại một khách điếm ngoài thành đến giờ vẫn chưa có hành động gì mới.

Tiếp theo là đến từ Thăng Long Thánh Địa.

Một trong số bảy đường chủ của Thanh Long Thành đã xuất hiện tại Hoa Bắc, tuy không rõ hắn đến đây làm gì, tuy nhiên khả năng cao cũng vì Chân Long mà đến.

Cuối cùng đến từ vùng đất Hoa Tây.

Nhiếp Hồn Điện đã cho người móc nối với một nhân vật cấp cao của Trương Gia Bảo mưu đồ lấy cắp thần thạch hỏa viêm, đồng thời lật đổ Trương Bảo nhưng do thông tin là tuyệt mật nên tạm thời không rõ kẻ đó là nhân vật nào trong Trương Gia."

Khi nghe qua những thông tin này, nàng thoáng một chút tức giận. Nhưng nàng không hề nổi nóng vô cớ mà trong đầu đã sớm định sẵn điều phải làm. Nàng bèn phẩy tay ra dấu, tức thì thủ hạ cúi thấp người, đi lùi ra cửa và rời đi.

Khi thủ hạ rời đi rồi thì nàng nhìn về tấm gương thêm một lần rồi khẽ nói:

"Chàng vì ta mà đánh mất thiên hạ. Vậy thì kiếp này hãy để ta giúp chàng có được cả thiên hạ nầy."

Dứt lời, khuôn mặt nàng trở nên lạnh lùng hơn đao kiếm. Tia sáng tím lại một nửa lóe lên biến đổi trang phục của nàng thành một bộ thần trang đi kèm với một phi phong màu hồng phấn cùng phi bạch màu trắng trong.

Sau đấy nàng vung tay phải về phía trước mạnh mẽ mở ra một cánh cổng thời không lấp lánh như kim cương. Lúc vạt áo nàng hạ xuống để lộ ra một bộ hộ chỉ bằng ngọc trên ba ngón cuối trên tay phải của nàng vô cùng đặc biệt.

Không một chút do dự nàng nhanh chóng bước qua đó và biến mất.

Lúc nữ nhân rời đi, thì cũng là lúc trận chiến ở Ma Thú Hạch trở nên cao trào nhất. Trương Vệ sống chết chưa rõ?

Bạn đang đọc Đại Lục Liên Hoa sáng tác bởi Leotam5
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Leotam5
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.