Phệ Hồn Đan và Hắc Y Nhân
Màn đêm tĩnh mĩnh phủ xuống căn nhà gỗ cũ kỹ, Minh Trần lúc này đang chìm vào giấc ngủ. Một luồng khí xám quỷ dị cùng với một màu vàng ánh kim từ chiếc hộp gỗ hắn lấy được lúc chìu trên núi lặng lẽ thoát ra xâm nhập vào linh hồn Minh Trần.
Trong vô thức linh hồn Minh Trần giao động rồi vườn như được thứ gì đó tự động rèn luyện một cách âm thầm.
Bên cạnh giường Minh Trân, một nam tử hắc y đã đứng cạnh không biết từ bao giờ, phía bên cạnh Minh Trần, Mộc Thứ vẫn đang nằm say giấc không phát hiện ra.
Nhìn Minh Trần, nam tử hắc y khẽ lên mấy câu thành tiếng.
"Người này vậy mà lại không bị phệ hồn đan phản phệ, chả trách hắn có thể mang được nó về đến đây. Nhưng tại sao người này lại có diện mạo giống với Huyền Y như vậy, Đế Hậu đã mất tích nhiều năm, cơ khi nào". Hàng loạt câu hỏi hiện ra khiến nam tử hắc ý nhất thời không tìm được lời đáp.
Nhìn qua Minh Trần nam tử hắc y thoáng chốc lại dâng lên cảm giác quen thuộc.
"Hồn Đế". Nam tử hắc y nói.
Nhìn sang phệ hồn đan đang không ngừng rèn luyện linh hồn Minh Trần, nam tử hắc y kinh ngạc nói.
"Nếu vật này đã chọn ngươi thì tạm thời đặt ở chỗ ngươi vậy".
Nói rồi nam tử hắc y xoay người biến mất dần vào ánh trăng mờ ảo.
Sáng hôm sau, tại một cung điện nguy nga, phía dưới điện có hàng trăm nam tử đại hán cao to, thân mặc giáp bào đứng thành hai hàng.
Bên trên, một vị trung niên nam tử, khuôn mặt có phần già nua, thân mặc một bộ hoàng bào, toát lên phong thái của một bậc đế vương nhìn xuống những nam tử đại hán bên dưới mà nói.
"Bản vương muốn nghe về tình hình chiến sự giữa Kinh Quốc ta và Vân Hành Quốc".
Một đại hán trên lưng có một vài hình vẽ ma thú giọng đặc âm trầm bước ra khỏi hàng, chấp tay cung kính nói với Kinh Vương.
"Bẩm Kinh Vương, Đại Điện Hạ hiện vẫn đang cùng Hoàng Kinh Vệ trấn thủ phía Bắc biên giới. Về phần Nhị Điện Hạ thì vẫn đang trị thương".
Kinh Vương khuôn mặt khắc khổ, đứng dậy nhìn quần thần bên dưới giọng có chút chua xót nói.
"Nếu biên giới thất thủ, Kinh Quốc vong trong sớm muộn ta mong rằng chư vị ở đây có thể giúp ta bảo toàn huyết mạch hoàng thất, đưa con cháu của ta tránh nạn nơi xa".
Bên dưới một vài người bàn luận thì thầm nói với nhau.
"Bên Vân Hành Quốc có đến hơn hai mươi vị cường giả cửu tinh Tông Cảnh, nhiều hơn gấp đôi chúng ta. Chưa tính đến những người khác, sự chênh lệch thực lực như này thật khó so sánh".
Khuôn mặt Kinh Vương trở nên buồn bã nhìn xuống bên dưới điện. Bỗng từ phía xa, một âm thanh vang lên giữa chính điện, tiếp sau đó là âm thanh nứt vỡ của không gian kịch liệt, hàng trăm tia sấm đùng đùng phát ra từ vết nứt không gian kia, một lão già bạch y bước ra nói.
"Biết được muộn phiền của Kinh Vương người, Thần Điện ta cũng muốn góp ít sức để giúp ngài giữ lấy thiên hạ Kinh Quốc này".
Đăng bởi | nguyencongphuoc |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 3 |