Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Bí Nam Tử

Tiểu thuyết gốc · 1256 chữ

Không gian trước mặt hắn vặn vẹo rồi nứt toát ra một cái khe, bên trong khe nứt, một nam tử có khuôn mặt thanh tú, đôi mắt hút hông, mái tóc dài trắng xóa, thân mặc một bộ hắc bào chậm rãi bước ra. Nhìn Thiên Lôi Tử, người nam tử này chỉ khẽ nhếch miệng lên nói một câu sau đó không gian xung quanh Thiên Lôi Tử bắt đầu tạo ra những sợi xích với đầy những mũi giáo trên đầu chỉ thẳng vào Thiên Lôi Tử như chỉ đang sẵn sàng đợi lệnh mà xuyên qua người lão.

"Để người kia lại". Vị nam tử nói.

"Ngươi là ai, chuyện này không liên quan ngươi, đây là địa phận của Thiên Lôi Cốc, ta là trưởng lão của Thiên Lôi Cốc". Lời chưa dứt, Thiên Lôi Tử cảm nhận được sát khí người kia như đang dân lên mỗi lúc một nhiều. Bất đắc dĩ lão mới hạ giọng nói tiếp.

"Chuyện này là Thiên Lôi Tử ta không đúng. Mong bạn hữu đây bỏ qua cho lão phu, tiểu cô nương này lão phu để lại cho bằng hữu đây".

Nói xong, thân lão xoay người dự định rời đi thì một âm thanh giọng đầy sát khí của vị nam tử kia thốt lên đáp.

"Ta nói rằng để người kia lại. Đâu nói rằng để cho lão đi".

Dứt câu hàng trăm sợi xích lao thẳng về phía Thiên Lôi Tử. Một sợi trong số chúng xuyên qua vai trái của lão. Phần thịt bị xuyên qua liền bóc khói như bị nướng lên, giận dữ lão quát.

"Tiểu tử, lão phu đã nhường nhịn một bước, ngươi chớ có không biết điều. Đừng nghĩ tại Hoang Uyên này chỉ dựa vào Thiên Tông Cảnh cửu tinh là có thể giết người của Thiên Lôi Cốc".

Lúc này, hai mắt Thiên Lôi Tử đỏ lên giận dữ, tay phải dứt khoát cầm sợi xích đang đâm xuyên qua vai trái mà kéo ra, khuôn mặt lão dần biến sắc vì đau đớn, nội khí còn lại trong cơ thể cũng dần cạn kiệt. Bắc đắc dĩ, lão đành cắn răng sử dụng một bí pháp đặc biệt của Thiên Lôi Cốc để triệu hồi một phần linh hồn của Cốc tổ ra cứu nguy. Đây được xem cấm pháp của Thiên Lôi Cốc, bởi khi thi triển người thi triển cần đạt những điều kiện nhất định như, thực lực phải đạt đến Tông Cảnh và đã phải sử dụng máu huyết của tộc nhân Thiên Lôi Cốc cùng nội khí bên trong cơ thể để làm khế ước triệu hồi. Một khi triệu hồi linh hồn Cốc tổ, một phần máu huyết và nội khi bên trong cơ thể sẽ bị linh hồn này hấp thu cắn nuốt khiến cho người thi triển cấm pháp gánh chịu nội thương và suy giảm thực lực, tuy cái giá phải trả rất lớn nhưng từ trước đến nay cấm pháp này được Thiên Lôi Cốc sử dụng không ít, và còn là cấm pháp độc môn truyền thừa cho tất cả tộc nhân của Thiên Lôi Cốc.

"Nếu ngươi đã ép lão phu đến bước đường này thì cũng đừng nghĩ đến việc rời đi nữa. Linh hồn Cốc tổ không phải là thứ mà một Tông Cảnh nhỏ nhoi như ngươi có thể so sánh được, cho dù hôm nay ngươi có bản lĩnh kinh thiên cũng phải bỏ mạng lại đây". Thiên Lôi Tử giận dữ tay ôm lòng ngực đang bị nội thương mà quát mắng về phía nam tử kia.

Đáp lại sự giận dữ của Thiên Lôi Tử, nam tử trước mặt chỉ lộ ra vẻ bình thãn điền nhiên, chậm rãi không lùi mà còn tiến đến phía Thiên Lôi Cốc.

Nhìn đạo tàng ảnh đang được Thiên Lôi Tử ngưng hình tạo ra phía trước, vị nam tử trầm mặt, nhìn lấy một cái rồi vung tay, một cỗ hấp lực như nam châm tứ phía hút lấy tứ chi Thiên Lôi Tử về phía sau. Thân thể Thiên Lôi Tử lúc này như thể bị trói chặt bởi bốn sợi xích vô hình vào tứ chi, vẻ mặt lão bắt đầu đại biến sợ hãi mà hạ giọng nói.

"Tột cùng là ngươi muốn gì ở lão phu".

Nam tử kia hai mắt lạnh lùng không đáp mà chỉ tay vào đạo tàng ảnh mà Thiên Lôi Tử tạo ra khẽ thầm nghĩ.

"Tàng hồn Cốc tổ Thiên Lôi Cốc đúng là không nên xem thường. Nếu để mấy lão già kia trong Thiên Lôi Cốc ngưng tụ cấm quyết này thì chỉ sợ tàng hồn kia phải đạt đến Thượng Tôn Cảnh. Chỉ là kẻ này thực lực không đủ thì chỉ sợ là lần này ta cũng gặp không ít phiền phức".

Nghĩ rồi, vị nam tử này lạnh giọng nhìn về phía Thiên Lôi Tử, khuôn mặt có chút dễ chịu hơn khẽ châm chọc nói.

"Ta đây chẳng muốn gì cả. Chỉ muốn biết một số việc từ miệng Tử trưởng lão đây".

"Lão phu thì có can dự gì đến ngươi. Đừng nghĩ hôm nay lão phu bại trong tay ngươi thì ngươi muốn gì cũng được". Thiên Lôi Tử đáp.

"Ấy, Thiên Lôi Tử ngươi không phải muốn tự bạo đấy chứ. Bản tông chỉ muốn hỏi ngươi một việc, tung tích về Cổ lệnh thượng giới". Vị nam tử nói.

"Ta không biết ngươi đang nói gì, nếu muốn giết cứ giết, lão phu cũng không phải dạng tham sống sợ chết". Thiên Lôi Tử đáp.

"Thiên Lôi Cốc tại Hoang Uyên này cũng được xem là một phương thế lực. Tuy nói Thiên Lôi Cốc rất ít giao thiệp với người bên ngoài, nhưng bản tông biết nguồn thông tin mà các ngươi có được ở Hoang Uyên này tương đối rộng lớn". Vị nam tử đáp.

Thiên Lôi Tử bàn tay kết tạo thụ ấn, cơ thể lão nổi lên từng hàng huyết mạch, hai mắt trắng xóa tựa như lão đang huẩn bị tự bạo.

"Không biết tốt xấu". Vị nam tử nói.

Nói rồi, vị nam tử kia ngưng tụ một thanh kiếm dài màu đen trên tay lướt nhanh ngang cơ thể Thiên Lôi Tử. Lưỡi kiếm sắc bén cắt ngang phần cổ Thiên Lôi Tử khiến lão không kịp phản ứng. Chỉ với tốc độ của một cái ánh nhìn thủ cấp của Thiên Lôi Tử đã rời khỏi thân thể của lão.

Nhìn thấy một số nội khí tỏa ra từ thi thể Thiên Lôi Tử, vị nam tử kia lấy từ trong nạp giới ra một chiếc lọ có hình thù như một chiếc sọ người, sau đó hút toàn bộ nội khí của Thiên Lôi Tử vào bên trong trong rồi nói.

"Nội khí của một tên Tông Cảnh cũng đủ để nuôi dưỡng Huyết Ma Phụ Thể của mình trong vài ngày rồi. Tiếc là linh hồn của lão đã bị hủy, không thì vừa lúc có thể dùng làm nguyên liệu luyện một viên thất phẩm đan rồi".

Cho đến khi chết, tột cùng tên của người này là gì Thiên Lôi Tử cũng không thể biết. Nhưng ở một góc xa, một vị trung niên nam tử thân mặc bạch bào đứng từ xa quan sát, cảm xúc không tự chủ mà dẫn động mà buộc miệng thốt lên hai từ.

"Viên Tần".

Bạn đang đọc Đại Toàn Thập Giới sáng tác bởi nguyencongphuoc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyencongphuoc
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.