Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đan Chi Nghệ

Phiên bản Dịch · 903 chữ

Trở về từ Phong Lôi Cốc, Lưu Từ Hoàng không chút chậm trễ, lập tức bế quan trong động phủ. Trên bàn đá trước mặt là khối Lôi Chi Tinh Thạch, tỏa ra ánh sáng xanh biếc như lôi quang vần vũ.

Hắn lấy ra Hỗn Nguyên Đan Điển, lật đến chương về luyện chế Trúc Cơ Đan.

“Luyện chế đan này cần kết hợp lôi lực cùng linh khí thuần khiết, nếu có chút sơ suất, đan sẽ hủy, người luyện cũng gặp nguy.”

Ánh mắt Lưu Từ Hoàng tràn đầy kiên định. Hắn thắp lên ngọn Huyền Hỏa Tinh Diễm dưới lò luyện đan, cẩn thận đưa từng nguyên liệu vào.

Ngọn lửa bừng cháy, ánh sáng từ lò luyện chiếu lên khuôn mặt tập trung của hắn. Lúc này, toàn bộ tâm trí Lưu Từ Hoàng đã dung nhập vào đan đạo, từng luồng linh khí vận chuyển tuần hoàn, điều khiển ngọn lửa tăng giảm nhịp nhàng.

“Thanh Linh Quả, Huyền Tâm Thảo, Lôi Chi Tinh Thạch… Hợp!”

Hắn niệm chú, tay kết ấn, từng nguyên liệu trong lò bắt đầu hòa quyện, dung hợp vào nhau. Cả gian động phủ rung chuyển nhẹ, linh khí xung quanh bị hút vào lò luyện như dòng suối đổ về biển lớn.

Ba canh giờ trôi qua.

“Thành hay bại, chính tại thời khắc này!”

Hắn quát lớn, dồn toàn bộ linh khí vào lò. Lửa trong lò bùng lên, tia lôi quang lóe sáng chói lòa. Cuối cùng, một tiếng “đinh” thanh thúy vang lên, báo hiệu đan thành.

Lưu Từ Hoàng mở nắp lò, ánh mắt đầy mong chờ. Bên trong là ba viên Trúc Cơ Đan tròn trịa, tỏa ra linh quang nhàn nhạt.

“Rốt cuộc cũng thành công!”

Hắn cười khẽ, nhưng không để niềm vui che lấp lý trí. Hắn lập tức cất giữ hai viên, chỉ giữ lại một viên để phục dụng ngay.

Nuốt vào viên Trúc Cơ Đan, một luồng linh khí cuồn cuộn tràn vào kinh mạch, như sóng lớn vỗ bờ. Hắn ngồi xếp bằng, vận chuyển Hỗn Nguyên Tâm Pháp, dẫn dắt luồng linh khí tiến sâu vào đan điền.

Chỉ sau nửa canh giờ, một bức tường vô hình xuất hiện trước đan điền, ngăn cách hắn với cảnh giới Trúc Cơ.

“Phá!”

Hắn quát to, dồn toàn bộ linh khí đánh thẳng vào bức tường. Cả động phủ chấn động dữ dội, mồ hôi chảy ròng trên trán hắn, nhưng ánh mắt vẫn tràn đầy kiên định.

“Ta không thể thất bại…!”

Bức tường cuối cùng cũng vỡ nát. Một luồng linh quang bừng sáng trong đan điền, khí tức của hắn bỗng tăng vọt.

“Ta! Ta đã đột phá!”

Lưu Từ Hoàng thở dài một hơi, ánh mắt đầy tự tin. Hắn biết, đây mới chỉ là bước đầu tiên trên con đường dài đằng đẵng.

Sau khi đột phá Trúc Cơ, Lưu Từ Hoàng cảm nhận được linh khí trong động phủ trở nên khác thường. Một luồng khí tức kỳ lạ tràn ngập không gian, khiến hắn không khỏi cảnh giác.

“Đây là… thứ gì?”

Bất ngờ, bức tường phía sau động phủ nứt ra, để lộ một cánh cửa đá khổng lồ khắc đầy phù văn cổ. Cánh cửa này phát ra khí tức thượng cổ.

Lưu Từ Hoàng tiến lại gần, ngón tay chạm nhẹ vào phù văn. Một luồng sáng lóe lên, toàn thân hắn bị hút vào trong.

Khi mở mắt, hắn thấy mình đang đứng trong một không gian kỳ dị, rộng lớn như thiên cung, ánh sáng mờ ảo lan tỏa khắp nơi. Ở trung tâm là một bệ đá, trên đó đặt một chiếc hộp ngọc tinh xảo, quanh hộp là tầng tầng phù văn bảo vệ.

“Đây là… nơi nào? Vì sao ta lại bị đưa đến đây?”

Lưu Từ Hoàng cẩn thận tiến lại gần bệ đá. Phù văn trên chiếc hộp phát ra ánh sáng nhấp nháy, như cảnh cáo kẻ xâm phạm.

“Muốn mở chiếc hộp này, cần phải phá giải trận pháp. Nếu thất bại, rất có thể ta sẽ mất mạng tại đây.”

Hắn ngồi xuống, bắt đầu quan sát và phân tích phù văn. Dựa vào kiến thức trong Hỗn Nguyên Đan Điển, hắn nhận ra đây là một loại Cửu Thiên Hồn Giới Trận, dùng để bảo vệ những vật phẩm quý giá.

“Dẫu nguy hiểm, nhưng cơ duyên này không thể bỏ lỡ!”

Lưu Từ Hoàng vận linh lực, cẩn thận phá giải từng tầng trận pháp. Sau một canh giờ, phù văn cuối cùng tan biến, chiếc hộp ngọc mở ra, lộ ra một viên đan dược màu tím nhạt, tỏa ra khí tức cổ xưa.

“Đây là… Nguyên Thần Đan?”

Hắn kinh ngạc. Nguyên Thần Đan là linh đan tuyệt thế, có thể tăng cường thần hồn, giúp người tu luyện bước lên cảnh giới cao hơn.

Ngay khi Lưu Từ Hoàng chạm vào viên đan, một giọng nói trầm thấp vang lên trong không gian:

“Kẻ hậu bối, ngươi đã vượt qua thử thách. Nhưng nhớ kỹ, con đường phía trước đầy rẫy hiểm nguy. Chỉ có kẻ bất khuất mới xứng đáng chạm đến đại đạo.”

“Ta không sợ nguy hiểm. Dẫu thiên đạo bất dung, ta sẽ nghịch thiên mà hành!”

Hắn cất viên đan, ánh mắt kiên định, bước ra khỏi bí cảnh.

Bạn đang đọc Đan Đạo Vĩnh Sinh của Tiêu Kết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tieuketohh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.