Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử Lộ Khai Môn – Bí Cảnh Cửu U

Phiên bản Dịch · 1516 chữ

Cánh cổng đá nặng nề từ từ mở ra, một luồng khí lạnh kèm theo mùi âm khí tràn ngập. Phía sau là một thế giới hoàn toàn khác biệt: bầu trời u ám, mặt đất nứt nẻ, và giữa không gian mịt mờ tử khí, ánh sáng xanh lục từ những ngọn lửa ma quái lơ lửng.

“Đây là trung tâm của Hắc U Cốc,” Hàn Nguyệt Tâm nói, giọng đầy cảnh giác. “Bất cẩn một chút, chúng ta sẽ vĩnh viễn không trở ra.”

Lưu Từ Hoàng gật đầu. Hắn lấy ra Huyền Hỏa Tinh Diễm, ngọn lửa sáng rực bao phủ quanh thân, xua tan phần nào âm khí xâm nhập.

“Chúng ta đi.”

Họ bước trên một con đường lát đá, hai bên là vô số bia đá đổ nát, khắc đầy những văn tự khó hiểu. Từng bước chân vang lên khô khốc giữa không gian tĩnh lặng đến rợn người.

Đi được nửa canh giờ, phía trước xuất hiện một trận pháp khổng lồ bao phủ toàn bộ lối đi. Trận pháp phát ra ánh sáng mờ ảo, khí tức nguy hiểm cuồn cuộn, rõ ràng là một Tử Hồn Cấm Trận.

“Trận này vô cùng nguy hiểm,” Hàn Nguyệt Tâm nói, sắc mặt nghiêm trọng. “Chỉ cần sai sót nhỏ, thần thức sẽ bị cấm chế nuốt chửng, vĩnh viễn không thoát.”

Lưu Từ Hoàng không đáp, mà lấy ra Đan Lệnh, kích hoạt linh quang để soi xét trận pháp.

“Trận này có ba tầng. Nếu phá được tầng đầu tiên, ta sẽ có cách hóa giải hai tầng còn lại,” hắn nói, giọng đầy tự tin.

“Ngươi định làm gì?”

“Huyết Hồn Đan.”

Hắn lấy ra viên Huyết Hồn Đan, dùng ngón tay vẽ một phù văn đơn giản, rồi đặt viên đan dược vào trung tâm trận pháp. Ngay lập tức, trận pháp bắt đầu dao động, tầng đầu tiên dần mờ đi.

“Được rồi, ta sẽ dẫn dắt lực lượng còn lại.”

Lưu Từ Hoàng tập trung toàn bộ linh lực, điều khiển ngọn Huyền Hỏa Tinh Diễm thành một mũi nhọn, đâm thẳng vào tâm trận pháp. Ánh sáng bùng lên dữ dội, nhưng dần dần, tầng thứ hai cũng bị phá vỡ.

“Lui lại!” Hàn Nguyệt Tâm quát lớn, kéo Lưu Từ Hoàng ra sau.

Trong khoảnh khắc, tầng cuối cùng của trận pháp tự tan biến, để lộ lối đi tiếp theo.

“Thật không ngờ ngươi lại có thể phá trận nhanh như vậy,” Hàn Nguyệt Tâm nói, ánh mắt có chút kinh ngạc.

“Còn nhiều thứ ngươi chưa biết.” Lưu Từ Hoàng đáp, khóe môi nhếch lên một nụ cười đắc chí.

Tiến vào sâu hơn, cuối cùng bọn họ cũng đứng trước một hồ dung nham đen thẳm, ở trung tâm là một ngọn lửa màu xanh lục đang cháy âm ỉ, Cửu U Minh Viêm.

“Đó là nó,” Hàn Nguyệt Tâm khẽ nói, ánh mắt không rời khỏi ngọn lửa.

Nhưng ngay khi hai người chuẩn bị tiến tới, một tiếng cười lạnh lẽo vang lên từ phía sau.

“Các ngươi nghĩ có thể lấy được Cửu U Minh Viêm dễ dàng vậy sao?”

Một bóng đen lao tới, mang theo sát khí cuồn cuộn.

“Hắc Minh Tử!” Hàn Nguyệt Tâm nhận ra kẻ đến, sắc mặt đại biến.

Hắc Minh Tử, một trong những cường giả khét tiếng của Hắc Sát Giáo, là kẻ chuyên săn lùng những người đi tìm bảo vật trong địa bàn. Tu vi hắn đã đạt đến Hợp Thể trung kỳ, ánh mắt như diều hâu nhìn chằm chằm hai người.

“Bàn giao tất cả những gì các ngươi thu được trong Hắc U Cốc, ta có thể để lại toàn thây.”

“Ngươi nằm mơ!” Lưu Từ Hoàng quát, ngọn Huyền Hỏa Tinh Diễm bùng lên như muốn thiêu rụi tất cả.

“Gáy to đấy!”

Hắc Minh Tử vung tay, một luồng tử khí khổng lồ lao về phía họ.

Hàn Nguyệt Tâm lập tức xuất thủ, băng khí từ cơ thể nàng lan tỏa, tạo thành một bức tường băng chắn trước mặt.

“Chặn hắn, ta sẽ kích hoạt trận pháp bảo hộ quanh hồ dung nham!” nàng nói gấp.

“Được!”

Lưu Từ Hoàng lao lên, ngọn lửa trong tay hóa thành hàng ngàn mũi tên, bắn thẳng về phía Hắc Minh Tử.

Hắn tung toàn bộ sức mạnh vào ngọn Huyền Hỏa Tinh Diễm, như cuồng long gầm thét lao tới Hắc Minh Tử.

“Chỉ là Kết Đan sơ kỳ, mà dám đối đầu ta? Ngươi tự tìm đường chết!” Hắc Minh Tử cười lạnh, ma khí trong tay ngưng tụ thành một thanh trường kiếm đen kịt, chém ra một đường sắc bén, dễ dàng phá vỡ tầng lửa đầu tiên.

“Đừng coi thường ta!”

Lưu Từ Hoàng cắn đầu lưỡi, bắn ra một giọt tinh huyết vào ngọn lửa. Huyền Hỏa Tinh Diễm lập tức bùng lên mạnh mẽ hơn, tạo thành một bức tường lửa ngăn cách hắn và Hắc Minh Tử.

Hàn Nguyệt Tâm đứng bên hồ dung nham, nhanh chóng bấm quyết, kích hoạt trận pháp bảo hộ xung quanh Cửu U Minh Viêm.

“Trận pháp đã mở, nhưng chỉ có thể duy trì trong thời gian ngắn. Ngươi phải giữ chân hắn!” nàng quát lớn.

“Hiểu rồi!”

Hắc Minh Tử bật cười lớn, linh lực quanh người hắn ngày càng dày đặc, biến thành một con Hắc Sát Lang khổng lồ, lao thẳng về phía Lưu Từ Hoàng.

“Xem ngươi chống đỡ thế nào!”

Lưu Từ Hoàng khẽ quát, toàn bộ linh lực tụ lại, hắn dùng ngọn lửa hóa thành một con Hoàng Kim Long dài mấy trượng, đón đầu Hắc Sát Lang. Hai lực lượng va chạm, tạo ra một vụ nổ kinh thiên động địa, ánh sáng từ ngọn lửa quét sạch mọi thứ xung quanh.

Hàn Nguyệt Tâm tranh thủ thời cơ, vận linh lực tạo ra một vòng băng hàn bảo hộ, bước chân trên không tiến sát tới Cửu U Minh Viêm. Nhưng ngay khi nàng chạm tay vào ngọn lửa, một luồng phản lực cực mạnh bắn ngược, khiến nàng thổ huyết.

“Không ngờ… Cửu U Minh Viêm lại có ý chí riêng.”

Nàng không lùi bước, tiếp tục bấm quyết, từng tầng hàn khí đè nén ngọn lửa, cố gắng áp chế phản lực.

Trong khi đó, Lưu Từ Hoàng đã đến giới hạn. Dù ngọn Huyền Hỏa Tinh Diễm mạnh mẽ, nhưng tu vi chênh lệch quá lớn khiến hắn không thể áp đảo Hắc Minh Tử.

“Ngươi không thể trụ lâu hơn đâu, quỳ xuống nhận cái chết đi!” Hắc Minh Tử cười lớn, vung trường kiếm, một đòn cực mạnh chém thẳng tới.

Lưu Từ Hoàng nghiến răng, lấy ra Đan Lệnh, kích hoạt lực lượng bảo hộ ẩn trong lệnh bài. Một vòng sáng kim quang xuất hiện, tạm thời cản lại đòn tấn công.

“Đan Lệnh? Ngươi quả là có chút cơ duyên, nhưng đừng nghĩ thứ đó có thể cứu mạng ngươi mãi!”

Hắc Minh Tử tăng cường linh lực, từng đợt dồn ép, khiến vòng sáng kim quang dần mờ đi.

“Lưu Từ Hoàng, ta cần thêm thời gian!” Hàn Nguyệt Tâm quát lớn, ánh mắt loé lên tia kiên quyết.

Nghe vậy, Lưu Từ Hoàng hít sâu, linh lực trong đan điền cuồn cuộn, hắn quyết định sử dụng một chiêu bài cuối cùng.

“Ngươi ép ta phải liều mạng!”

Hắn lấy ra một viên Tử Hồn Bạo Đan – loại đan dược chuyên dùng để gia tăng sức mạnh trong thời gian ngắn, nhưng để lại tổn thương nghiêm trọng cho cơ thể. Nuốt đan dược, linh lực toàn thân hắn bộc phát, ngọn lửa trong tay chuyển sang màu tím đen, uy lực tăng vọt.

Hắn quát to, điều khiển ngọn Huyền Hỏa Tinh Diễm thành một con hỏa long khổng lồ, lao thẳng về phía Hắc Minh Tử.

Hắc Minh Tử biến sắc, vội vàng rút lui, nhưng vẫn không thể tránh được hoàn toàn. Cơ thể hắn bị ngọn lửa thiêu đốt, khiến hắn kêu lên đau đớn.

Cùng lúc đó, Hàn Nguyệt Tâm cuối cùng cũng hoàn toàn áp chế được Cửu U Minh Viêm. Nàng thu ngọn lửa vào một viên tinh thạch, ánh mắt lộ vẻ mệt mỏi nhưng cũng đầy nhẹ nhõm.

“Ta đã thành công, mau rút lui!”

Lưu Từ Hoàng không do dự, vung tay tạo ra một bức tường lửa chặn đường Hắc Minh Tử, rồi cùng Hàn Nguyệt Tâm lao ra khỏi hồ dung nham, hướng về phía cánh cổng đá.

“Muốn chạy? Các ngươi không thoát được đâu!”

Hắc Minh Tử gầm lên, đuổi theo sát nút, nhưng những trận pháp còn sót lại trong cốc làm chậm bước tiến của hắn.

Khi hai người vừa ra khỏi cánh cổng, Hàn Nguyệt Tâm bấm quyết, kích hoạt một trận pháp phòng ngự, tạm thời phong tỏa lối vào.

“Hắc Minh Tử không dễ buông tha, chúng ta phải rời khỏi đây ngay lập tức!” nàng nói.

---

Bạn đang đọc Đan Đạo Vĩnh Sinh của Tiêu Kết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tieuketohh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.