Chương 66: Khai màn cuộc chiến.
Ngớ người, Mai Xuân Thu ngạc nhiên đình trệ trong thoáng chốc, chợt mặt nàng nhìn vội xuống những nơi được băng bó, gồm đùi eo cùng ngực, mặt nàng đỏ lên, giận đến bậc người đứng dậy chỉ tay vào mặt Vân Uyên nói.
– Lưu mạnh!
Cười cười Vân Uyên bình thản nhai gói thạnh đáp.
– Ta chỉ có cách đó thôi, vào từ đâu ra từ đó, trách thì trách cô đụng trúng con băng bích hạt đi còn có, khi nãy nghe cô nói là băng bích hạt ta còn hận không nuốt đi lập tức ấy. Mà yên tâm, trong mắt tôi cô chỉ là cục thịt biết đi thôi. Đừng lo.
Thấy bộ dạng gợi đòn đó, Mai Xuân Thu nộ khí đang cao càng cao hơn. Nàng ủy khuất sắp nấc lên thành tiếng. Rỏ là từ nhỏ đến lớn không ai chiếm nàng tiện nghi như thế, rỏ là trước nay khuôn mặt gợi đòn như kia không ai bày ra với nàng, còn huống hồ còn thản nhiên nói nàng là cục thịt biết đi. Khuôn mặt đỏ bừng quát lên.
– Khốn nạn mà, ngươi mới là thịt biết đi, ngươi mới là thịt biết đi.
Sau khi chọc nàng điên lên, hắn tỏ vẻ không việt gì quay đi gặm con cá nướng vàng ươm đang tỏ ra hương thơm dịu nhẹ.
Sau thoáng phát tiết, Mai Xuân Thu mang tâm trạng uất ức đi đến bênh đốm lửa rồi dùng cành cây xiên qua hết thảy bốn con cá mình mạng về, sau đó nàng với tay vào túi đồ lấy ra một lọ dầu ăn cùng một cái cọ.
Nhúng cọ qua dầu, nàng khuyết nhẹ lên hai bề mặt mỗi con cá một cái rồi lấy ra thêm một lọ muối rồi rắc đều lên con cá, sau năm phút nướng trên, lửa, tiếng xèo xèo van lên đầy vui tai, lúc này, đôi tay nhỏ nàng thoăn thoắt lấy ra một lọ ớt bột màu đỏ nhẹ rồi phủ lên hai lớp bề mặt, xong đặt lại cả bốn lại trên giàng.
Do lửa của Vân Uyên đôi chút nóng hơn lửa bình thường nên thời gian nướng sẽ đôi phần nhanh hơn một chút sau khi nướng thêm năm phút ở mặt còn lại cùng một phút ở mặt trước đó, những con cá nướng thơm ngon đã được nhất ra, bênh phía Vân Uyên sau khi ăn hết con cá tẩm độc băng bích hạt xong, Vân Uyên bình thản ngồi nhìn vỉ cá của Xuân Thu nướng xong.
Thấy vẻ chặm chú của Vân Uyên, Mai Xuân Thu nhịn không được trêu ghẹo.
– Sao? Nhìn ngon lắm phải không, ngươi muốn cũng không cho đâu.
Lúc nàng đang đắc chí thì Vân Uyên ung dung đi đến bênh đúm lửa trực tiếp dùng tay cầm ra một cục đất sét đen sì.
Mai Xuân Thu thấy vậy, méo mặt, nàng nghi hoặc hỏi.
– Ngươi làm gà đất sét à?
Vân Uyên cười cười rồi bình thản nói.
– Không phải gà, là thịt khủng long bay.
Ngớ người, Mai Xuân Thu hỏi dò.
– Khủng Long bay ở đấu la có à?
Cười bí hiểm, Vân Uyên nhỏ giọng nói.
– Không có, chỉ có võ hồn thôi.
Đứng hình, Mai Xuân Thu giật mình e dè nhìn Vân Uyên rồi nói.
– Tiểu tử ngươi đừng nói là,....
Gật đầu hướng nàng xác nhận hắn nói.
– Đây là thịt của kẻ địch của ta, hắn tuy bề ngoài là người, nhưng cơ thể sau khi ta thu về xem xét thì phát hiện hầu hết cơ quan đều biến dạng, nó như thể là một hồn thú chứ không phải người. Không biết cô nghe qua Lucifer chưa? Cái này là thịt của kẻ xếp hàng thứ hai mươi thuột một trong những thiên thần hộ vệ.
Giật mình, Mai Xuân Thu không kiềm được đánh rơi con cá nướng trên tay. Trợn tròn mắt đứng hình.
Vân Uyên thấy vậy dùng tay bắt lấy con cá nướng rồi đưa lại cho nàng, hắn nói.
– Cẩn thận chút.
Mai Xuân Thu thoáng hoàn hồn, cầm nhận về con cá, nhưng ánh mắt nhìn Vân Uyên lại đầy nghi hoặc không tin mà hỏi.
– Một trong hai mươi hộ vệ thần sứ? Ngươi giết được sao? dù hạng hai mươi cũng phải đạt siêu cấp đấu la ngươi làm sao mà có thể?
Chỉ chờ có vậy, Vân Uyên mân mê chén hương mê mà nói tiếp.
– Ngươi có vẻ rõ về tổ chức ấy nhỉ. Mà ta nghe nói người được đưa đến đây hết sáu phần đều ở trong lucifer phải chăng ngươi,...?
Mập mờ lắm lửng Vân Uyên từ từ dẫn đưa câu truyện vào việt hắn nghi vấn.
Mà lúc này Mai Xuân Thu đã ngắm thuốc mà khai không sót.
Trách cũng âu Vân Uyên chơi quá bẩn, từ khi vào trong hang hắn đã âm thầm thả mê hương, loại này chỉ có một công dụng là khiến tâm trí người hít lưng lưng rồi từ từ trong vô thức trả lời hết thảy những gì người khác hỏi. Nó đặt biệt ở một điểm, là loại hương thắm từ từ không để người khác phát giác do đặc tính vô muồi vô vị thậm chí vô sắc, tuy không bộc phát lập tức, nhưng một khi đã ngấm đủ trừ phi kẻ đối diện không có ý đồ gì, nếu không thân thể nữ tử khó bảo toàn.
Tuy học Đại La làm ra món đồ lưu manh như này, nhưng Vân Uyên cốt chỉ dùng để môi tin tức, bản thân hắn thực chẳng hứng thú gì hai chữ sắc dục, nói thẳng ra việt nhìn con gái người ta tắm hay nhìn trộm đồ riêng của tiểu cô nương nhà người ta hắn còn không ngại thì nói gì là việt hạ mê hương, nếu nói sắc trong mắt tiểu nhóc con này thì chỉ có Lạc Thiên là độc nhất. (còn có dục không thì tác giả không biết.)
Mà Vân Uyên man rợ đến nỗi ăn thịt người sao? Tất nhiên là không, tản thịt kia là thịt bán ở chợ Liên ban Long Mã. Được hắn mua trước khi đi, nó được bảo quản nhờ túi trữ vật màu xanh lam mà Đường Hiên Vũ tặng. Mà trước đó sát hạch hắn dùng để bảo quản thịt hai hồn thú. Hắn hưỡng Mai Xuân Thu nói vậy, cốt là muốn thăm do nàng.
Nàng trong cơn mê sổ thẳng vào mặt hắn một tràng.
– Cái rắm chó lucifer, lão nương ngày mai là thi học kỳ, học muốn lòi họng, vậy mà lôi bà đến tận cái nơi quách nào. Bài học bao nhiêu quên gần sạch, đã vậy ngày ngày còn lại chịu cạnh bị đuổi bắt, mà cái gì sáu phần gia nhập chúng, có ba phần là đám tài phiệt thôi, bảy phần còn lại là dân thương khổ sở chúng ta bị lôi vào. Ngươi Luân nói xem. Ta làm tội tình gì, mẹ cha ta còn ở địa cầu, ta đi bao lâu rồi họ lo cho ta bao nhiêu,...
Sau hơn nữa tiếng nghe tụng, bằng lượng oán khí kia thì Vân Uyên hắn hiểu rằng cô nương trước mắt không phải người của lucifer. Lòng hắn thầm nhủ. “Vậy là người của thế lực thứ hai trong lời gia gia. Dù nói đồng minh, nhưng ai biết ngày nào đó liệu vì lợi ít mà đám người kia có bán đứng Hai bên liên ban không? Nhưng hiện tại ta đang trên lập trường của Đấu La Long Mã song liên bang tốt nhất nên dò ra càng nhiều tin càng tốt, Xuân Thu tiềm lực e không cao, nàng ta hiện cùng lắm biết vài tin nội bộ, nhưng dám cá không quang trọng gì mấy. Tin sơ lề thì bên liên bang kiểu gì cũng đã nắm, vậy nên hiện tại nàng ta cũng chẳng còn giá trị gì. Nhưng mà hiện ta cũng cần phải kết giao. Nàng ta tuy không phải người có triển vọng, nhưng ai dám chắc nàng sẽ không quen ai là hạt giống trọng tâm của bên kia. Nhan sắc nàng có. Bằng dạng tính cách đám người kia kiểu gì mà chẳng có ai dùng thực lực tranh đoạt tình cảm nàng. Tốt nhất là khoan lật mặt.”
Vân Uyên hắn nghĩ những điều này vốn cũng là bởi hắn đã nhìn ra, cục diện đấu la đại lục hiện tại. Chẳng khác gì cục diện Tam Quốc. Tôn Lưu yếu hợp lực chống Tào mạnh, ba bên tạo thế chân dàng. Mà hiện nay chả phải Lucifer là Ngụy, Đấu La song liên bang cùng Tổ chức tập hợp đám người kia lại chính là Ngô và Thục hay sao? Tôn Lưu từ xưa tan do Kinh Châu. Vậy nếu hiện tại, liên minh hai liên bang cùng tổ chức hồn sư ngoại lai tang rả thì sẽ là vì cái gì? Công nghệ trở về địa cầu chả phải là đáp án sao? Nếu vậy đây sẽ là Giang Lăng trận, hay là Kinh Châu trảm Quan Vũ?
Tất cả đều nằm trong mắt Vân Uyên mồn một, cục thế hiện tại theo hắn là chưa đến mười năm sẽ chuyển. Sẽ là một phương động thủ, hay tổng lực ba phương xuất kích? Tất cả đều có cùng một kết quả được Vân Uyên tóm tắc với ba từ “Đấu La vong”.
Và cứ thế, hắn hướng Xuân Thu mà hỏi hết thảy thông tin mà nàng biết, tuy không là bao nhưng hiểu rõ cũng tốt. Mục tiêu của hắn là thuộc hạ thân cận nhất của thái tử Long tộc, người sẽ truyền thừa long thần kế nhiệm. Nếu muốn đạt được mục đích, toàn thảy tâm sức phụng sự, thì những tình huống phải cần hắn hiểu rõ cùng mưu toan từ sớm.
Sau nửa canh giờ khai báo, Mai Xuân Thu mệt mỏi thiếp đi, mà Vân Uyên sau khi rỏ hết tin tức liền là một dạng trầm ngâm suy ngẫm.
Màng đêm nơi thế giới ảo kéo dài lại chẳng qua là một đoạn nhỏ thời gian thực.
Tại một nơi tinh quang chíu rội, không gian lực vặn vẹo chấn lên từng cơn, Tại trong pháo đài lớn, năm chi quân đội với trên thân trang bị hằng hà sa số hỏa lực mạnh mẽ. Trên đỉnh pháo đài năm đạo chiến hạm to lớn với hỏa lực tận răng đương khởi động, theo sau những chiếc chiến hạm to lớn là hơn bốn chiếc phi thuyền chiến đấu sớm đã phiêu dạt trên hư không.
Bên dưới, năm đại thông đạo lớn mở ra đứng trước là năm đại thống lĩnh có tu vi siêu cấp đấu la.
Trong tòa pháo đài, trung niên tóc tím ngồi trên vương tọa nhẹ nhàng gõ ngón tay lên tay vịnh, chợt hắn dừng lại, tông giọng trầm thấp vang lên.
– Khai chiến.
Dưới một câu nói, toàn thảy quân nhân động loạt một hướng chạy thẳng vào trong cổng đồng thời những chiến hạm cùng phi thuyền đồng loạt bay lên bay qua thông đạo.
Tại trước cổng trụ sở chiến thần điện, một loại đạn dược bắn ra gây thiệt hại nghiêm trọng, người dân xung quanh hỗn loạn bán mạng chạy trốn, hàng loạt thành viên chiến sĩ chiến thần xong lên ứng chiến, trên hư không hàng ngàn đạo cơ giáp cùng phi cơ chiến đấu đồng loạt đối chiến hỏa lực. Vần sáng hồn hoàn sáng rọi nhuộm lên mặt đường vách tường những màu sắc tím đen vàng trắng.
Trước cổng Sử Lai Khắc học viện, tràng cnahr tương tự hiện ra, bất quá tại đây có muôn vàng cường giả chấn giữ cùng đó là viện bình đến từ Sử Lai Khắc thành tụ hợp đồng loạt nghênh chiến.
Cổng chào đường môn, từng màng chiến hạm đối chiến nhuộm lên mảnh trời xanh từng làn mưa đạn khối bôm, sức mạnh khoa học đối chiến bày ra khiến kiến trúc xung quanh sao động rung chấn.
Trức tổng bộ Truyền linh tháp, những hồn sư nơi đây không ngừng ngại phóng xuất võ hồn nghênh chiến địch nhân, tại mảnh chiến trường này dù là trên không hay mặt đất hàng hà hồn linh cùng chủ thể hồn sư cùng nhau bộc phát giằng co cùng địch nhân.
Tại trong mãnh hư không nơi kia, một bộ máy tính khổng lồ đước vận hành bằng hàng trăm người đồng loạt gõ phím thâm nhập vào trụ sở của một nơi, Đấu la giới.
Đăng bởi | HuynhVanThu |
Thời gian |