Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 68: Trận chiến hạ màn.

Tiểu thuyết gốc · 3067 chữ

Trước đó, ngay thời khắc Kim Nhãn Hắc Long đang phá đống dây nhợ, Vân Uyên liền nhân cơ hội mà dùng không gian lực dịch chuyển đến bên dưới Phỉ Thúy Thiên Nga, hắn trực tiếp quăng vào miệng nó một bình thuốc xuân dược rồi ngưng băng thành roi rồi vụt vào mông nó một cái, khiến toàn thân nó kích thích đến cực điểm, mềm nhũn người chỉ còn mặc cho Vân Uyên hạ thủ.

Thu lại ma liềm về tay, Vân Uyên không chần chừ gì mà trực tiếp nhắm đến Địa Ngục Ma Long đang phóng về, Một liềm quăng đến Xích Hạ Khế để cầm chân đầu hung thú.

Còn hắn mở to đôi mắt hai màu. Toàn lực thôi động nguyên tố lực thành một thủ chảo bảy màu.

Mà đối diện hắn Kim Nhãn Hắc Long cũng đang là một bộ dạng y hệt, đồng loạt cả hai cùng hô vang.

– Long Thần Chảo.

Đồng loạt bắng đi thủ chảo. Hai đạo năng lượng bảy màu chạm nhau giằng co đua nhau cắn nuốt đối phương cuối cùng tạo lên vụ nổ quét đi hơn phân nửa diện tích Tinh Đấu Mô Phỏng.

Trên Thân Vân Uyên sáng lên vòng sáng đỏ tươi. Đệ ngũ hồn kỹ bỉ ngạn thái đao.

Rễ cây cùng cánh hoa hòa làm một tạo hình thành một thanh kiếm có lưỡi công về sau, theo như địa cầu cái này được gọi là Katana. Sau khi thanh kiếm hình thành. Vân Uyên cầm chặt rồi mượn quỷ đạo quay một vòng chém ra một đường kiếm khí chiều ngang về phí Địa Ngục Ma Long.

Xong khí tức hắn chợt đổi, hàn ý lạnh băng bao phủ, hộ thể bên ngoài lớp lửa nóng đến cực điểm, bốn vòng hồn hoàn hiển hiện, màu đỏ máu sáng chói rực sáng mảnh hồ nước sinh mệnh xanh biết.

Trong hư không tiếng phượng minh văng vẳng, Sau lưng Vân Uyên ba đạo quang mang sáng lên.

Một cái màu tím có dáng hình là nhện cùng một cái mặt người, hai cái là hai đóa hoa, một đỏ cùng một lam, dần hai đóa hoa biến đổi, rồi định hình thành hai thiếu nữ.

Cả bốn thân ảnh nháy mắt biến mất, những dư chấn giao chiến được tạo ra do va chạm liên tục tạo ra những mảnh sống năng lượng trong hư không lan tỏa khiến cây cói cùng mặt nước hồ sinh mệnh không thôi rung chuyển.

Phía Xích Hạ Khế cũng không tốt, nó liên tục lùi về sau, tránh né những tràn tấn công hướng đến.

Đối diện nó, Tử liên tục dùng chân nhện chém đến, cùng đó phía sau, Diệp Hy đồng loạt phát động hỏa nguyên tố bức lui nó, cùng đó liên hồi hỏa cầu được nàng bắng đến khiến nó liên tục lùi về sau, chợt, một đầu phượng màu lam ngọc nhỏ bay đến, tạo lên những cơn mưa kim băng rơi xuống. đồng thời mặt đất cũng dần hóa thành băng khiến có khó khăn hơn ở việt đứng vũng.

Bệnh Địa Ngục Ma Long đôi phần chật vật hơn hẳn, vì đường chém kia của Vân Uyên có ẩn chứa tâm hỏa, nó dính phải trọn một kiếm thế nên cũng hoàn toàn bị tâm hỏa phụ thể khiến đầu óc hắn mụ mị chìm đắm trong ảo cảnh quá khứ.

Chợt trong thoáng chốc, một tiếng long ngâm vang vọng, sự đau đớn lộ rõ, mà lúc này đồng loạt ma liêm sau khi quay theo quỹ đạo mà Vân Uyên tính toán thì đã về tay hắn với bên trên đầu lưỡi hái là thịt mi mắt màu đen, khỏi nói là biết đó là của ai.

Ôm con mắt đang rỉ ra những dòng máu lạnh buốt tanh ôi. Đầu Kim Nhãn Hắc Long hóng lên một tiếng, tia máu màu đỏ hiện rõ trên con mắt còn lại đang mở trừng. Đáp lại Vân Uyên đưa tay trái lên, lắc nhẹ sau đó tạo thành hình ngón tay đưa xuống, kèm theo là khuôn mặt gợi đòn đến nổi nếu nhìn liền là muốn đấm.

Khi cả hai định lao vào nhau giằng co thì chợt một cổ áp lực ập xuống.

Vân Uyên vội nhìn sang phía nơi phát động lực lượng thì thấy Địa Ngục Ma Long đang phát cuồng mà liền hồi góng gào, kèm theo đó, là kỹ năng của nó được phát động, Địa Ngục Áp Tải, Dọng hai tay cực lớn xuống nền đất cứng thô tạo nên xung kích áp lực đè lên người Vân Uyên cùng hai đầu hung thú, đồng thời tiếng gầm lớn như thể một cái búa liên hồi thúc vào thức hải người nghe, chỉ tiết là Vân Uyên trong trạng thái hiện tại tinh thần lực đạt ngưỡng cực hạng dưới thần cấp, đủ so sánh cùng thú thần Đế Thiên lúc đỉnh phong toàn thịnh nên việt ảnh hưởng đến hắn là không thể. Mà cho dù có ảnh hưởng thì trong thức hải Vân Uyên cũng còn có một linh hồn của Thần vương tọa trấn, nếu muốn lão dư sức giúp thức hải hắn đột phá thành thần thức bất cứ lúc nào.

Trong lác lơ đãng Vân Uyên trực tiếp bị một chiếc đuôi quốc đến hất hắn ra xa với tốc độ cực cao.

Lộn một vòng trên hư không rồi nén phong nguyên tố thành một điểm tựa, hắn đáp lên đó rồi tiếp tục nén phong nguyên tố thành lò xo rồi mượn lực bật mà quay lại trả đũa cho Kim Nhãn Hắc Long bằng một kiếm ngay trên đôi long dực.

Mắt nó đỏ lên rồi thôi động ám nguyên tố tụ hợp rồi trực tiếp háo thành những tia năng lượng hướng Vân Uyên bắng đến nhằm giữ khoảng cách.

Đáp lại Vân Uyên thôi động phong nguyên tố tạo thành những kim câm nhỏ mà bắn đến cản trở những tia ám nguyên tố.

Phía Xích Vương, Một cái gầm vang lên, xác ý từ nó phóng xuất, hủy diệt lực nháy mắt bộc phát “Xích Hạ Khế- Xích cuồng Hoành.” Một cổ kình lực bật lùi ba hồn linh về sau, ba đầu của Xích Vương lắc một cái rồi kích phát bắn ra một vần sáng hủy diệt về phía ba hồn linh.

Đáp lại, Tử lùi về sau, tám chân nhện dan ra rồi đâm xuống đền đất “Chu võng thủ hộ” ba chùm tơ trắng từ cái mặt người của nó bắn ra chặng trước thân ba hồn linh, phía hai tỷ muội Diệp Hy, Lam liền là đồng loạt phát động. “Cửu Phượng Hàn Lâm.” chín đầu băng phượng xuất hiện bay ra hướng chân cùng thân Xích Vương mà ra, nháy mắt bốn cái chân cùng thân hình nó đều bị băng cố định. Đồng loạt “Diệm Hỏa Xà Tập” Hàng ngàn con rắn nhỏ toàn thân bốc lửa như thiểm điện bay đến đâm vào da thịt Xchs Vương, vào đến trong, chúng tang thành từng miếng nham thạch nóng chảy hủy hoại cơ thể của Xích vương từ bên trong.

Dưới sự tăng phúc của bí pháp thực lực cùng tinh thần lực của Vân Uyên đã đạt đến trình độ tiếp cận thần thức, mà sức mạnh hồn linh chủ yếu từ tinh thần lực của hồn sư do đó, với trình độ hiện tại chẳng khác gì Vân Uyên đang có chiến lực bốn cực hạn đấu la.

Tuy nói là vậy, nhưng họ còn có mặt hạn chế, hồn linh không thể cách quá xa chủ thể, còn có, họ nói thế nào cũng dựa vào tinh thần lực của Vân Uyên, mà hắn lại chuyên chủ khống chế nguyên tố nên tinh thần lực là cái tiêu hao hơn cả hồn lực, chỉ với năm phút thôi, Vân Uyên đã hao hết năm phần tinh thần lực của bản thân. Mà hồn lực do có hai đại hồn hạch nên liên tục được đưa đến trạng thái đỉnh phong. Nếu có người nghe lời này sẽ bỏ là vô lý nhưng nếu họ biết hồn hạch xuất phát từ năng lượng của một hồn thú trăm vạn năm cùng đó là ẩn chứa tia thần tính thì mọi chuyện sẽ khác. Mà để đối xứng với hồn hạch có thể xưng thần khí, hồn hạch bỉ ngạn võ hồn của Vân Uyên cũng phải ở cùng một cấp bật. Nếu ám hồn hạch có thần tính của Hắc Ám Long Vương. Vậy thì Bỉ ngạn hồn hạch lại có một cả một vị thần vương cấp bậc can thiệp để hình thành.

Nhận thấy bản Vân Uyên tiêu hao không nhỏ Kim Nhãn Hắc Long định câu kéo nhưng tiết là khi thủ trảo hắn chạm vào thanh Thái đao thì thân ảnh Vân Uyên biến mất nào không hay.

Trên đỉnh đầu Kim Nhãn Hắc Long Vân Uyên nâng trường liêm đưa về sau, lúc này, một thân ảnh mờ ảo hiện ra hướng đầu hung thú đang đang phát cuồng mà nâng cao trường liềm, Bảy đạo nguyên tố dần hiện Băng hỏa thủy phong thổ ám không gian xuất hiện trạo thành vòng xoáy, một liềm chém ra theo chi lực vòng xoáy mà chém với tốc độ cực nhanh, nháy mắt sau ngọn núi ở sau đầu cự viên nức làm đôi, còn Địa Ngục Ma Long Tử Cơ đứng yên bất động, rồi chợt giữa thân nó xuất hiện vết cắt ngọn liềm rồi đứt làm hai nửa theo hướng từ đỉnh đầu xuống. Đó là một trong những đại sát chiêu của Vân Uyên “Ngũ nguyên tố trảm quyết”, à nhầm, giờ thành “Thất Nguyên Tố trảm Quyết”.

Phí Xích vương cũng ngã ngủ, dưới công kích của ba hồn linh nó cuối cùng cũng ngã xuống, với thi thể lấm lem vết bỏng loét.

Chợt cơ thể Xích Vương sáng lên,ba đạo dây xích hướng đến chỗ giao phong của Vân Uyên cùng Kim Nhãn Hắc Long, chỉ chờ vậy, đầu Hắc Long dùng cánh kẹp chặt Vân Uyên hướng dây xích quăng đến, xích đâm qua thân Vân Uyên khiến ba đầu hồn linh đình trệ rồi dần tan biến dần tan biến Đôi phượng dực dần biến mất, hắn hoàn toàn không thể tạo ra thêm hỏa diệm, cùng các nguyên tố hỏa thủy băng phong hắn hoàn toàn không thể tạo ra, hai địa Võ hồn Bỉ Ngạn cùng Băng phượng đồng loạt bị xích sắc phong bế, trước tình thế đó, hắn dùng thực lực Cực hạn đấu ra cố định trên không.

Nhưng lúc này Kim Nhãn Hắc Long nhẫn nhịn biết bao lâu, tung ra muôn vàng công kích, mà Vân Uyên chỉ biết bỏ chạy, nhưng vẫn không thoát được một đạo hắc cầu, ăn trọn đòn đó hắn bị văn ra rất xa đâm sầm vào nền đất.

Nếu không nhờ long giáp cùng hỏa diệm phụ thể thì chắc giờ hắn đã là cái xác lạnh rồi.

Khi hắn vừa mở ra con mắt đang rỉ máu thì một long chảo đã đến trước đỉnh đầu hắn.

Tránh không được, hồn kỹ cùng võ hồn cũng bị phong ấn, Vân Uyên trước tình cảnh ngặt nghèo vẫn nở ra nụ cười đầy nham hiểm hướng đến về trước.

Âm chấn vang lên để lại nơi mảnh đất kia những lớp mây bụi mịt mù, dòng máu đỏ tươi chảy loang ra nhuộm lên nền đất một màu đỏ tươi.

Đầu Kim Nhãn Hắc trợn tròn đôi đồng tử màu vàng kim, trên lòng bàn tay nó một mảnh năng lượng hình thái hình tấm kính hiện ra, mũi nhọn tấm kính đâm xuyên qua lòng bàn tay nó, quanh lòng bàn tay dài lên đến giữ thân nó đang có những vết tím bầm thối rữa bốc lên có mùi xác phân hủy, từ trong nền đất, một tiếng cười đây điên dại vang lên. Cùng đó là thanh âm hả hê mà người nghe muốn gợn tóc gáy.

– Há Há Há… ngươi lừa ta, hay ta lừa ngươi. Hắc Long cảm ơn nha, cảm ơn nha. Há Há Há… nhờ ngươi ta cuối cùng cũng biết cách phá vỡ phong ấn.

Người nói kia chính là Vân Uyên, hiện tại hắn đang được bao bọc trong một lăng kính, đó chính là hồn cốt kỹ năng tay phải của hắn “Thạch chi thủ hộ tráo.”. hắn hiện nay đang nằm dưới nền đất cát mà uống éo, hai tay lại đang đưa lên che miệng mình lại, đôi mắt đổi hết thành màu tím hiếp lại lộ ra vẻ quỷ dị đến rùng mình, người hắn co lại rồi nở ra nụ cười đầy điên dại. Quanh thân hắn bấy giờ là năm vòng sáng màu ánh kim, cùng đó là những mảnh vụn màu vàng đang dần tụ lại định hình thành một đầu cự xà. Quanh nó dần hiện lên bốn vòng sáng, một vòng trong đó đôi chút mờ, còn ba vòng còn lại mang màu đỏ của máu.

Đầu Kim Nhãn Hắc Long bấy giờ vẫn chưa hiểu gì. Nó trừng to con mắt nhìn Vân Uyên đang trong cơn điên dại cười như điên. Toàn thân nó cứng đơ, do sự ăn mòn của độc tính. Nó không thôi bàn hoàng thì chợt Vân Uyên cất lời.

– Ngạc nhiên lắm phải không? Mày có thấy quen không?

Nụ cười kéo dài đến tận mang tai khiến đầu Kim Nhãn Hắc Long đôi phần hoãng loạng.

– Coi kìa, coi kìa. Chắt nghĩ tới rồi phải không? Nó đó, là nó đó, nó đây nè.

Lấy ra từ trữ vậy một bình thuốc Vân Uyên lắc lắc mân mê trước mắt đầu Hắc Long.

– Đây đây, ta lấy nó sau khi giết xong đồng đội ngươi đó, Vu Linh á. Nhớ Không? Tên kia ta nói hắn yếu lắm, yếu lắm, mỗi được cái là điên điên giống ta.

Chợt hắn dừng lại, rồi cười khúc khích xong nói.

– Không hắn chưa xứng để so với ta.

Thấy đầu Hắc Long vẫn trợn tròn mắt nhìn hắn. Hắn càng khoái chí hơn mà nói.

– Sao? Sao? Không phục đúng không? Chết rồi muốn minh bạch không? À mày nói được đâu. Vậy để ta nói ra luôn nha. Mày nghĩ tư liệu xích vương hiếm có lắm à? Thập đại hung thú, tao thuộc nằm lòng kỹ năng của chúng mày từ trên tàng thư các của Long Mã Song tinh rồi. À không không, các tiền bối đáng kính hơn chúng mày nhiều. À mà nãy chúng mày nói chuyện, con chim kia gọi mày là lão Thập Thất hay Thập Bát, Hay là Thập Cửu cơ. À Thập Thất nè. Khè Khè. Chắt hẳn bản thể chúng mày không ở đây, nên phải tạm mượn bốn cổ thân thể của bốn hung thú mày hành sự, mà tiết là, mấy con này chỉ phục chế lại có sáu mươi phần trăm thực lực so với bản gốc thôi. Mà tao, là một trăm phần trăm. Mà sáu mươi phần trăm của Đế Thiên tiền bối là phòng ngự được công kích nhiêu ấy nhỉ?

Vừa nói hắn vừa bấm bấm ngón tay. Lác sau nó cười rồi nói.

– Chỉ có chín mươi chín cấp chuẩn thần thôi à? Còn hồn cốt kỹ này của tao. Có thể chịu được công kích của một thần quang.

Nhìn khuôn mặt nghệt ra, rồi ngỡ ngàng của đầu Hắc Long, Vân Uyên càng khoái chí hơn, hắn liên hồi vỗ tay mà nói.

– Hẹn lần sau gặp lại, con rồng bán đội. Mày nghĩ sao tao sẽ nói hết cho mày hả, ấm ức ngậm cục tức cùng nỗi căm hờn này mà cút về đi. Dragon Boy. ( Phiên âm: Đờ ra gòn boi)

Xong hắn nhảy ra khỏi hộ tráo, đến trước mắt con Hắc Long, Lấy từ trữ vật ra một cái sát rồi đứng tại đó lóc xương lột da xẻo thịt rồi treo cái dầu của thi thể lủng lẳng trên cành cây đưa ngoe nguẩy trước mắt nó. Cổ thi thể đó không ai xa lạ chính là một người dưới trướng tên Vu Linh theo như đồ Vân Uyên lục được thì tên này được xem là cánh tay đắc lực của Vu Linh khi sống. Xong hắn đế dưới cái miệng đang cứng đơ, trực tiếp quăng toàn bộ thịt của cái xát vào hàm của con Hắc Long, xương thì hắng vức một góc đầu hắn theo đó quăng vào cùng lúc với thịt, sau đó, hắn dùng ám nguyên tố kích thích khoang miệng của hắc long, sau đó điều khiển hàm nó di chuyển xong Vân Uyên cười điên lên rồi nói.

– Nhai đồng nghiệp mình cảm giác như nào?

Nhìn Vân Uyên đầy khinh bỉ, đầu Hắc Long gắng gượng chửi.

– Khốn nạn.

Cười nhẹ Vân Uyên đứng bật dậy chỉ nói đúng vài dòng.

– Thà khốn nạn công khai. Còn hơn giả nai thánh thiện. Nhờ?

Lác sau đầu hắc long theo sự ăn mòn của chất độc mà toàn thi thể hóa thành những dữ liệu số mà tan dần vào hư không.

Còn Vân Uyên lúc này đang điên loạn cười. Tiếng cười thay tiếng chim muốn vang khắp cánh rừng Tinh Đấu.

Chợt từ thức hải Vân Uyên, một cổ lực lượng hai màu phóng xuất, phát tán ra làn sóng năng lượng rồi trực tiếp kéo ý thức hiện tại của hắn vào trong. Trước mặt lão già tàn hồn thần vương, lão khẽ nhìn hắn rồi nhất tay chỉ một cái, đạo phong ấn của Xích vương vỡ nát thành những mảnh vụn.

Lão sau khi xong xách từ đằng sau một Vân Uyên khác đang bất tỉnh.

Điểm nhẹ ngón tay lên trán, Vân Uyên đang bất tỉnh mở dần đôi mắt, lộ ra đôi đồng tử hai màu xám tím, không thôi ngạc nhiên, hắn chợt thấy được bản thể điên dại của mình đang ngồi sõm cười cười với hắn.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục:Sinh Tử Trọn Vĩnh Hằng (Fan viết) sáng tác bởi HuynhVanThu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuynhVanThu
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.