Chương 70: Thế cục
Bênh phí chiến thần điện.
Màng cảnh đôi phần giằng có. Chợt trong nháy mắt, haihai cực hạng đấu la đang giao thủ cùng vị điện chủ chiến thần điện thì chợt bị một cục màu trắng từ trên trời rơi xuống đè họ dí sát dưới nền đất.
Tại trên bầu trời quang đảng chợt rơi xuống mồng tràn mưa băng cùng tuyết.
Cùng đó tại trong những chiến hạm, sống tính hiệu không hiểu sau lại nhiễu đi.
Mà đồng loạt sự tình khó hiểu này, đều mồn một hiện rõ trong đại não của một trung niên.
Tại hư không phiêu bồng, một trung niên nhân với dung mạo bình thường đứng phiêu định.
Đôi mắt song đồng của hắn lóe lên những ánh vàng kim lấp ló. tại giữa trán hắn hiện ra một con mắt trải dọc ẩn hiện vận mệnh chi lực nồng hậu.
Chợt từ đôi mắt đó, một chùm kim quang bắn ra hướng những người thuộc quân Lucifer bên dưới dính phải. Đại não họ chỉ nháy mắt vỡ nát. Chỉ dùng một chiêu toàn quân diệt sạch. mà bênh phí các chiến hạm, hàng loạt vụ nổ đồng loạt diễn ra, tại hai bên khác hai thiếu nữ một xanh một trắng đang thi nhau công kích thả ra băng vụ cùng mưa tuyết khiến động cơ các chiến hạm nháy mắt đóng băng, Từ trên hư không phiêu bồng, một mỹ nhân ngư bơi lội trên không trung liên tục phóng ra những làng sóng năng lượng ồ ạt tuy quét làm nhiễu tín hiệu liên lạc.
Tại trên vai trung niên lúc này, hai đạo năng lượng nhỏ đang đứng đó ngắm nhìn vui đùa.
Bên dưới quảng trường, hai tên cực hạng đấu la trong cùng một chỗ, bị một đầu băng hùng đè xuống thô bạo vả từ trên vả xuống khiến toàn thân nát tang.
Tổng bộ truyền linh tháp.
Sinh mệnh lực bạo động sao động lấp đầy mảnh quảng trường phủ đầy ánh sáng vàng kim bằng màu xanh lục ấm áp, trên tay quyền trượng, nữ tử tóc bạc từ hư không dẩm ra, sinh mệnh chi lực nồng hậu kích phát tạo thành luồn sống quét qua đám người bên dưới, đồng loạt chữa trị cho những người của truyền linh tháp cùng cách hồn sư và là một cổ kình lực bộc phát đẩy quân đội lucifer về sau.
Năng lượng sinh mệnh tập trung lại, theo một cái chỉ tay của nàng, chúng tập hợp thành một bộ dáng loài long với toàn thân mang đầy sắc xanh, mái tóc dài trắng bạc phất phới, đôi mắt màu tím sáng lên rồi chỉ một nháy mắt kích phát ánh lục quang toàn quảng trường đều quay về hiện trạng trước khi hứng chịu công kích từ các chiến hạm. Đầu cự long theo hướng nàng chỉ mà đâm xuyên qua chiến hạm cùng tất thảy phi thuyền rồi tách thành chùm sáng hướng hai cực hạng đấu la truy quét. Thanh âm lạnh lẽo của nàng vang lên trong hư không lang truyền khắp nơi.
– Tập kích Truyền Linh Tháp dưới tọa trấn của ta. Các ngươi không xứng.
Âm thanh vừa dứt, một vụ nổ sinh lệnh lực bộc phát, dư chấn vụ nổ là những luồng sáng năng lượng màu xanh cắn nuốt một thi thể cực hạn đấu la rồi bộc phát, năng lượng quét qua đâu, nơi đón cây cói đua nhau đâm chồi rồi như một thoáng chốc lại thành những đại thụ chục năm tuổi.
Một kẻ may mắn dùng đồng đội làm lá trắn lại may mắn thoát nhưng cái giá là cánh tay phải.
Hắn thời khắc nghỉ sắp thoát thì một thanh âm bình lặng lạnh lùng âm vang trong thông đạo của hắn.
– Về gọi chủ thượng ngươi đến.
Kèm theo là một luồng sáng bắn đến trực tiếp phế đi toàn thân hắn.
Và người làm tất nhiên là vị nữ thần đang phiêu bồng trên hư không, với vay quanh là sinh mệnh năng lượng. Đồng loạt bênh dưới hàng loạt thanh âm vang lên.
– Tháp chủ vạn tuế.
Người đó là mẫu thân Long Thần, Sinh Mệnh Nữ thần Thần vương Thần giới Đấu La Cổ Nguyệt Na.
Nang tiên thân nhẹ nhàng bước ra một bước, gót giày bạc ngân chạm vào hư không tạo tên một luồn sống năng lượng ấm áp dịu nhẹ màu xanh bích. Toàn thân nàng lóe lên vệt sáng màu bích ngọc rồi biến mất trước ánh mắt vạn chúng tung hô.
Trong căn phòng nọ, một thiết bị hình cái kén dần mở ra, để lộ một hài tử mười một tuổi đang mơ hồ mở ra đôi mắt song đồng hai màu xám tím. Chật vật đứng dậy. Lúc này một vầng sáng tại bên cạnh cái kén lóe lên. Vị tháp chủ của truyền linh tháp sau khi biến mất liền là xuất hiện tại nơi đó.
Nàng nhẹ nhàng cất lời, cùng ân cần đỡ cho hài tử kia ngồi dậy.
– Tiểu Uyên con không cần gấp đâu.
Vân Uyên cười một cái rất tương hướng nàng rồi nói.
– Bà Bà à. Người là thấy ta đánh một trận kia rồi đi.
Đáp lại hắn là một cái gật đầu cùng nụ cười đôi phần tự hào.
Chợt Vân Uyên thoáng dựng người rồi nói tiếp.
– Bà ơi, con muốn mượn một bộ máy chủ lớn, càng lớn càng tốt. Cùng một bịch kẹo que vị dâu, và một một bịch thạch trái cây ạ.
Nàng cười cười rồi trực tiếp biến mất để lại hắn một câu.
– Lão sư con nói với ta cùng gia gia con rồi. Việt bênh ngoài bọn ta sẽ đáp ứng giúp con.
Lạc sau, Vân Uyên đã theo lĩnh vực hư vô mà đi đến trước cửa khu vực chứa máy chủ của Truyền linh tháp.
Bước vào, hướng nơi trung tâm điều hành của tất cả máy chủ mà đến, trên bàng đấy, đúng theo yêu cầu của hắn là một bịch kẹo dâu cùng một bịch thạch trái cây, tất cả được đổ hết vào rổ gọn gàng một bên gần tầm tay hắn.
Ở sau ghế là hai người khác, với thần hình đôi phần ân đối, tuy vậy, không thể che đi hốc mắt gấu trúc đặt chưng của người học IT. Họ khi thấy Vân Uyên đôi phần nghi ngờ xuất hiện trong tâm họ, nhưng sau lại thu liễm vì ngành dữ liệu số này, người trẻ tuổi có tài năng không thiếu, đã từng có tiền lệ một học sinh trong liên bang mười tuổi đã xâm nhập thành công vào mạng lưới truyền thông để chơi đùa. Thêm một hoặc hai tiểu quái vật thì cũng không lạ gì với họ.
Huống hồ, họ còn biết tên nhóc trước mắt trước khi đến đây cũng đã có hơn mười bảy năm sống trên đời, nếu tính thêm năm năm khi đến đây cũng đâu đó hai mươi hai tuổi rồi.
Không nghi thức gì lằng nhằng Vân Uyên ngồi vào máy, trực tiếp sé một que kẹo dâu rồi cho vào miệng.
Chợt mắt hắn dần sáng ngời hơn, rồi bắt đầu bằng một số thao tác không nhanh cũng không chậm, đó là những thao tác thường ngày, nhưng lạ, tuy tay chậm, nhưng tốc độ các con số trên màn hình lớn liên tục như vũ bão mà chạy.
Đến trước một nhóm dữ liệu có ký tự quen thuộc, Vân Uyên cười nhẹ rồi trực tiếp gõ phím nhẹ nhà, các con số theo đó như đại diện cho hắn mà hóa thành một cái dây leo bò theo những dòng dữ liệu đó, đến một ổ sever mới lúc nào không hay, đồng loạt toàn bộ máy chủ của truyền linh tháp dừng lại, sáng lên, như thể chỉ phục vụ cho Vân Uyên, cũng lúc này, thanh kẹo que vừa hết hắn một tay thao tác, một tay lấy keo qua, dùng răng xé ra rồi cho vào miệng.
Người đời nhắc đến hacker những hình ảnh gì? Soái ca lướt trên bàn phím như gió thổi? Hay một người tay nhanh như thần? Kỳ thật đó chỉ là trên phim ảnh truyện tranh lộ ra, chứ thật chất, hacker chỉ là một người với thao tác bình thường, chỉ nhanh hơn người thường ở các theo tác phím tắt, cùng đôi mắt như ra đa tìm đến dòng dữ liệu lạ như tường lửa. Mà Vân Uyên liền là loại hacker thuộc hàng chuyên nghiệp. Hắn khinh nhất mấy loại bấm bàn phím lia lịa rồi tự nhận. Mà trong ngành ai cũng liền là tâm tình như vậy.
sau vặn vẹo các con số chợt trực tiếp chuyển đổi, cơ sở dữ liệu từ ngôn ngữ của Đấu La giới liền thành của Địa cầu, mà Vân Uyên ngậm kẹo cười nhẹ. Đây mới là sân nhà của hắn.
– Cuộc chơi bắt đầu.
Trước cổng học viện Sử Lai Khắc, một tràng cảnh tang hoang bày ra, chiến hạm tan nát chỉ còn vài mảnh, bên dưới xác binh lính chất chồng lên nhau thành núi, Bên trong học viện liên hồi người cứu thương liên tục chữa trị. Trên bầu trời liên hồi kình phong bọc phát, hủy diệt lực hòa huyện cùng đất trời đang dần bị một cổ lực lượng hấp thụ. Hai cổ năng lượng tụ lại một chỗ rồi bọc phát ra một vụ nổ, đáp trả, trung niên tóc lam nâng lên quyền trượng, hủy diệt lực kích phát một quả cầu năng lượng kích phát bao thủ vụ nổ rồi triệt tiêu đi.
Từ Hư không muôn vàn những mảnh nhở như mảnh gương đua nhau bay quanh hướng vị trung niên nhân mà đến, đáp lại vị trung niên nhân gõ nhẹ quyền trượng trên tay ở giữa hư không, một vần năng lượng hủy diệt hội tụ rồi đánh bay bất thảy.
Những mảnh vỡ theo đó quay về, đến bên trung niên nhân tóc tím rồi hợp lại thành một thanh kiếm, tay trái trung niên bấy trờ cầm một viên ngọc màu đen, tùy thời bộc phát ra năng lượng hỗn độn loạn lạc.
Cố định trên không trung, mặt giáp mặt nhìn nhau tóe lửa.
Cất lời trước là Đường Vũ Lân.
– Các hạ đến Đấu La giới của chúng tôi, lại làm ra những việc này, là muốn làm gì.
Cười vị trung niên tóc tím đáp.
– Nói với các hạ làm gì? Để ngươi biết để cản ta à? Nhưng ta có thể khẳng định. Đừng có lo, ta không có ý đồ xấu. Mà nơi đây cũng chỉ có thần giới cấp sáu là cao, cho ta cũng chả thèm. Nơi này trong mắt ta chẳng qua cũng chỉ là một khu vườn nhỏ trong Ngọc Phượng Điện.
Thản nhiên lộ trên mặt Đường Vũ Lân.
– Nếu nói vậy, vị diện bên kia chắc rộng lớn lắm nhỉ? Nếu vậy ngươi cần gì tìm đến vị diện nhỏ như vườn hoa này để gây phiền phức.
Cười một cái, vị trung niên nói.
– Tranh đoạt của những sinh linh đỉnh cấp trong tinh hà, ngươi làm sao hiểu?
Đáp lại với vẻ lạnh nhạt Đường Vũ Lân trầm giọng nói.
– Ta quả không hiểu. Cũng không thể cảng đại lão các người đánh nhau. Nhưng nếu có đánh, thì cảm phiền tránh xa nơi này ra. Hay nói, trên chỗ bọn ta có một sinh linh đỉnh cấp mà các ngươi đang nhắm đến.
Cả hai nháy mắt này đình trệ trầm mặt, cả hai nhìn nhau đầy sắt lạnh.
Gió phong thổi, phất phới tà áo hai vị thần vương. Họ nhìn nhau tóe lử rồi đồng loạt nhất thủ.
Đăng bởi | HuynhVanThu |
Thời gian |