Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 80: Độc chết cực hạng đấu la

Tiểu thuyết gốc · 2042 chữ

Nghe lời này, vị trung niên ngớ người nhìn cái bình trong tay. Phá Mạch Đan là thuốc gì? “Sẽ không phải cái loại một vạn năm trước phế đi tu vi của một vị Cực Hạn Đấu La khiến người kia vạn kiếp bất phục đấy chứ?... Không thể! Đan phương cấp chính không thể nào là đồ mà một đứa trẻ có.”

Một loạt thao tác, vị trung niên mài được một ít bột mịn từ viên đan dược. Sau khi đưa qua thiết bị, thì một bức ảnh đã được phục chế ra. Vị trung niên nhìn vào nghiền ngẫm rồi giật thót mình “Đúng là cơ cấu cùng thành phần chất cùng hàm lượng có trong Phá Mạch đan, nhưng mà đã qua thay đổi, theo các thay đổi này, đan phương khi còn ở trong lò ở giai đoạn cấu thành, đã phải chịu một sự giao thoa của một loại cực hàng cùng cực nóng hai loại khí tức tôi luyện để cấu thành cốt lõi bên trong, trong quá trình đó, một lượng lớn các hạt nhân sẽ vận chuyển đổi từ cứng thành dạng khí, rồi lại khô héo lại thành một dạng dịch thể cốt lõi không còn tạp chất, cuối cùng mới hình thành lớp chất rắn khô cạn bên ngoài. Các tinh chế thần kỳ, thật thần kỳ. Tuy hiệu quả sẽ bị giảm xuống chỉ có tác dụng với một người dưới cấp hồn tông, nhưng như vậy đủ để hoàn thành nhiệm vụ phế bỏ tu vi của những thiên tài khi chưa thành tựu. Còn gì đau đớn hên khi đang tột đỉnh vinh hoa, lại bị kéo xuống vực sâu vô ngần, mạch vị tê liệt, khí cơ bị cắt đứt với mạch máu, máu huyết bị đè ép tắc nghẽn, nếu cứu chữa kịp thì còn giữ lại được mạng, nhưng nếu không kịp,... Không những mất đi tu vi còn mất cả tính mạng. Đây quả là hảo độc.” Nghĩ vậy, vị này khẻ cười rồi nhìn Vân Uyên nói.

– Tiểu hài còn nhỏ nhưng lại độc tính vô cùng, cũng lại có tài. Tiểu khả ái ngươi nếu còn thì lấy ra đi, bao nhiêu lão thúc cũng mua, giá sẽ đúng với giá thị trường.

Nghe vậy, Vân Uyên như thể đã đoán được liền lấy ra thêm một bình ngọc khác cùng vóc dáng rồi nói.

– Cái này cùng thêm viên hồi nãy tổng bảy viên. Để giữ hữu nghị hay chúng ta như vầy. Ngài bây giờ đưa ta một nghìn điểm và để ta thành một khách hàng vip, mỗi tháng định kỳ mua hàng sẽ được ưu đãi.

Chưa để hắn nói hết, vị trung niên liền đặt lên bàn kính một thiết bị máy móc hình hộp, Chiết hộp chuyển động, một cái ống kính lộ ra, lập tức quét qua một lược thân hình Vân Uyên. Xong nó in ra một cái tấm thẻ máy vàng. Cầm tấm thẻ kia lên, vị trung niên đưa cho Vân Uyên rồi nói.

– Quý khách thân mến, đây là thẻ vip của tiệm. Rất mông cậu sớm đến.

Vân Uyên bây giờ thiết nghĩ đã được người ta hẹn lần tới gặp, cũng coi như tìm được chỗ quen cố định để về sau bán thuốc mua độc dễ dàng hơn. vì vậy cũng không nán lại thêm, nhận một nghìn điểm vào thẻ rồi rời đi. Hắn cũng không định tìm xem qua những vùng thuốc xung quanh, bởi những nơi hào nhoáng kia hầu hết là những nơi vì mục đích thương mại là chính, thuốc cùng dược liệu bán ra hay mua vào đều là những loại hiện hành, không đồng dạng cùng những phương thuốc mà trước đó hắn đã học, Huống hồ liết hết một vòng, Vân Uyên chủ yếu chỉ thấy những hiệu thuốc này chỉ có một số ít loại thuốc trị bệnh nhẹ cùng đôi chút dược liệu phổ thông, được nuôi trồng trong nhà kính với quy lớn, không tính dược lực như nhau, chỉ so về độ hoạt tính tinh thuần của sinh mệnh, những loại này đã không thể so cùng những cây cùng loài đồng dạng phát triển ngoài tự nhiên. Lâu lâu một chút hắn mới bắt gặp vài loại lạ, nhưng không gọi quá quý giá. Chủ yếu thì tầng bảy mươi bảy này là tập hợp những loại thuốc trị bệnh phổ thông giá rẻ, cùng đó là những cây dược liệu phổ biến đi đâu cũng có, cùng đó là một ít loại đan dược loại cấp thấp. Độc tính thì cũng không cần nhắt. Dù những nơi khác có bày vẻ thế nào đi nữa thì với Vân Uyên, một kẻ có thể chất định ra là chuyên gia thẩm định độc tính thì chỉ là mũi.

Lượng một vòng quanh khu thực phẩm tươi cùng gia vị, Vân Uyên liên hồi lựa ra những loại thịt cá, rau củ, hoa quả có độ tươi ngon hợp lý nhất trong túi tiền hắn có.Ba mươi phút sau. trên tay vân Uyên đang đầy ắp nguyên liệu tươi sống. Thân hình nhỏ ấy từng bước bước đi, đến bên dưới bãi xe. Hắn theo chỉ dẫn đi đến trước một người nam thanh niên hai mươi mấy tuổi.

Cười cười, lấy ra một tấm thẻ trong suốt, thanh toán số tiền còn lại xong, hắn được thanh niên kia đưa đến trước một chiếc xe ô tô cỡ mười sáu chỗ.

Chiếc xe này chỉ có thiết kế để thích hợp nơi ở nên chỉ có một cửa duy nhất, đi vào bên trong, lộ ra trước mắt Vân Uyên là một căn phòng đầy đủ nội thất.

Với một cái giường nhỏ có thể tách ra thành giàng ghế sofa ở trong cuối góc phải đuôi xe, bên canh là một cái bàn kính hình tròn, ở tâm giữa bàn có một cái nút vặng, chỉ cần vặn nhẹ sẽ có tám mảnh sinh hình nhánh hoa từ trung tâm xòe ra, Trên bức tường trên đầu giường là một cái đèn nhỏ đủ chiếu sáng không gian trong xe. Ở Trong góc phía cạnh chiếc đèn là một cái máy chiếu nhỏ có thể phục chế lại hình ảnh ba chiều ở khắp nơi trong xe, có tính năng như một cái máy tính cỡ lớn, dù là chơi game xem phim miễn lag máy tính thông thường làm được thì nó cũng làm được. Đối diện giường ngủ là một cái gian bếp đầy tiện nghi và hiện đại, Bên cạnh góc trái lồi ra một góc nhỏ.

Vân Uyên tò mò mở ra, một hơi hàn ý từ bên trong ập ra phà thẳng vào người hắn, đấy là một một chiếc tủ lạnh hẹp thích hợp trong góc, chiếc xe chỉ có một cái ghế lái, bên cạnh là một cái nhà vệ sinh nhỏ, vừa vặn cho một người vào, nếu kéo cái vách ngăn trên đỉnh đầu nhà vệ sinh sẽ có một lớp màn rơi xuống, cùng đó là một cái bệ nhỏ che đi cái bồn cầu, bấy giờ một cái vòi sen mới lộ ra. Chiếc xe có những cái màn rèm có thể kéo xuống che đi khi xe dừng lại.

Vân Uyên bước đến trước gian bếp, mở ra cái chốt then, hắn lấy ra hai cái thanh ống nhôm rồi cố định vào hai cái móc đã được hắn đề cặp trong bản thiết kế, một hơi đẩy lên lộ ra gian bếp ra phía ngoài, tại góc đó hắn nhìn phong cảnh trong nhà xe không thôi cảm thán bởi sự hiện đại đến khó tin trước mắt.

Khôi phục lại nguyên trạng, Vân Uyên theo hướng dẫn khởi động trí tuệ nhân tạo của chiếc xe, truy cập vào bản đồ, lựa chọn Sử Lai Khắc học viện là đích đến.

Ngay sau khi nhận được chỉ thị, Trí tuệ nhân tạo đã lập tức tự khởi động động cơ, một mạch chạy ra khỏi thương hội trên đường hướng Sử Lai Khắc học viện mà đi.

Thấy mội chuyện đã xong, Vân Uyên quay người đi lấy hết đồ đạt tùy thân ra xong, đến trước góc dưới cùng đuôi xe mở ra một cái tủ lớn với nhiều ngăn.

Sắp xếp đồ đạc gọn gàng rồi cất vào xong hết, Vân Uyên nhìn hướng dẫn, trong khi chờ đợi đến Sử Lai Khắc học viện thì hắn đã tranh thủ sử dụng máy chiếu, tạo ra một cái bàn phím ảo,trên chiếc bàn.

Đến Đấu la giới năm năm, bốn năm trong rừng cùng đại la học chữ luyện đan, thực chiến cùng luyện tập cường độ thân thể, một một năm sống tại nơi phố thị, hắn đã học được không ít của thế giới này, hắn đã thu hết một thân kỳ học, nào là thư ngôn ngữ lập trình, văn hóa ứng xử, luật pháp song phương của hai đại liên bang. Sử sách của hơn nghìn năm qua thuộc Đấu La giới. Cách phân biệt quặng kim loại hiếm cùng phản ứng,... nói chung toàn thảy những gì mà một học sinh mười tám tuổi bình thường biết, hắn đều học hết, thậm chí là đi vào chuyên sâu và đa dạng hơn hết thảy.

Thật khó tin nếu nói hắn đã học hết, chỉ trong một năm, như đấy quả là sự thật. Nói hắn là thiên tài thì không thỏa, gọi hắn quái vật lại không đúng, bảo hắn là tên điên làm ra việt khó tin cũng không sai.

Bởi kẻ đứng trên đỉnh của hết thảy lĩnh vực được tất thảy biết đến đều là thiên tài. Nhưng nếu kẻ đó làm ra một việt ngoài sức tất thảy người người không thể tưởng đến, thì hắn sẽ bị xem là kẻ điên. Thiên tài? Kẻ điên? Có chăn khác ở tên gọi và cách nhìn nhận của thế nhân với đôi mắt phiến diện, tư duy thu mình trong khuôn khổ mà họ tự cho là an toàn và luôn vỗ về vuốt ve tâm hồn rằng đó là đúng đắn.

Sau hàng loạt thao tác. Vân Uyên đã bố trí cho hệ thống thêm vài phần tường bảo vệ. Với tính cách thà phòng hơn đợi trị. Vân Uyên tuyệt sẽ giấu kỹ cái đuôi yếu điểm đi bằng mọi cách.

Cùng thời điểm Vân Uyên bố trí xong. Cũng là lúc chiếc xe dừng lại. Đây là nơi hắn vừa rời đi vài tiếng trước. Cổng chào của học viện Sử Lai Khắc. Đến đây, chiếc xe dừng lại không di chuyển.

Mà Vân Uyên lúc này trong buồng lái, cũng đang chỉnh vị trí tọa độ mà tỷ tỷ hắn chia sẻ.

Sau khi xác nhận, chiếc xe lại lăn bánh.

Lác sau, hắn đã đến trước một khu phố,chi trích những ngôi nhà đầy hiện đại. Từ bên trong, thi thoảng sẽ có một ít người mặc đồng phục của Sử Lai Khắc bước ra. Hầu hết đều là nữ hài.

Đến trước một một tòa nhà hai tầng màu trắng tinh, với một mảnh vườn nhỏ phía trước thì chiếc xe dừng lại, Vân Uyên nhẹ nhàng ra lệnh, cho nó đi chuyển nhích lên một chút rồi mới xuống xe.

Gõ cánh cửa màu nâu sẫm. Chưa đầy ba phút. Lạc thiên đã vọt đến, vội vàng mở ra cánh cửa. Để lộ một mái tóc màu đỏ xen kẻ một ít sợi bạc cùng đôi đồng tử màu đỏ ánh lên quang mang lấp lánh.

Một thân áo màu xanh lục lộ ra. khiến Vân Uyên thoáng sững người rồi bất giác thốt lên.

– Dễ thương quá.

Khi hoàng lại hồn. Thứ đón chờ hắn là vẻ mặt đôi phần nhăn nhó.

– Đệ xem ai là con nít vậy hả?

Vừa nói nàng vừa với tay đến cái tai nhỏ của Vân Uyên đã hơi ửng hồng.

Tiếng Vân Uyên bây giờ khó nhọc van lên.

– Đệ sai rồi. Tỷ tha cho đệ đi.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục:Sinh Tử Trọn Vĩnh Hằng (Fan viết) sáng tác bởi HuynhVanThu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuynhVanThu
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.