Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt đầu màn biểu diễn (1)

Phiên bản Dịch · 1088 chữ

Buổi sáng, Lance mua một bộ quần áo mới, tốn 10 đồng.

Hắn không tìm thợ may đặc biệt may riêng một bộ, mà là mua quần áo may sẵn ở ven đường, mặc vào không thật vừa vặn, nhưng bộ quần áo này đã vô cùng tuyệt vời với hắn hiện tại.

Sau đó, hắn đến sòng bạc của gia tộc Kodak nằm ở khu vực vịnh Kim Cảng, trong tay hắn còn mấy thẻ chip cần đổi thành tiền mặt.

Sòng bạc của gia tộc Kodak ở đây không phải kiểu lén lút, giấu diếm ở nơi không ai chú ý.

Hoàn toàn ngược lại với những sòng bạc ngầm kia, sòng bạc khu vịnh của gia tộc Kodak nằm ngay trên vách núi cheo leo phía sau bãi cát vàng!

Một tòa nhà nguy nga tráng lệ, sừng sững bên vách núi.

Mỗi ngày, ánh nắng rực rỡ đều chiếu vào những bức tường ngoài phản chiếu ánh sáng chói lọi, bất kể lúc nào, chỉ cần có ánh nắng, người trên bãi cát rất khó không chú ý tới tòa nhà luôn phản chiếu ánh sáng như gương này.

Không chỉ một người đã khiếu nại tòa nhà này ảnh hưởng đến du khách trên bãi biển, nhưng gia tộc Kodak vẫn nộp phạt đầy đủ.

Tuy nhiên, yêu cầu chỉnh sửa thì họ phớt lờ.

Theo luật địa phương và thành phố Kim Cảng, sau khi nộp phạt, họ có tối đa một trăm ngày để giải quyết vấn đề ngoại hình.

Điều này dẫn đến việc họ chỉ cần nộp phạt ba lần mỗi năm là có thể duy trì hiện trạng.

Lâu dần, mọi người cũng buộc phải quen.

Đến tối, nó lại tỏa ra ánh sáng rực rỡ, tòa nhà này nghiễm nhiên đã trở thành một trong những điểm tham quan của bãi biển Hoàng Kim, có rất nhiều người trẻ tuổi khi đến đây sẽ cố ý đến xem, thậm chí còn chụp ảnh để chứng minh họ đã từng đến.

Muốn đến sòng bạc này phải đi từ một hướng khác, khu vực trên vách núi này đều là đất tư nhân của gia tộc Kodak. Lance lấy thẻ đánh bạc ra và đọc tên Fordyce, hơn nữa sau khi bị kiểm tra người để đảm bảo không mang theo vũ khí và máy ảnh, hắn mới được phép vào.

Lực lượng an ninh của sòng bạc rất nghiêm ngặt, cứ mười đến hai mươi mét lại có hai ba nhân viên bảo vệ mang súng tuần tra.

Họ không phải là bảo vệ đứng yên một chỗ, mà là bảo vệ di động, điều này cũng tăng cường tính an toàn ở đây.

Khi đến tòa nhà chính, mới thấy nó lớn hơn nhiều so với khi nhìn từ dưới vách núi, cũng lộng lẫy hơn, nguy nga tráng lệ.

Vừa bước vào sảnh là một quầy dài, đây là nơi đổi thẻ đánh bạc.

Hắn còn chưa đi được hai bước, một cô gái mặc trang phục thỏ gợi cảm đã chủ động tiến đến: "Ngài đi một mình ạ?"

Cô gái trông trẻ nhất cũng chỉ khoảng hai mươi tuổi, dáng người rất đẹp, khi cô ấy chạy đến có thể thấy rõ những đợt sóng nhấp nhô, cho dù chỉ là dư âm, cũng đủ khiến người ta mơ màng.

Lance cười giải thích: "Xin lỗi, tôi chỉ đến đổi chip."

Cô gái hơi thất vọng, với tư cách là một người tiếp khách trong sòng bạc, nếu Lance đến đây để đánh bạc, cô ấy chỉ cần đưa Lance đi đánh bạc, đợi hắn rời đi, dù thắng hay thua, cô ấy đều được hưởng 1% hoa hồng từ số tiền hắn thanh toán.

Đó là nguồn thu nhập của tất cả những người tiếp khách.

Khi may mắn, một đêm có thể kiếm được vài trăm đồng.

Nhưng khi không may mắn, một đêm cũng chỉ kiếm được vài đồng.

Mặc dù cô gái hơi thất vọng bhưng vẫn chủ động dẫn Lance đến quầy và giải thích tình hình.

Cô gái sau quầy lấy một chiếc khay bọc vải nhung đỏ đặt lên quầy: "Xin mời đặt chip lên đây, thưa ngài."

Từ trong ra ngoài, toàn bộ sòng bạc đều mang đến cho Lance cảm giác “nơi này rất bài bản", bất kể là trang trí, dịch vụ hay thái độ.

Mặc dù hắn chưa đến sảnh chính nhưng hắn có thể tưởng tượng được, chắc hẳn sảnh chính cũng là một nơi rất bài bản và sang trọng.

"Tổng cộng 150 đồng, thưa ngài, ngài muốn đổi tiền mặt mệnh giá bao nhiêu?"

Những thẻ chip này đều có dấu hiệu chống giả riêng, hơn nữa ở Kim Cảng, thậm chí toàn bộ khu vực phía đông Liên Bang, không ai dám làm giả một cách trắng trợn.

Một lượng nhỏ chip giả có thể không đủ bù chi phí sản xuất, một khi làm nhiều, lại rất khó không để lại dấu vết.

Mặc dù gia tộc Kodak trông giống như một thế lực chỉ kinh doanh sòng bạc, là một doanh nghiệp gia đình nộp thuế hợp pháp, nhưng trên thực tế, họ có uy tín nhất định trong thế giới ngầm của toàn Liên Bang.

Loại uy tín này chắc chắn không phải có được nhờ sự giàu có.

"Có tiền giấy mệnh giá 5 đồng không?"

"Có, thưa ngài, xin chờ một chút."

Khoảng hai phút sau, cô gái sau quầy đếm ba lần số tiền giấy mệnh giá 5 đồng, tổng giá trị 150 đồng, rồi đặt vào khay nhung đỏ, đồng thời dùng một thẻ chip trông giống vàng, nhưng thực chất là đồng thau hoặc hợp kim đặt lên trên tiền, sau đó hai tay bưng khay, đặt trước mặt Lance.

"Thưa ngài, đây là tiền của ngài, xin vui lòng kiểm tra lại."

Dịch vụ chất lượng cao luôn có thể nâng cao sự hài lòng của khách hàng, cho dù Lance không có ý định đến đây đánh bạc, nhưng lúc này trong lòng hắn cũng đã có một quyết định, nếu có cơ hội sẽ dẫn những người khác đến chơi.

Cho họ mở mang tầm mắt, để họ cảm nhận thế nào là "xa hoa trụy lạc".

Sau khi ra khỏi sòng bạc, hắn lái xe đến đón Irwin trước, sau đó hai người trực tiếp lái xe đến nhà hàng của ngài Anderson ở khu vịnh.

Bạn đang đọc Đế Quốc Bóng Tối (Dịch) của Tam Cước Giá
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhphat2004
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.